Cám Ơn Em Vẫn Cười

Chương 64 :

Ngày đăng: 07:11 19/04/20


Cao thủ khai sơn Tiểu Linh Dương



Diễn đàn chính thức của “Hồn Đạm OL” box bát quái giang hồ



Tiêu đề: hợp server rồi, bàn một tí về các đại thần nổi tiếng ngày xưa của Đại Sơn phần hai —— Mạnh Gia Hổ & Tiểu Linh Dương



Người gửi: Bách Hiểu Sinh



Nội dung: hôm nay bàn tới tốp thứ hai trong hàng danh nhân của Đại Sơn, hai vị phó bang chủ của Viện Tâm Thần.



Mạnh Gia Hổ, chiến sĩ, song tu, PVE hệ phòng ngự, PVP hệ ma kiếm, phó bang chủ Viện Tâm Thần Hai ○ Một, MT đoàn một của Viện Tâm Thần.



Một trong ba đại danh T của Đại Sơn, thao tác số một, bắt đầu từ lúc Open Beta, dẫn dắt đoàn người Viện Tâm Thần FD gần hai phần ba BOSS phó bản, cho ra không ít hướng dẫn công BOSS từ góc nhìn của MT, nói không ngoa thì có rất nhiều MT thế hệ sau này là xem hướng dẫn của hắn mà trưởng thành. Mặt khác nghe đồn bản thân hắn là phi công, nhưng độ tin cậy còn chờ điều tra.



Tiểu Linh Dương, tế ti hệ tự nhiên, giai đoạn trước chủ PVE, giai đoạn sau chủ PVP, phó bang chủ Viện Tâm Thần Hai ○ Một, MH (main healer) đoàn một của Viện Tâm Thần.



Người này ban đầu nổi tiếng ở server nhờ gây thị phi, về sau dần cho ra khá nhiều đoạn clip PK của tế ti tự nhiên, nhất thời kéo theo hệ tự nhiên trong toàn server tăng vọt, cải biến cục diện hai hệ thánh quang hủy diệt chia đều thiên hạ, dẫn dắt nghề tế ti phát triển theo hướng đa dạng hóa, được phong là ông tổ khai sơn của tế ti tự nhiên còn là vì cách PK của hắn có đủ mười phần thẩm mỹ, có vô số fan hâm mộ.



Câu nói nổi tiếng nhất của Tiểu Linh Dương: tế ti tự nhiên là một nghề mà trong lúc hô hấp cũng có thể hấp thu linh khí của thiên địa vạn vật.



Bạch Thiếu Đường, Mạnh Gia Hổ, Tiểu Linh Dương, ba người ngoại trừ thành lập bang hội Viện Tâm Thần, còn thành lập “Không quân hai ○ một tiểu tổ chung sở thích ngoại khóa”, thu hút rất nhiều cao thủ của Đại Sơn gia nhập, sản xuất ra đủ loại hướng dẫn trò chơi mang tính thực dụng, mang tính giải trí, mang tính kiếm chuyện làm, được đăng dài kỳ trên tạp chí “Tình game” với hình thức tuyển tập quà tặng, tục xưng sách nhỏ, rất nhiều người chơi “Hồn Đạm OL” cũng vì cuốn sách nhỏ này mà đặt mua tạp chí.



Đồng thời, ba người cũng là á quân 3V3 cuộc thi PK khu vực Hồ Sóc lần thứ nhất, trong trận bán kết đánh bại đội của Lạc Minh Phong, Lạc Minh Tiểu Ca và Lạc Minh Thích Nhị Thiếu, đi vào vòng chung kết, nhưng ở trận chung kết lại bỏ quyền thi đấu, nguyên nhân không rõ.



Sau cuộc thi PK, tập thể ba người biến mất khỏi tầm mắt công chúng, tung tích không rõ.







——————————————————————————-



【 trước mặt 】 Tiểu Linh Dương: bảo thạch của hắn là tôi đưa, ai có ý kiến?



