Cái Chết Của Chim Cổ Đỏ
Chương 5 : Đôi mắt che dấu sự thật (1)
Ngày đăng: 09:58 18/04/20
Tối nay không trăng không sao.
Bầu trời đêm đen kịt đến đáng sợ, mây lớp lớp bao phủ, như báo trước một vở kịch bi thảm nào đó.
“Cẩn thật làm người ta bất ngờ.” Chắp hai tay sau lưng, Bành Tri Hàn thở dài.
“Đột nhiên nhảy ra bạn gái, còn mấy chữ bằng máu… ”
“Tiểu Hàn đừng hù tớ, chữ đó sao lại bằng máu được!” Lý Nhược Quang ở bên cạnh nắm chặt tay Tô Tuyền.
“Này, Nhược Quang, cậu nghĩ tớ học vẽ mấy năm hả, cái màu sắc đó vừa nhìn liền biết là máu.”
Trong một lúc, ba người đều lặng im không nói chuyện.
Nghĩ đến cảnh trong căn phòng nhỏ tối tăm đó, yếu ớt xinh đẹp Tạ Cẩn cắn ngón tay, từng nét từng chữ viết “Ta có tội ” ba người đều không khỏi thấy rùng mình.
“Mà nè, đường này vắng thật, một cái đèn đường cũng không có.” Hình như muốn xóa đi cảm giác buồn nôn này, Bành Tri Hàn bắt đầu quan sát con đường.
Đêm thật tối, mùa hè thành phố x ít khi tối đen như vậy. Mà con hẻm này chẳng có đèn đường, hai bên tường cao tạo ra cái bóng bao phủ ba người.
Thỉnh thoảng có người đi đường vội vàng đi qua, ở trên con đường đá phát ra tiếng lộp cộp.
Cộp cộp cộp cộp cộp cộp.
Như nhịp tim đập vậy.
Cộp cộp cộp cộp cộp cộp.
“Ai da!” Đột nhiên vang lên giọng nói làm tất cả hoảng sợ.
Hóa ra cô gái đi đằng trước, có thể là vì trời tối hay sợ quá, bịch một cái va phải Lý Nhược Quang. Rào rào, vật gì đó của cả hai rớt xuống đất.
“A thật xin lỗi thật xin lỗi!” Lý Nhược Quang không quan tâm mình đau, vội vàng xin lỗi.
“Tiểu Quang có đau chỗ nào không!” Luôn luôn mặc kệ người khác Tô Tuyền đương nhiên là xem Tiểu Quang nhà mình trước hết.
Cô gái kia rõ ràng ngượng ngùng lắm, trong bóng tối chỉ thấy cô vội tìm thứ gì đó ừ ờ hai tiếng, hơi gật đầu tỏ vẻ không có việc gì liền vội vàng đi.
Bành Tri Hàn phẫn nộ rồi.
“Cái gì, vốn là cậu muốn ở cùng bọn mình. Nào có một đứa con gái ở với hai tên con trai hả!” Tô Tuyền cũng không chịu yếu thế.
“Nhược Quang là anh em kết bái của tớ, nếu không có tớ, phỏng chừng Nhược Quang chả còn đi học được! Mỗi ngày bị cậu đè lên giường.”
Hai người lập tức ông tui một câu. Lý Nhược Quang bất đắc dĩ.
Vừa khéo vào lúc này, tiếng chuông cửa vang, không để ý tới hai người tranh cãi ầm ĩ, Lý Nhược Quang nhìn đồng hồ, đã hơn mười giờ còn có ai đến?
“Hì hì! Quang thân yêu.” Ra là bạn học thuê nhà trên lầu – Tô Dần. Hắn thò người vào ái muội lia một vòng.“Ba cậu vẫn tương thân tương ái thế à hề hề.”
Biết bên ngoài đồn đãi thế nào rồi nên Lý Nhược Quang không thèm quan tâm.
“Chuyện gì vậy, đã trễ thế này rồi.”
“Ừm, cậu biết đó, là giúp cái đó đó.”
“Lại không viết kịp poster à.” Bạn học Tiểu Tô là cán bộ hội học sinh, thường xuyên nửa đêm gọi bọn Lý Nhược Quang viết poster.
“Lần này đơn giản lắm, viết mấy chữ là được.” Xoay người ôm ra một đống poster cuộn lại nhau.
“Tớ xem xem!” Bành Tri Hàn đã nhảy khỏi vòng chiến, cướp một tấm mở ra.
Đầu tiên đập vào mắt chính là gương mặt yêu mị của Gaea.
Trên tấm poster lấy màu đỏ làm nền, Gaea cười như không cười tỏa cái pheromone quá đỗi dồi dào của hắn. Trang phục Gothic, ren nơ và khuy áo phức tạp sang trọng, càng làm Gaea tăng thêm mấy phần tà mĩ.
________
Giải thích: Mười điều răn là danh sách các mệnh lệnh đạo đức và tôn giáo, theo Kinh thánh, được Thiên Chúa phán truyền cho Moses ở núi Sinai và được khắc vào hai phiến đá. Mười điều răn đóng vai trò quan trọng trong Do Thái giáo và Kitô giáo.
Câu trong truyện được lấy từ Điều răn thứ hai:
Ngươi không được phủ phục trước những thứ đó mà phụng thờ: vì Ta, Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, là một vị thần ghen tuông. Đối với những kẻ ghét Ta, Ta phạt con cháu đến ba bốn đời vì tội lỗi của cha ông.