Cẩm Tú Đỉnh

Chương 51 :

Ngày đăng: 16:52 30/04/20


Giữa cuồng phong mưa rào, Mục Thư Du đột nhiên cảm thấy thân xe chấn động, lúc này làm sao có thể gấp rút lên đường chứ, nhất định phải dừng lại mới được.



Lúc này Như Lan Như Ý cũng cảm thấy không thích hợp, ba người nhìn nhau một cái, Như Ý cẩn thận vén rèm cửa sổ lên tạo một kẽ hở, mặc dù là như thế nhưng trong xe cũng đã ướt một mảng lớn, gió thổi vào làm cho ba người run lẩy bẩy, Như Ý hắng giọng gọi Lý thị vệ, âm thanh trong nháy mắt bị dông tố lấn át hết, đúng lúc này ngoài cửa sổ xuất hiện một khuôn mặt làm cho cả ba cùng giật nảy mình.



“Thái phi, vừa rồi chúng ta dừng xe ở chỗ địa thế thấp, đất quá xốp, thuộc hạ sợ ngộ nhỡ sạt lở đổ sụp lên xe ngựa thì không ổn, chỉ có thể đi tiếp về phía trước, người phía sau cũng đang tìm kiếm, chắc hẳn sẽ tìm ra chỗ trú ngụ.” Lý Bác Kiến nói như gầm lên.



Mục Thư Du lúc này mới yên tâm gật đầu, Lý Bác Kiến liền lui ra.



Mục Thư Du chủ tớ ba người ngồi ở trong xe, chỉ cảm thấy càng ngày càng lắc lư, cuối cùng xe cũng từ từ ngừng lại.



Lý Bác Kiến xuất hiện lần nữa nhưng lại đem cửa xe mở ra: “Thái phi, phía trước có núi đá bị sạt lở, kính xin Thái phi chịu chút ủy khuất chút thay áo vải này để tiện hành tẩu.”



Y phục này đã sớm chuẩn bị xong, nếu không đội ngũ hơn trăm người đều mặc trang phục hộ vệ khôngkhỏi vô cùng chói mắt.



Chuyện cho tới bây giờ, Mục Thư Du cũng không có biện pháp mà bắt bẻ, để Như Lan nhận y phục, ba người ở trong xe thay quần áo, chỉ là vừa đi ra ngoài đã bị nước mưa xối cho lạnh run cầm cập, nước mưa đánh vào người đau rát, con mắt căn bản không mở ra được.



Bởi vì con đường hẹp, Lý Bác Kiến cùng một thị vệ khác một trước một sau hộ tống Mục Thư Du ở giữa, Như Lan Như Ý theo sát phía sau, các thị vệ khác chia làm hai đội, một đội ở phía trước mở đường, mộtđội phòng vệ phía sau, đoàn người gian nan đi về phía trước.



“Thái phi coi chừng!” Dưới chân Mục Thư Du trơn trợt thiếu chút nữa ngã xuống, được Lý Bác Kiến kéo lại.



Mục Thư Du chật vật túm lấy Lý Bác Kiến, vừa thở phào nhẹ nhõm lại cảm giác dưới chân trượt xuống, không đợi kịp phản ứng là có chuyện gì xảy ra thì cả người đã rơi xuống, sau đó mất ý thức.



“Thái phi, Thái phi, ngài tỉnh!”



Mục Thư Du hoảng hốt nghe được có người gọi mình, mở mắt ra muốn nhìn một chút xem là ai, kết quả lại bị ánh sáng của mặt trời lão ca đâm chói mắt lập tức lại nhắm lại, khi thích ứng được thì phát hiệnNhư Lan Như Ý đang ngồi bên cạnh mình.



Mở lớn hai mắt, từ từ nhớ tới chuyện trước, muốn xoay người ngồi dậy kết quả toàn thân đau nhức, đành phải mở miệng hỏi: “Chúng ta từ bên trên rớt xuống?”



“Vâng, có mấy người té xuống, chỉ là không biết tất cả đã rơi xuống nơi nào, Thái phi cảm thấy đau ở đâu, không bị thương gân cốt mới tốt.”




