Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 906 : Sát thủ vương phi (1)
Ngày đăng: 06:55 30/04/20
Ninh Thư thấy Linh Hồn đinh đắt như vậy, lập tức cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều đau.
Công đức và lực tín ngưỡng là khó có nhất, có đôi khi cả một nhiệm vụ cũng không có công đức.
Mặc dù bây giờ lực tín ngưỡng đang từ từ tăng, nhưng hai nghìn lực tín ngưỡng đó!
1000 công đức đó, không thấy Mai Tử Khanh nỗ lực tăng công đức để thăng làm nhiệm vụ giả siêu cấp sao, có thể thấy được thứ này khó có được thế nào.
Cái quái gì vậy, Trương Gia Sâm đáng để mình trả giá như thế sao, hắn là cái thá gì, cho dù phải giết chết cũng không thể trả giá đắt như vậy.
Cô không chịu nổi nha!
"Khụ khụ..." 2333 lên tiếng nói: "Ninh Thư, ta đề nghị cô không nên đụng vào Linh Hồn đinh, đụng vào vật này thì nhiệm vụ giả quá nửa cũng phế luôn."
"Là sao?" Ninh Thư hỏi.
"Linh Hồn đinh có thể cướp đoạt lực linh hồn người khác cho mình sử dụng, vô cùng đơn giản, quá dễ chiếm được, chỉ cần có linh hồn là làm cho bản thân lớn mạnh." 2333 giải thích: "Nhiệm vụ giả hoàn thành tâm nguyện của người ủy thác, từ đó thu được lực linh hồn, nhưng không giống Linh Hồn đinh, có thể tùy ý cướp đoạt lực linh hồn của người khác."
"Loại cảm giác này sẽ gây nghiện, có vài nhiệm vụ giả sẽ giết người trong thế giới nhiệm vụ, từ đó thu được lực linh hồn để làm lớn mạnh cho mình." 2333 nói: "Cuối cùng bị gạt bỏ."
"Còn một điểm nữa, người ủy thác dâng ra lực linh hồn rồi, những lực lượng này sẽ trải qua tinh lọc trước, là sức mạnh tinh khiết, nhưng trực tiếp hấp thu lực lượng trong Linh Hồn đinh, những linh hồn này chạm phải thất tình lục dục, các kiểu oán khí và tạp chất sẽ tàn phá cực lớn đến tâm trí."
Ninh Thư trong lòng run rẩy, lúc thấy vật này, đã cảm thấy rất âm tà.
Thiên hạ không có bữa trưa miễn phí.
Ninh Thư cau mày nói rằng: "Nếu vật này nguy hiểm như vậy, tại sao còn đặt trong cửa hàng để trao đổi."
"Vì sao không thể trao đổi, công đức và lực tín ngưỡng là đồ tốt, bất luận là người nào đều cần."
Nữ tử này thật ra rất xinh đẹp, mắt phấn mày ngài, nhìn trông trắng trẻo, miệng anh đào nhỏ, vừa nhìn là biết một mỹ nhân gây họa, chỉ là sự yếu ớt và nhíu chặt giữa hai lông mày, khiến vẻ xinh đẹp của nàng từ chín phần giảm còn bốn phần.
Dù là lúc này rồi, cũng vẫn cúi thấp đầu, có vẻ cực kì co quắp, hành lễ với Ninh Thư: "Thanh Thiển bái kiến cô nương..."
Ninh Thư có chút tê tê hít một hơi, lại là thế giới cổ đại, thành thật mà nói Ninh Thư cũng không thích thế giới cổ đại, đối với con gái ràng buộc quá, trở ngại không ít cho việc hoàn thành nhiệm vụ.
Ninh Thư đáp lễ nói rằng: "Cô cần nghịch tập."
"Ừ, ta muốn nghịch tập." Phượng Thanh Thiển ngẩng đầu, nói với Ninh Thư rằng: "Ta dâng ra bảy phần lực linh hồn, ta không muốn trở thành đối tượng bị so sánh, ta muốn là ta, còn cả phụ mẫu ta, ta chán ghét bọn họ."
Ninh Thư thấy cảm xúc kích động của Phượng Thanh Thiển, trấn an nói: "Từ từ nói, nói rõ, ta mới có thể hiểu cô muốn gì?"
Phượng Thanh Thiển hít một hơi thật sâu, một cặp mắt xinh đẹp nhìn Ninh Thư: "Ta muốn cơ thể của ta, ta không muốn nàng chiếm mất cơ thể của ta."
Ninh Thư thấy Phượng Thanh Thiển như vậy, vẫn quyết định xem trước kịch bản của thế giới này là như thế nào một chút.
Đây là một câu chuyện của vua sát thủ xuyên về cổ đại.
Anh Túc là một nữ sát thủ, tướng mạo lạnh lùng cao quý, nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt, cuối cùng lại bị người bán đứng táng thân biển lớn, sau đó xuyên lên người Phượng Thanh Thiển vô dụng mê muội nhát chết.
Vừa tỉnh lại, Anh Túc liền phát hiện thân thể này bị chết chìm, sau đó lại mơ hồ phát hiện mẫu thân của thân thể này bị mẹ cả trong nhà hại chết.
Anh Túc híp mắt lại, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc lạnh, ôm ngực, vừa ghét bỏ nguyên chủ của thân thể vô dụng, để người bắt nạt, vừa nói, ta sẽ thay cô sống khỏe mạnh, làm cho đám người ác độc này phải trả giá gấp trăm lần nghìn lần.
Có thể sống ai lại muốn nàng sống giúp, quả thực đau lòng không chịu được, cảm giác nguyên chủ lớn như vậy chính là để cống hiến ra thân thể thôi ấy.
Đổi thành ai cũng không cam lòng.