Cẩm Tú Đích Nữ
Chương 76 : Thế Tử Đúng Là Âm Hồn Không Tan (2)
Ngày đăng: 11:35 30/04/20
Thanh Liên thật không cảm thấy có gì không đúng, nàng là đứa nhỏ cùng khổ nhà người ta, nếu không nghèo, cũng sẽ không cùng muội muội bán mình đến Thẩm phủ làm nha hoàn, đối với nàng ta mà nói, tiền bạc chính là thứ cần thiết để bảo vệ tính mạng, đại tiểu thư tính toán tiền riêng của mình là việc phải làm.
Lưu Thúy đành phải thu hồi ánh mắt, nhìn Vân Khanh lẩm bẩm trong miệng, một lát sau, nàng mới ngẩng đầu lên, nói với Lưu Thúy: "Ngươi báo xem bạc có bao nhiêu, vàng có bao nhiêu?"
Lưu Thúy tràn ngập nghi hoặc đi ra ngoài, một lát sau lại tiến vào, nói với Vân Khanh: "Tiểu thư, số lượng trong đó, vàng có tổng cộng 49 lượng, bạc có 130 lượng."
Hừ...... Vân Khanh không nghĩ tới tiền riêng của mình ít như vậy, bất quá cũng đúng, nàng mới 13 tuổi, hết thảy đều do trong nhà chi tiêu, đa số những thứ cần thiết cha mẹ đều đã chuẩn bị tốt, cũng sẽ không có nhiều việc cần tiêu tiền, nếu nhà người bình thường nhìn thấy vàng bạc nhiều như vậy, đã vui mừng nhướng mày, ít nhất cũng đủ cho gia đình trung lưu có ba người sinh sống trong vòng một năm.
Nhưng vừa rồi nàng từ tiền viện trở về, nhớ tới chuyện đã xảy ra trong kiếp trước, âm thầm nhớ lại một sự kiện vẫn bị nàng xem nhẹ dưới đáy lòng.
Nàng sinh ra ngày mùng tám tháng mười, nữa năm sau nàng đã tròn 14, kiếp trước sau khi 13 tuổi nàng mất đi danh dự, vẫn ở trong nhà không dám ra khỏi cửa, mãi cho đến khi mười bảy tuổi mới quen biết Cảnh Hựu Thần, lúc mười tám tuổi gả cho Cảnh Hựu Thần. Kiếp trước, lúc Cảnh Hựu Thần xuất hiện ở Bạch Hạc thư viện cũng chỉ có thể là lúc nàng mười lăm tuổi, mà nay Cảnh Hựu Thần hiện tại cũng đã ở Bạch Hạc thư viện của Nhâm phu tử, đời này không phải hắn đã xuất hiện quá sớm rồi sao?
Nàng không khỏi hoài nghi, chẳng lẽ hết thảy đều bởi vì nàng trọng sinh mà xảy ra thay đổi? Vốn dĩ chuyện đã xảy ra vẫn đang phát sinh, nhưng bởi vì tác động của nàng, khiến chúng xuất hiện sớm hơn sao?
Loại ý nghĩ này khiến trong lòng nàng không thể bình tĩnh lại, cảm giác vô lực đối với vận mệnh và cuộc đời khiến nàng không thể không cân nhắc lại hết thảy một lần nữa, vốn dĩ nàng muốn mượn ưu thế trọng sinh, biết trước mọi việc tương lai để tùy theo tình hình mà xoay chuyển.
Vân Khanh suy đoán nơi mình sẽ đến chính là viện mà lão thái quân ở trong phủ nha Tri Phủ, vừa bước một bước vào cửa chính viện, liền nghe thấy bên trong có người hô: "Thẩm gia tiểu thư đến." Tiếp theo từ bên trong đi ra một nha hoàn mặt tròn, bộ dáng xinh đẹp, hai tròng mắt linh hoạt nhún người chào nàng: "Thẩm tiểu thư đã tới, tiểu thư của chúng ta cũng mới ra ngoài đón người."
Nàng ta là nha hoàn Tiểu Hàn bên người An Tuyết Oánh, có biết Vân Khanh, Vân Khanh cười nói: "Tiểu thư của các ngươi đâu?" Vừa nói vừa có ý bảo Lưu Thúy ban thưởng, sau đó liền nhìn thấy màn cửa màu xanh tím nhấc lên, An Tuyết Oánh từ bên trong đi ra, lộ ý cười nói: "Ngươi đã tới."
Hôm nay An Tuyết Oánh mặc một bộ quần áo lụa vạt dài màu xanh lá cây lấp lánh ánh vàng, bên dưới mặc váy xếp màu vàng nhạt, tóc dài tỉ mỉ vấn thành một búi tóc đổ dài, bên trên cài trâm vàng hình hoa lan có nhụy trân châu rũ xuống, gió nhẹ thổi qua, nhụy lan liền run run theo gió, thoạt nhìn giống như hoa lan thật nở rộ trên đầu, trên tai đeo hoa tai hoa mai, cùng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn của nàng, lộ ra một vẻ yếu đuối đáng thương.
Vân Khanh cũng cười, trêu ghẹo: "Thấy bộ dáng hấp tấp của ngươi, ta còn tưởng rằng mình đến muộn hai canh giờ rồi đó."
An Tuyết Oánh tiến lên lôi kéo tay nàng, cười mỉm, nói: "Sao có thể nói như ngươi vậy, chỉ là ta gấp gáp, muốn sớm gặp được ngươi thôi."
Hai người cười nói đi vào trong phòng, còn chưa vào đến phòng trong, liền nghe bên trong có tiếng nam tử nói, nàng mang chút nghi hoặc, cùng An Tuyết Oánh đi vào bên trong.
Sau khi vào phòng cũng không khỏi sửng sốt, thấy trong phòng rộng rãi đã ngồi đầy người, ngồi trên giường la hán trên cùng là một lão thái thái, thoạt nhìn mặt mũi hiền lành, bà mặc áo choàng vạt dài bằng gấm màu hổ phách trên có thêu hoa văn khảm đường viền hồng nhạt, xen với cổ áo trung y màu trắng, váy ánh vàng bằng vải lụa có hoa văng cây nghệ tinh tế, cả người tản ra vẻ cao quý của quý tộc, đang nói chuyện với Tri Phủ phu nhân ngồi bên dưới.