Cứ thế đi được hai ngày thì đi đến một con đường nhỏ, trên đường đi vị Kỷ công tử này cũng chưa biểu hiện ra ác ý gì, mà cùng Mục Thư Du nói chút kiến thức mà hắn được trải nghiệm vào nam ra bắc, Mục Thư Du nghe cũng cảm thấy mới mẻ, nhưng không biết người này vì sao lại lừa gạt mình.



“Ai, ta vốn muốn đi Xuyên Khúc mở tiệm vàng bạc, chưa từng nghĩ tới lại phát sinh chiến sự, về sau ngẫm lại hay là đi Hòa Hi nên mới thay đổi chủ ý.” Kỷ Văn than thở.



Mục Thư Du cũng cảm thán: “Nhắc tới Xuyên Khúc cũng là chuyện lạ, thừa tướng Kỷ quốc mưu phản cần phải giao cho Kỷ quốc xử trí, vì sao lại muốn thu lưu, hiện tại khổ không phải dân chúng bổn quốc hay sao, cũng thật là làm cho người ta khó hiểu.”



Kỷ Văn cười ha ha không ngừng: “Chuyện của họ, không phải bình dân như chúng ta có thể hiểu được, nhưng mà tại hạ quanh năm du tẩu qua các nước cũng đã nghe qua chút tin đồn, không biết tiểu thư có muốn nghe giải buồn?”



“Đương nhiên là được, công tử mời nói.”



Kỷ Văn dừng lại trong chốc lát mới nói: “Tại hạ nghe nói Hòa Hi quốc quân Thống Đức đế xuất binh đánh Xuyên Khúc là có thâm ý khác, cũng không phải là thật sự muốn cùng Xuyên Khúc khai chiến, đương nhiên Xuyên Khúc xác thực đã làm cho nhiều người tức giận, nhưng quan trọng là Thống Đức đế thật ra là muốn bắt được thừa tướng Kỷ quốc Liêu Tử Bân, nghe nói trong tay Liêu Tử Bân nắm giữ chứng cớ quan trọng.”



“Chứng cớ gì vậy, vật gì có thể quan trọng đến mức đấy nổ ra chiến tranh cơ chứ?”



Kỷ Văn nhìn Mục Thư Du không đáp mà hỏi ngược lại: “Hà tiểu thư đối với chính sự rất là quan tâm?”



“Ta cảm thấy rất thú vị, mỗi ngày chỉ đi đường không khí rất trầm lặng, một chút niềm vui cũng khôngcó, ngài nếu đã nói thì hãy kể hết cho ta đỡ tò mò.” Mục Thư Du giọng nói có chút tức giận.



“Là tại hạ lắm mồm, ta nói ta nói, thật ra có người nói Liêu Tử Bân nắm trong tay chứng cứ chứng minh Kỷ quốc mưu toan mưu phản Hòa Hi!”



Đây thật sự là nói bậy rồi, lần này chiến sự vốn là do Kỷ quốc bị mưu phản mà nổ dậy, làm sao có thể nói thành Kỷ quốc mưu phản Hòa Hi? Có thể thấy đay là chuyển đồn nhảm, thiệt thòi nàng vừa rồi còn hoài nghi Kỷ Văn này, hiện tại đúng là đã giải thích, người này cũng chỉ nghe được tin đồn nhảm rồi thổi phồng lên thôi.



“Ngươi không tin?”



Mục Thư Du lắc đầu: “Tất nhiên là không tin, người nào không biết Hòa Hi xuất binh là vì Kỷ quốc mà đòi công đạo, có thể thấy được tin tức này của người là tin bịa đặt.”



Kỷ Văn Trường thở hắt ra, nhìn nhìn bong dáng mơ hồ phía trước, dừng bước khẽ mỉm cười với Mục Thư Du hỏi: “Bình Khánh vương Triệu Huy rốt cuộc là chết như thế nào, Thái phi không muốn biết tình hình thực tế sao?”