Các Nam Chính Đều Là Của Ta (Nam Chủ Đều Là Của Ta!)

Chương 109 : Công lược nam chủ mang

Ngày đăng: 11:50 30/04/20


Editor: HD



Trong lúc ý thức mơ hồ, có người nhảy xuống nước bế nàng lên.



Nàng mở mắt ra, loáng thoáng nhìn thấy một đại ca ca xinh đẹp, khóe mắt hắn có một nốt ruồi chu sa, cực kì đẹp.



Sau đó, nàng lại ngất xỉu.



Hình ảnh thay đổi, nàng nhìn thấy nữ nhân mỹ lệ kia bị treo cổ, ngay trước mặt nàng, nàng khóc lóc cầu xin, nhưng không ai đồng ý giúp đỡ.



Hình ảnh lại biến đổi, dường như nàng đang ngồi trên xe ngựa.



Vừa cúi đầu, liền thấy y phục đỏ rực, có lẽ là giá y (*áo cưới).



Mũ phượng trên đầu rất nặng, khiến nàng không thể nào ngẩng đầu lên được.



Bên ngoài phát ra tiếng tranh đấu, nàng đứng dậy kéo màn xe ra, nhìn bên ngoài.



Một nam tử xinh đẹp mặc cẩm bào xanh ngọc đang đánh nhau với rất nhiều nam nhân khác.



Hắn vung kiếm, có thể nhìn ra, võ nghệ của hắn cực kì cao.



Nhưng mà chỉ hai bàn tay không thể địch lại nhiều người như vậy, dần dần nam tử kia có chút mất lợi thế.



Nàng nghe thấy có người la lên: “Tướng quân! Nếu như ngài khoanh tay chịu trói, chúng ta sẽ không làm khó ngài, nếu như ngài còn tiếp tục như vậy, chúng ta đành phải hạ sát rồi!”



Nam tử kia nghe xong, khẽ cắn môi, thoáng nhìn qua nàng: “Muội muội, yên tâm, ca ca nhất định sẽ dẫn muội rời khỏi đây.”



Không biết vì sao, nàng cảm thấy hai hốc mắt nóng lên, cong khóe môi, nàng mỉm cười nhìn nam tử kia, trong mắt tràn đầy tin tưởng.



Nhưng nhiều người như vậy, làm sao hắn có thể mang nàng rời đi được chứ: “Ca ca, mặc kệ muội, đi đi.”



Nam tử kia sâu sắc nhìn nàng một cái, xoay người tiếp tục tranh đấu.



Rất nhanh sau đó, nam tử bại trận, một mũi tên nhọn bay tới, đâm thủng yết hầu hắn. Hắn chậm rãi ngã xuống, ánh mắt vẫn hướng về phía nàng, ẩn chứa lo lắng, cùng với không cam lòng.
Hoàng thượng muốn nhốt nam chủ vào lãnh cung, nhưng kiêm dè Phùng gia, Phùng gia lại đứng lên yêu cầu, để nam chủ quay về Phùng gia, thái độ cực kì rất cứng rắn.



Hoàng thượng bất đắc dĩ, đành để Phùng gia tùy ý mang nam chủ rời đi.



Nữ chủ là khác họ đích nữ của Vĩnh Ninh vương, hai mươi năm trước Vĩnh Ninh vương từng theo hoàng thượng ngự giá xuất chinh, không những đánh lùi quân địch, còn giúp hoàng thượng cản một mũi tên trí mạng.



Vì thế được ban Vương, ba đời kế thừa.



Nữ chủ là người hiểu tri thức lễ nghĩa, lại hiền lành lương thiện, bộ dạng đáng yêu năng động, được xưng là đệ nhất mỹ nhân của Nam Diệu.



Năm tám tuổi trong một buổi yến tiệc vô tình quen biết nam chủ mười ba tuổi.



Trong truyện, cảnh kí thể xuất hiện không nhiều, nhưng do Điền Mật có được trí nhớ kí thể, cho nên biết tình tiết truyện.



Trong truyện, kí thể cùng lắm chỉ được xem là vật hi sinh, nàng là thứ muội của nữ chủ, cũng không phải tỷ muội cùng mẹ cùng cha, nhưng lại có chín phần giống nhau, nếu như là người không thân quen, nhất định sẽ nhận nhầm hai người.



Mẫu thân của kí thể từng là quả phụ, vì bộ dạng quá xinh đẹp, bị Vĩnh Ninh vương nhìn trúng, mang theo nhi tử vào vương phủ làm thiếp.



Vài năm đầu, Vĩnh Ninh vương cũng rất sủng ái mẫu thân kí thể.



Về sau, Vĩnh Ninh vương có người mới, ắt sẽ quên đi người cũ.



Bởi vì kí thể và nữ chủ có diện mạo giống như tỷ muội song sinh, nên Vĩnh Ninh vương cũng có chút yêu thích kí thể.



Khi còn nhỏ, do bộ dạng hai người giống nhau nên nữ chủ thường xuyên tìm kí thể chơi đùa.



Năm chín tuổi, vì Vĩnh Ninh vương khen chữ kí thể viết rất đẹp, chữ viết của nữ chủ thì kém hơn một chút.



Do đó nữ chủ vẫn luôn ngoan ngoãn, người nào cũng phải nói nàng tốt, lần đầu tiên bị phụ vương nói không tốt, liền bộc phát tính tình.



Kí thể và nữ chủ cùng nhau tới bờ ao chơi đùa, bởi vì một đóa hoa, hai người liền cãi nhau, nữ chủ lỡ tay đẩy kí thể xuống hồ.



Nhìn kí thể vùng vẫy, nữ chủ bắt đầu cảm thấy bớt giận.