Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)

Chương 108 : Công lược nam chủ mang

Ngày đăng: 11:50 30/04/20


Editor: ღDuღ



“Nhiệm vụ hoàn thành 100, cho điểm nhiệm vụ 90. Đạt được 90 tích phân. Hoàn thành tâm nguyện ký thể đạt được 15 điểm phân phối số liệu. Xin hỏi ký chủ, muốn phân phối điểm số liệu không?”



“Cho 3 điểm vào dáng vẻ, 10 điểm vào thể lực, 2 điểm vào sức quyến rũ.”



Tư liệu ký chủ:



Tên: Điền Mật



Giới tính: Nữ



Tuổi: 30



Cấp bậc: 10



Hình dạng: 90 (100 điểm tối đa)



Màu da: 90 (100 điểm tối đa)



Dáng người: 84 (100 điểm tối đa)



Trí lực: 75 (100 điểm tối đa)



Thể lực: 88 (100 điểm tối đa)



Mị lực: 76 (100 điểm tối đa)



Sở trường: bác sĩ ngoại khoa.



Kỹ năng đặc biệt: ánh mắt thâm tình (sử dụng vĩnh viễn), thẹn thùng (sử dụng vĩnh viễn), hoa lê đái vũ (sử dụng vĩnh viễn), ách ngữ (sử dụng vĩnh viễn), quá mục bất vong (sử dụng vĩnh viễn), bản đồ siêu cấp (sử dụng vĩnh viễn)



Đạo cụ đặc biệt: Không gian



Tích phân: 154




Nam nhân kia thấy nàng như vậy, chán ghét nhíu mày, hừ lạnh một tiếng: “Nếu không phải tin tưởng ngươi là nữ nhi của bổn vương, thì bổn vương cũng sẽ ban chết cho nguơi!”



Thù hận trong ngực mãnh liệt truyền tới.



Nàng không rõ, vì sao người nam nhân này lại tuyệt tình như vậy.



Nữ nhân kia, dù sao cũng là thị thiếp của hắn, không phải sao?



“Vương gia, Như phu nhân đã chết!” Một giọng nói từ phía sau Điền Mật truyền đến, đột nhiên nàng quay đầu.



Nữ nhân kia nằm trên mặt đất, trên cổ còn quấn lụa trắng, đôi mắt nhắm chặt, không có tiếng động.



Cả người Điền Mật run rẩy, hít một hơi thật sâu, sau đó hai mắt trắng dã, hôn mê bất tỉnh.



Nàng nằm mơ, trong mơ, nàng rất nhỏ, ngay cả đi đường còn không vững.



Một nữ nhân xinh đẹp nắm bàn tay nhỏ của nàng, cùng bắt bước trong vừơn, nhẹ nhàng đẩy xích đu cho nàng chơi, còn làm đồ ăn ngon.



Bà ấy cười rất đẹp, rất đẹp, làm cho nàng ngây người.



Còn có một tiểu nam hài, nhìn nàng cười, kêu nàng là muội muội.



Còn thả diều cho nàng xem, bắt chó con cho nàng chơi, trộm kẹo mạch nha cho nàng ăn.



Đột nhiên, hình ảnh thay đổi, nàng ngã xuống nước, vì nàng không biết bơi, rất nhiều nước chảy vào miệng, mũi của nàng.



Nàng không thể thở, không ngừng vùng vẫy ở trong nước.



Trong lúc mơ hồ nàng nhìn thấy một nữ hài, cả người run rẩy đứng cạnh bờ, giống như rất sợ hãi.



Điền Mật vươn tay về phía nàng ta, nhưng nàng ta lại xoay người bỏ chạy.



Dần dần, nàng không còn sức để vùng vẫy, tùy ý để cả người chìm xuống đáy hồ.