Cẩm Tú Đích Nữ
Chương 313 : Thỉnh Cầu Ban Hôn (1)
Ngày đăng: 11:38 30/04/20
"A a a a......" Tiếp theo đó, mọi người chỉ nghe được những tiếng la hét không ngừng, Nhị công chúa cố ý dùng sức giẫm mạnh xuống nhưng lại trượt chân trên nền đá cuội trơn bóng, vù một tiếng liền rơi tõm vào trong hồ, đang không ngừng la hét vùng vẫy.
Mọi người vốn nghĩ Vận Ninh Quận quân sẽ bị Nhị công chúa ‘hạ độc thủ’, ai ngờ kết quả vở kịch lại thay đổi, Nhị công chúa hại người không thành, ngược lại bị xé xuống nước.
Hai cung nữ kịp phản ứng, ‘hoa dung thất sắc’ loạn thành một đoàn ở bên hồ, các nàng muốn nhảy xuống cứu Nhị công chúa, nhưng chính họ cũng không biết bơi......
Mà Vi Trầm Uyên đang đứng gần nhất, nhìn thấy Nhị công chúa bị rơi xuống nước thì phản ứng đầu tiên chính là muốn nhảy xuống cứu, hắn từ nhỏ sống ở nông thôn, nơi đó bé trai vẫn thường ra bờ sông chơi đùa.
Ngay khi hắn vừa nhấc chân muốn đến bên bờ hồ lại phát hiện có người kéo lại, cúi đầu vừa nhìn, một đôi giày thêu màu trắng gạo đang dẫm lên mép trường bào của hắn, theo hướng giày nhìn lên đó là Vân Khanh đang mỉm cười đối với hắn nhẹ lắc đầu.
Ở trong lòng Vi Trầm Uyên, Vân Khanh tuy rằng có chút thông tuệ, đối phó người cũng sẽ không quá mềm lòng, nhưng mà tâm địa không xấu, Nhị công chúa vừa rồi chỉ là mắng nàng, Vân Khanh cũng không đến mức ác độc hại nàng ấy mất mạng, vẫn còn đang nghi hoặc, thì thấy một thân ảnh màu đỏ thẫm từ phía sau hắn chạy ra nhảy vào trong nước.
Nhị công chúa vẫn còn đang vùng vẫy trong hồ nước lạnh lẽo đầu xuân, mắt thấy nước đã dâng đến gần mắt, trong lòng nàng ta càng thêm sợ hãi, xiêm y hoa lệ và đồ trang sức long lanh nay trở thành một chướng ngại không ngừng kéo nàng ta chìm vào trong nước.
Trong lòng nàng ta càng lúc càng khủng hoảng, vừa sợ vừa giận, tại sao còn không có người đến cứu nàng ta, nàng ta có thể vì vậy mà chết đuối hay không......
Thật ra chỉ là trong giây phút ngắn ngủi giữa sự sống và cái chết, nàng ta liền trở nên đặc biệt yếu đuối, tâm trạng kinh hoàng, khi nàng ta cho rằng không ai đến cứu mình và thân thể đang dần dần chìm xuống, thì nàng ta nhìn thấy một thân ảnh màu đỏ thẫm đã nhảy xuống nước cách nàng một khoảng, một cánh tay mò tới giữ chặt tóc của nàng ta rồi dùng toàn lực mà kéo nàng ta bơi về hướng bờ hồ.
Nhị công chúa đương nhiên sẽ ái mộ rồi.
Vi Trầm Uyên không biết, ở kiếp trước, Nhị công chúa cũng là trong một yến hội, không cẩn thận ngã vào trong hồ, lúc ấy Vi Trầm Uyên chính là người đầu tiên đi cứu nàng ta, vì thế từ đó trở đi, Nhị công chúa không ngừng làm phiền và dây dưa, nàng nhớ rõ khi mình chết, Vi Trầm Uyên còn chưa thể lấy thê tử, trong triều không có quan viên nào dám đem nữ nhi của mình giới thiệu cho hắn a, Nhị công chúa khi đó là tỷ tỷ của Tứ hoàng tử đã lên ngôi hoàng đế, đích trưởng công chúa, muốn cùng tỷ tỷ của hoàng đế giành nam nhân, ngươi không muốn sống nữa sao?
Mà Cảnh Hựu Thần, trong nửa năm làm thê tử của hắn, Vân Khanh biết hắn có một thói quen, sau khi hắn uống rượu say, ở mặt ngoài thoạt nhìn cùng người bình thường không có khác biệt lắm, nhưng một khi nghe được có cái gì rơi xuống nước sẽ vội chạy qua đó, tốc độ cùng phản ứng căn bản nhìn không ra hắn chính là một tên say rượu.
Cái thói quen này là do hắn khi còn nhỏ đã từng cứu một người, Lý lão thái quân cũng chọn trúng điểm đó của Cảnh Hựu Thần trong đám con của di nương, mới bắt đầu quan tâm bồi dưỡng hắn, gia tăng kiến thức cũng như mối quan hệ trong triều để hắn hôm nay có thể trở thành một quan viên trong triều, cho nên ở trong lòng Cảnh Hựu Thần, xuống nước cứu người đại khái giống như có thể thành công đạt được quyền lực, sau khi uống say thì chuyện này đã trở thành một sở thích kỳ lạ.
Đương nhiên, thói quen này của hắn ta rất ít người biết, Cảnh Hựu Thần rất ít uống rượu, nhưng hôm nay là hôn lễ của hắn, hắn đương nhiên là phải kính rượu, hơn nữa rất khó ngừng lại. Khi hắn bị người đưa vào hoa viên thì Vân Khanh liền chú ý tới thần sắc mê mang trong mắt hắn.
Hơn nữa đá cuội trơn như vậy, Nhị công chúa dưới sự kích động muốn hãm hại nàng mà dùng sức thì khả năng rất lớn là sẽ rơi vào trong nước.
Cơ duyên xảo hợp, khiến cho màn kịch thêm phần đặc sắc, có thêm tình tiết anh hùng cứu mỹ nhân, Nhị công chúa trượt chân lại gặp được Cảnh Hựu Thần khiến nàng ta trúng tiếng sét ái tình.
"Nữ tử luôn có chút đam mê thể loại anh hùng truyện mà." Vân Khanh cười nhìn Vi Trầm Uyên, trong giọng nói nghe không ra là chế nhạo hay là cảm thán.
Vi Trầm Uyên mặc dù không biết trong đầu Vân Khanh đang nghĩ gì, nhưng trong lòng cũng may mắn vừa rồi Vân Khanh giẫm lên trường bào của mình, bằng không nếu vừa rồi động tác của hắn so với Cảnh Hựu Thần nhanh một chút, người cứu Nhị công chúa và bị nàng ta nhìn trúng sẽ chính là hắn