Toàn trường im lặng hồi lâu, rốt cục có người nói chuyện.



“… Tiểu Linh Dương?”



“Là Tiểu Linh Dương…”



“Đậu má, thật là Tiểu Linh Dương!”



“Cho nên, đây là Tiểu Linh Dương tươi sống?”



Rất nhanh làn sóng âm thanh này truyền đến kênh thế giới.



“Tui không mù chứ, không ngờ được nhìn thấy Tiểu Linh Dương còn sống sờ sờ.”



“Bên trên xác định mình không có xuyên không? Tên kia đã hơn nửa năm không xuất hiện rồi.”



“Hồi bẩm bên trên, bên trên của bên trên nói là sự thật, bởi vì tui cũng nhìn thấy Tiểu Linh Dương, ngay tại cửa thành chính, một đám đang ở đây này.”



Một truyền mười, mười truyền trăm, cửa thành chính nhanh chóng tụ tập một đám người.
“Đừng quên, Linh Đang Nhi còn buộc chung một chỗ với Lạc Minh Ảnh đấy, chẳng lẽ cậu không muốn ly hôn gả cho sư công lần nữa?”



“Ờ,” Lăng Dương bị nói cũng có vài phần động tâm.



Đường Tu Văn uống ngụm trà, “Nếu muốn cướp kéo, đây là cơ hội duy nhất của chúng ta.”



Lăng Dương và Đường Tu Văn cùng ra cửa, trùng hợp sao lại đụng trúng Từ Hiền.



“Hoa Hoa!”



“Dương Dương?” Từ Hiền ngắm nghía Đường Tu Văn, “Vị này là…?”



“À, giới thiệu cái, chủ nhiệm lớp của tớ, thầy Đường, đây là bạn cùng phòng của em, Hoa Hoa.”



“Chào bạn Hoa Hoa.”



“Chào thầy Đường, em tên là Từ Hiền,” Nói xong còn trừng Lăng Dương một cái, làm gì có ai đi giới thiệu tên mạng của bạn học với thầy chứ.



Đường Tu Văn như cười như không mà nhìn chằm chằm Từ Hiền, Từ Hiền bị đối phương nghía đến rợn cả tóc gáy, hơi lạnh dâng lên từ lòng bàn chân.



“Đúng rồi Hoa Hoa đi đâu vậy?” Lăng Dương hỏi.



“Đi hiến máu.”



“Hả?”



Lăng Dương quay đầu nhìn Đường Tu Văn, người sau cho cậu một ánh mắt.



Lăng Dương hiểu ý kéo lấy bả vai Từ Hiền, “Tớ quan tâm công ích nhất đấy, nào tớ cũng đi hiến máu với cậu.”



Hai người chào tạm biệt Đường Tu Văn, đi đến trạm hiến máu di động cách trường học gần nhất, giữa trời đông giá rét này vậy mà còn tới mấy người đứng xếp hàng.



Bọn họ điền vào tờ tự nguyện, chờ đợi ở một bên, Lăng Dương sợ Từ Hiền căng thẳng, bèn đề nghị, “Hoa Hoa tớ kể chuyện cười cho cậu ha.”



“Ừ,” Tuy Từ Hiền không căng thẳng, nhưng cậu thích nhất nghe Lăng Dương kể chuyện cười.



“Còn nhớ thầy Đường mới gặp hồi nãy không?”



“Đương nhiên nhớ.”



“Ổng là Tiểu Khấu Nhi.”



Thân mình Từ Hiền lung lay, ọc, phun ra một búng máu tươi.



Y tá của trạm hiến máu ngẩng đầu nhìn thấy, “Cậu bạn bên kia, máu ói ra chúng tôi không thu đâu.”



Từ Hiền ôm ngực đau đớn nhìn Lăng Dương, Lăng Dương cũng trưng vẻ thành thật nhìn lại cậu.



“Hoa Hoa, bọn tớ có một kế hoạch lớn.”