Cam Tâm Tình Nguyện Lên Thuyền Giặc

Chương 32 :

Ngày đăng: 03:55 19/04/20


Trong khoang hạng nhất thoải mái, Hà Nhất Triển đặt nhật báo kinh tế Châu Âu phiên mới nhất sang một bên, ngắm người bên cạnh. Trừ lúc ngủ ra, Ngôn Hâm sẽ liều mạng xem tạp chí du lịch Anh quốc.



"Bảo bối, đừng xem nữa." Anh nhìn thoáng qua tờ tạp chí toàn tiếng Anh, Ngôn Hâm xem vất vả đến mức đầu đổ đầy mồ hôi lạnh.



"Why?" Ngôn Hâm trừng mắt liếc anh một cái, vì xem tạp chí quá lâu mà mắt cô không cách nào nhắm lại...



Lúc Hà Nhất Triển nói tin tức gì đó với Ngôn Hâm, cô thường nhìn anh bằng ánh mắt『@@』, bây giờ chính là như vậy......



"Có anh ở đây, em không cần xem cái này." Anh ném tạp chí sang một bên, xoa mí mắt cho cô nói: "Còn hai tiếng nữa mới đến nơi, nghỉ ngơi chút đi", thuận tiện hôn trộm cô một cái.



"Em ngủ đủ rồi." Cô kéo tay anh thưởng thức, lúc thì ấn ấn, lúc lại vuốt ve vết chai dày do cầm bút nhiều năm trong lòng bàn tay anh, khiêu khích như có như không làm Hà Nhất Triển phải trầm giọng nói: "Muốn vận động sao?"



Ngôn Hâm mở to mắt nhìn anh, không tin anh có can đảm làm càn, nhưng vẫn thủ thỉ lấy lòng: "Không muốn, tối hôm qua làm nhiều quá rồi."



"Xuống máy bay rồi làm nhé?" Hà Nhất Triển hỏi lại.



"...... Câm miệng!!!!"



Từ sau khi mẹ Ngôn đồng ý cho hai người đi Anh, cuối cùng Hà Nhất Triển cũng được ở chung với Ngôn Hâm như ý nguyện...... Đương nhiên không phải ngày nào cũng dính lấy nhau, chỉ ba bốn ngày một tuần là anh đã rất hài lòng rồi. Cuộc sống thật sự quá tốt đẹp, anh ngày càng thần thanh khí sảng, nên toàn bộ công ty cũng giống như được Thần Tài giá lâm, một bước lên trời.



Còn Ngôn Hâm có thêm chút "gia vị cuộc sống". Eo có hơi đau, chân có hơi mỏi, nhưng nét mặt lại toả sáng, thân hình thêm phần quyến rũ, làn da mượt mà. Cho dù biết cô là bạn gái của ông chủ, các đồng nghiệp nam vẫn sẽ trộm nhìn ngắm vài lần.



Hà Nhất Triển cũng từng phát hiện ra mấy lần, ở công ty anh sẽ dùng ánh mắt như băng tuyết tháng hai quét qua những người đó, còn về nhà sẽ tận tình trừng phạt, vần vò cô thành đủ loại tư thế...... Hôm sau nhìn sắc mặt hồng nhuận vì được "yêu thương" của Ngôn Hâm, anh chỉ híp mắt lại, coi như không có chuyện gì xảy ra.



Cho nên hành trình dự định vào tháng chín, đến tận mười tháng mới được thực hiện. Dọc đường đi, Ngôn Hâm có chút thấp thỏm bất an, tưởng tượng đến khả năng sẽ gặp mặt cha mẹ Hà Nhất Triển, cô còn lên Baidu hỏi thử các cao nhân! Ai bảo cô là người không giỏi giao tiếp chứ.



Tuy Hà Nhất Triển rất đáng tin cậy, chỉ nói một câu: "Có anh ở đây." nhưng cô vẫn hy vọng mình thể hiện tốt nhất có thể để lưu lại ấn tượng tốt trong lòng ba mẹ anh.
"Anh chậm một chút... Đầu gối đau......"



"Làm chính diện nhé?" Anh nặng nề hỏi, tràn đầy dụ hoặc.



