Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 902 : Thôn nữ sống lại (41)
Ngày đăng: 06:55 30/04/20
Ôn Ngọc bắt được cánh tay của Bạch Y Xảo, trầm thấp hỏi: "Cô thật phải đi sao?"
Bạch Y Xảo đẩy tay Ôn Ngọc ra, nói rằng: "Ôn Ngọc, ngươi đối với ta tốt ta biết, thế nhưng cảm động không phải cảm tình, ngươi sẽ gặp được cô gái ngươi thật lòng thích."
Ôn Ngọc mím chặt môi: "Lẽ nào cô cảm thấy Phương Dũng còn có thể cưới cô một lần nữa sao?"
"Bất luận thế nào, người mà ta yêu đều là Phương Dũng." Bạch Y Xảo kiên định nói.
Ôn Ngọc nhất thời không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn nói: "Như vậy mong cô được hạnh phúc, về sau cho dù gặp cô, ta cũng sẽ làm bộ không biết, chúng ta chỉ là người xa lạ."
"Ôn Ngọc, là ta có lỗi với ngươi." Bạch Y Xảo ôm lấy hông của Ôn Ngọc, nước mắt làm ướt lồng ngực của Ôn Ngọc.
Trước khi đi, Bạch Y Xảo còn làm ra hành động mờ ám như vậy.
Bạch Y Xảo nghe được lúc nào Trần Nhị Muội trở về đại đô.
Ở lại nhà hai ngày, Ninh Thư liền mang theo cha mẹ nhà họ Trần, và một ít người nhà tướng sĩ trong thôn đi đến đại đô.
Một ít tướng sĩ đã hy sinh, Ninh Thư cũng bù đắp rồi.
Cha Trần và Lý thị đã sớm muốn gặp Trần lực, Ninh Thư vừa nói muốn đến đại đô, hai người cũng không phản đối, làm thịt hết gia súc nhà nuôi, cho thị vệ hộ tống Ninh Thư trở về ăn, còn bày yến hội mời người cả thôn ăn.
Ninh Thư mang theo hai người đến trấn trên mua y phục tốt, mua một tí đồ trang sức cho Lý thị, lúc không có chuyện gì làm thì để Lý thị đắp mặt nạ dưỡng da.
Gần sát ngày xuất phát, hai cụ gần như một đêm không ngủ hôm sau tinh thần lại cực kì tốt như ăn viên thuốc thập toàn đại bổ.
Ba người ngồi trên xe ngựa đến đại đô.
Cha Trần và Lý thị đều là người không đi ra khỏi nhà, lúc mới bắt đầu còn rất mới lạ, nhưng thời gian dài, liền có chút không chịu nổi, hai người này say xe.
Quá nhiều người mơ ước Phương Dũng, Bạch Y Xảo liền có chút luống cuống, còn tiêu ít tiền trên phố để rao tin mình là thê tử Phương Dũng.
Nhưng Phương Dũng vẫn không thèm nhìn, cho dù gặp, Phương Dũng cũng không để ý tới nàng, Bạch Y Xảo như đang độc thoại độc diễn, bóc sâu nội tâm của mình là cỡ nào cỡ nào yêu Phương Dũng, nàng là cỡ nào cỡ nào vô tội, cho nên, chàng phải tha thứ cho thiếp.
Nếu không thì là nghĩ cách nói chuyện xưa với Phương Dũng, hy vọng Phương Dũng có thể hồi tưởng lại thời gian hạnh phúc trong quá khứ của hai người, Phương Dũng sẽ mềm lòng.
Thế nhưng Phương Dũng vẫn tê liệt nghiêm mặt, không có phản ứng gì, Phương Dũng người đàn ông này, là một nam nhân cực kì có chủ kiến, người có chấp niệm mạnh, khi đã nhận định cái gì, cơ bản sẽ không dao động.
Đối phương không phản ứng lại, Bạch Y Xảo có chút nóng nảy, thậm chí nói ra nói vào chỉ trích Phương Dũng giờ được vinh hoa phú quý, vứt bỏ người vợ khổ cực, chính là một phiên bản của Trần Thế Mỹ.
Bạch Y Xảo cực kì cố chấp, sử dụng rất nhiều thủ đoạn, tỏ ra yếu kém, uy hiếp, ra vẻ thương cảm, khổ nhục kế, còn muốn treo cổ tại cửa nhà Phương gia, luân phiên đủ trò dối trá.
Dù sao cũng khá náo nhiệt, tăng không ít trò cười lúc rảnh rỗi cho bách tính đại đô, Ninh Thư thiếu chút nữa mang cái ghế đến ngồi ở cửa nhà Phương Dũng xem trò vui.
Hiện tại chinh chiến, Ninh Thư cơ bản cũng không đi theo, đều là đồ đệ cô đi lên chiến trường, cho dù những người này có được quan to lộc hậu, cũng có phần của cô ở bên trong.
Lực tín ngưỡng không ít đâu.
"Keng, nhiệm vụ hoàn thành, có rời khỏi thế giới nhiệm vụ hay không." Giọng 2333 trong đầu vang lên.
Tới thế giới này rất lâu, tính một chút thời gian, bây giờ Trần Nhị Muội đã mười tám tuổi rồi.
"Rời khỏi." Chọn đồng ý.
Đầu ong một tiếng, liền trở về không gian hệ thống.
Ninh Thư cảm giác cực kì uể oải, nằm trên giường ngủ một giấc trước, chiến tranh có thể phá hủy tất cả, mỗi lần chiến tranh giết người là mệt nhất, uể oải từ trong linh hồn.