Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 903 : Thôn nữ sống lại (42)
Ngày đăng: 06:55 30/04/20
Ninh Thư nằm thẳng tắp ở trên giường, nhắm mắt lại thầm nhủ trong lòng Thanh Tâm chú, bình tĩnh lại rồi chậm rãi đi vào giấc ngủ.
Đến lúc tỉnh lại, tỉnh táo sảng khoái không có cảm giác mệt mỏi này nữa.
Tỉnh rồi, Ninh Thư ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu hấp thu lực linh hồn trong không gian hệ thống, đến khi tu luyện được ổn ổn rồi, Ninh Thư mở mắt, trước mắt đột nhiên xuất hiện một người, đang nhìn chằm chằm mình.
Ninh Thư hoảng sợ, có điều trông vẫn nhàn nhạt, tại địa bàn của mình bị giật mình để bị chê cười à.
Người đến là Trần Nhị Muội, linh hồn Trần Nhị Muội ảm đạm trong suốt hơn trước kia nhiều, có vẻ đã trả giá rồi.
Ninh Thư hơi kinh ngạc mà hỏi thăm: "Cô còn chưa trở về?"
Trần Nhị Muội hành lễ với Ninh Thư, nói rằng: "Ta muốn trước khi về tới gặp cô một chút, nói tiếng cảm ơn với cô nương."
Ninh Thư đáp lễ lại như cổ nhân, khách khí nói rằng: "Không cần cảm tạ, cô và ta đều theo nhu cầu, ta cũng là vì hoàn thành nhiệm vụ, cô thoả mãn là tốt rồi."
"Mặc kệ thế nào cũng phải tạ ơn cô nương." Trần Nhị Muội lại hành một cái lễ.
"Thực sự không cần." Ninh Thư nói.
Trần Nhị Muội cười cười, vốn mặt mũi già nua uể oải chậm rãi biến thành bộ dạng trẻ tuổi, hiển nhiên là sắp đi về.
Thân hình của nàng dần dần biến mất tại không gian hệ thống.
Ninh Thư không nhịn được cười một tiếng, mặc dù là vì hoàn thành nhiệm vụ, thế nhưng nghe được người ủy thác cám ơn mình, trong lòng vẫn thật thoải mái, hơi nóng lên.
Ninh Thư mở ra bảng skills, muốn nhìn một chút thu hoạch lần này như thế nào, lực tín ngưỡng cũng sẽ không ít đâu, chí ít kiến công lập nghiệp rồi, khổ sở ra chiến trường như thế, lần này điểm tích lũy và skill cũng hẳn là không ít.
Ninh Thư hiện tại muốn đủ hai chục triệu để thành nhiệm vụ giả cao cấp, đến thế giới cao cấp một chút, cần tìm tài nguyên để xây dựng thế giới.
Nếu như xây dựng thế giới thành công, cũng sẽ không khắp nơi lo lắng mình bị gạt bỏ, có thế giới thuộc về mình, ngẫm lại đã thấy kích động.
Số hiệu: 2333
Tên: Ninh Thư (nhiệm vụ giả trung cấp)
Tuổi tác: 27
Điểm tích lũy: 1115 vạn + 400 vạn
Ninh Thư ồ một tiếng, thì ra sẽ sinh ra lực tín ngưỡng.
Ninh Thư ngồi xếp bằng ở trên ghế sofa, nói rằng: "Nhìn tình huống lúc Trần Nhị Muội trở về."
"Được."
Trước mặt Ninh Thư xuất hiện màn hình, màn hình xuất hiện Trần Lực và Trần Nhị Muội.
Trần Nhị Muội đang vừa đọc sách, vừa lật thảo dược, Trần Lực ở bên cạnh hỏi: "Muội muội, đại đô có nhiều công tử chờ muội chọn như vậy, tuổi muội không nhỏ, cha mẹ đều vội chết đi được, muội nhìn trúng ai rồi, ca ca lấy cho muội."
Trần Nhị Muội căn bản cũng không để ý: "Nam nhân gì chứ, những nam nhân này muốn dựa vào vinh hoa phú quý của ta, lại cảm thấy cưới ta thì tổn thương tự tôn nam tính, còn ra cái vẻ ấm ức, nhìn mà ngứa mắt."
Trần Lực có chút vô lực gật đầu: "Vầng sáng trên người muội quả thật làm cho nam nhân chịu không nổi."
Nhất là bây giờ Nhị Muội y thuật càng ngày càng tốt, theo ra chiến trường là tướng lĩnh hầu như đều giành nhau, nhưng chính vì vậy nên không có nam nhân giành cưới nàng làm vợ.
"Ồ, nam nhân vô dụng còn trách ta có bản lĩnh?" Trần Nhị Muội ngửi ngửi thảo dược: "Vừa muốn dựa vào vinh hoa phú quý của ta, lại muốn ta ôn nhu thể cẩn thận thỏa mãn nam tính tôn nghiêm của hắn?"
"Muội còn không lấy chồng là thành gái lỡ thì đấy, muội muốn đi tới đâu cũng bị người chỉ trỏ sao?" Trần Lực nói.
"Độc lập một mình kiểu gì cũng phải chịu chút dị nghị, nam nhân không cam lòng với một cô gái trên người đầy công trạng như ta, nữ tử đố kị ta có thể tự chủ vận mệnh của mình, mà các nàng không thể, hãm hại công kích ta để xả nỗi buồn bực trong lòng." Trần Nhị Muội không để ý lắm mà nói.
Trần Lực:...
Hoàn toàn nói không lại.
Trần Nhị Muội thỏa mãn với sinh hoạt như bây giờ, bị Lý cẩu tử vùi dập cho chết, dù là nam nhân tốt hơn nữa cũng không thèm để ý.
Có vài thứ cắm rễ trong lòng nam nhân rồi.
Trần Lực quả thực không lời chống đỡ, lấy ra bức họa, mở ra nói với Trần Nhị Muội rằng: "Muội xem người này, công tử Thượng thư bộ lại, là tài tử nổi tiếng ở đại đô."
Trần Nhị Muội lướt mắt qua bức họa, hơi chút suy nghĩ một chút, gật đầu: "Ta đã gặp hắn, hình như là trong một lần yến hội."
Trần Lực mắt sáng rực lên: "Muội cảm thấy thế nào?"
"Ồ, trước mặt mọi người hắn nói ta là người đàn bà đanh đá, nữ ma đầu dính máu tanh đầy tay, người nào cưới ta chính là nghiệp chướng." Trần Nhị Muội nói.