"........." Cô mở to mắt nhìn anh, vừa đáng thương vừa đáng yêu, "Không cần... Như vậy... thoải mái hơn......"



Tư thế chính diện hay quỳ sau cũng giống nhau...... Đều vào sâu đến mức làm cô sợ hãi. Cô biết nói thế nào sẽ làm Hà Nhất Triển mất hết lý trí. Quả nhiên nghe xong, Hà Nhất Triển bóp eo cô, đè mông cô xuống thấp hơn, vào sâu đến mức làm cô...... run rẩy không thôi.



Nhưng Hà Nhất Triển sẽ bỏ qua cho Ngôn Hâm ư? Đôi mắt mê mang và biểu tình xin tha của cô là thuốc kích thích mạnh nhất với anh.



Lau qua thân thể của cả hai, anh bế cô lên, vừa đi vừa luật động. Ngôn Hâm hơi ngửa về sau, khiến Hà Nhất Triển ra vào không mất chút sức lực. đầu v* của cô thỉnh thoảng còn cọ qua cọ lại trên vòm ngực cứng rắn của anh. Khi đến mép giường, cô lại cao trào thêm lần nữa.



"Đại thúc thật tuyệt... Đại thúc thật là lợi hại..." Chênh lệch múi giờ bắt đầu ảnh hưởng đến Ngôn Hâm, cô gọi anh bằng biệt danh đã lâu không dùng đến. Hà Nhất Triển ngậm đầu lưỡi cô, thì thầm một câu: "Ngoan, thêm một lần nữa."



Ngôn Hâm tức khắc xấu hổ, tỉnh táo lại. Cô nằm trên giường, nhìn Hà Nhất Triển vùi đầu hôn lên nơi yếu ớt nhất của mình, hơi thở nóng bỏng của anh làm cô run rẩy, chống cự mong manh: "Không được...... em... em sẽ không..."



"Ngoan... Cảm nhận anh......" Đầu lưỡi của anh không ngừng đỉnh vào bên trong, nhay cắn hoa hạch mang đến kích thích tuyệt diệu. Hà Nhất Triển tạo ra âm thanh ướt át làm người nghe choáng váng, còn Ngôn Hâm chỉ cảm thấy có một con rắn lớn đáng sợ muốn chui vào thân thể mình. Cô muốn khép hai chân lại, nhưng Hà Nhất Triển nhất quyết đè hai chân cô trước ngực. Quả nhiên không bao lâu sau thân thể Ngôn Hâm cứng đờ, toàn bộ cảm quan đều tập trung ở nửa thân dưới, ngón giữa và ngón trỏ của anh đột nhiên cắm vào làm cô gái nhỏ phải hét lên.



Hà Nhất Triển vẫn không chịu buông tha, lại thêm một ngón tay đồng thời kích thích khiến Ngôn Hâm cao trào. Sau lần trước, Ngôn Hâm hơi kháng cự khoái cảm mất khống chế đó. Cô luôn dùng cách của mình làm anh hưng phấn, tiểu huyệt hút chặt đến mức khiến anh không thể thở nổi, buộc anh phải giao toàn bộ tinh hoa cho cô.



Khó có được cơ hội lần này, anh than nhẹ: "Bảo bối, nhanh lên cho anh... Anh muốn......" Tuy dục vọng cứng đến phát đau, nhưng nghe tiếng hét ngày càng cao của Ngôn Hâm, nhìn đầu ngón chân cuộn lại, anh biết cô sắp tới rồi. Anh lại hút thật mạnh, đầu lưỡi bị thịt mềm bên trong đè ép, d*m thủy không ngừng trào ra. Anh hưng phấn tiếp tục động tác, trên đầu lưỡi đều là hương vị của cô. Anh đứng dậy hôn cô, rồi mới đưa dục căn vào lấp đầy tiểu huyệt.



"Thật ngọt... Đều là của em... Bảo bối..."



Đêm càng sâu, người đàn ông không ngừng phát ra tiếng gầm nhẹ sung sướng, người phụ nữ nằm trong chăn thỉnh thoảng than khẽ một tiếng. Ngày đầu tiên ở Anh quốc kết thúc trong không khí tràn ngập mùi hương hoan ái.