Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 907 : Sát thủ vương phi (2)

Ngày đăng: 06:55 30/04/20


Vì vậy vua sát thủ một đời bắt đầu một đường ngược cặn bã đổi đời, tiện thể thu hoạch một nam nhân mạnh mẽ giỏi giang lại hơi tà ác cưng chiều mình nhất mực, hai người dắt tay nhau ngắm giang sơn đẹp như tranh vẽ.



Mà bây giờ người ủy thác này chính là nguyên chủ của thân thể, sống không đến mười sáu tuổi liền chết, đem thân thể cống hiến cho cái đứa Anh Túc kia.



Phượng Thanh Thiển hiện tại phải dâng ra linh hồn đoạt lại thân thể của chính mình, nguyên chủ Phượng Thanh Thiển tồn tại chính là để phụ trợ cho Anh Túc tồn tại.



Nguyên chủ yếu đuối mê muội, Anh Túc lạnh lùng vô song, nguyên chủ nhát gan tự ti, Anh Túc hoành tráng cool ngầu, nguyên chủ bị vị hôn phu ghét bỏ, Anh Túc hấp dẫn đông đảo ánh mắt nam nhân.



Phượng Thanh Thiển đã chết rồi, còn bị người ta đem ra so sánh, phàm là nhìn thấy Anh Túc phong hoa tuyệt đại, đều sẽ nói, ớ, nàng sao không giống với tin đồn, thú vị đó, cô gái, nàng thành công gợi lên hứng thú của bản vương bla bla...



Nói thử xem Phượng Thanh Thiển bị bóng ma tâm lý như nào!



Hơn nữa toàn bộ Phượng phủ không có một người tốt, cha là cặn bã, mẹ cả là cái thứ ti tiện thích chà đạp con thứ, tỷ muội đều là kỹ nữ lầu xanh lúc nào cũng muốn cướp nam nhân của nàng, hạ nhân thì bắt nạt kẻ yếu, bọn chó ti tiện khúm núm nịnh hót lại bắt nạt chủ nhân yếu đuối, nói chung toàn gia không có một người tốt.



Đến khi dọn sạch cái tổ cặn bã của Phượng gia được ổn ổn rồi, vốn mẫu thân là tiểu thiếp đã ngỏm củ tỏi rồi lại giả chết đổi xác, thì ra mẫu thân có thân phận cao quý lắm, là công chúa của một nước, cha bà ấy thân phận càng trâu bò.



Thì ra nàng không phải con cái Phượng gia, thảo nào Phượng gia bắt nạt nàng như vậy.



Cha mẹ trở về, đủ loại cưng chiều thương yêu con gái phải chịu khổ, chỉ vì bù đắp cho con.



Nhưng con đã chết, lại hái trăng lấy sao cho một thứ hàng giả đội lốt con mình.



Hãy coi Phượng Thanh Thiển bị bóng ma tâm lý thế nào!



Khi Phượng Thanh Thiển còn sống thì không xuất hiện đi, chết rồi thì nhảy ra.



Cho nên Phượng Thanh Thiển khá căm phẫn cha mẹ sinh ra nàng.



Người Phượng gia đối với nàng tuy chưa nói là tốt, nhưng cũng cho một miếng ăn, lớn như vậy, nhưng cha mẹ ruột của nàng lại chẳng quan tâm nàng.



Mẫu thân khi nàng có ý thức đã giả chết rồi, muốn đi tìm nam nhân của mình.




Nha hoàn Chi Đào vừa đi vào thì thấy tiểu thư lúc đầu đã tắt thở lại ngồi dậy, lập tức sợ đến thét lên.



"Câm miệng." Anh Túc nói một cách lạnh lùng, mắt nhìn Chi Đào cực kì băng giá.



Chi Đào ngừng thét, lắp bắp nói: "Tiểu tiểu tiểu thư... Người người người..." Sao người còn sống?



Nàng vừa đi báo cho phu nhân, nói tiểu thư tắt thở, nhưng bây giờ tiểu thư lại sống.



"Chi Đào, ngươi nói ai mới là chủ tử của ngươi?" Anh Túc nói một cách lạnh lùng.



Chi Đào cảm thấy không giải thích được, tiểu thư làm sao vậy, không giải thích được.



Chi Đào có chút không để ý lắm nói rằng: "Tiểu thư đương nhiên là chủ tử của nô tỳ, tiểu thư, hiện tại phu..."



"Làm càn, đây là thái độ của ngươi đối với chủ tử sao?" Anh Túc dựng thẳng lông mi lên, khiến nàng trông cực kì sắc bén.



Anh Túc ghét nhất loại người bất trung bất nghĩa này.



Đừng tưởng rằng nàng không biết Chi Đào này muốn trèo cao, không có việc gì thì chạy đến viện chủ muốn lấy lòng.



"Tiểu thư, hiện tại phu nhân và nhị tiểu thư sắp tới rồi." Chi Đào nói rằng: "Nô tỳ thay quần áo cho tiểu thư nào."



Chi Đào nói rồi vươn tay muốn cởi quần áo ướt sũng trên người Anh Túc.



Chi Đào muốn thừa dịp trước khi phu nhân qua giải quyết tiểu thư cho xong, cái dạng này mà để phu nhân thấy được, nàng nhất định sẽ bị phạt.



Chi Đào còn muốn chuyển sang nơi khác, đổi một chủ tử khác để hầu hạ, chính mình không phải người đắc lực, phu nhân sao có thể coi trọng hơn.



Anh Túc trước là sát thủ, phiền nhất có người nhích lại gần mình, thấy Chi Đào tùy tiện đụng tay vào nàng, lập tức cầm tay Chi Đào, dùng sức vặn lại, lập tức răng rắc một tiếng gãy xương giòn tan.