Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1028 :
Ngày đăng: 17:52 30/04/20
Xuân Đức mặc dù bây giờ tuy có suy yếu thật nhưng cũng không đến trình độ buông bỏ toàn cục, nếu như đám người kia co cụm lại một chỗ sau đó vừa đánh vừa rút thì có khả năng còn sống vài người.
Dù sao quái vật hắn tạo nên cũng phải thời gian rất dài. Trong một thời gian ngắn bọn nó sẽ tự động tiêu tán, Xuân Đức biết chắc là như vậy có điều hắn còn chưa xác định được thời gian chính xác mà thôi.
Nhưng lúc này đây đám người kia lại tự mình phân tán lực lượng ra, buồn cười nhất chính là mấy tên đi dẫn dụ đám quái vật. Nếu không phải Xuân Đức kiềm chế bọn nó thì mấy tên kia đã sớm chết mất xác rồi. Nhưng Xuân Đức chưa vội ra tay, hắn muốn đợi tất cả con mồi đi vào bên trong vòng vây.
26 người trong đó một người hắn không giết là con 25 người, mỗi người 500 công trạng. Sơ sơ là có 12500 điểm công trạng,số điểm như vậy hơn hẳn việc chắt góp đi làm nhiệm vụ.
Thông qua tầm nhìn của đám quái vật, Xuân Đức lúc này cũng có thể nhìn thấy được những kẻ kia đang làm gì, 20 người đi hấp dẫn quái vật, 6 người thì cấp tốc dùng độn thuật chạy về phía bên này.
Xuân Đức cũng rất tạo điều kiện cho đám kia làm việc, để cho đám kia càng vào trong sâu trong vòng vây sau đó chút nữa thu lưới thì tỉ lệ xảy ra việc ngoài ý muốn là cực kỳ thấp.
…….
Thời gian từ từ đi qua.
Dưới sự hỗ trợ của Xuân Đức, đám người kia thành công đánh tới lớp phòng ngự cuối cùng do đám quái vật tạo ra.
Cũng vào lúc này Xuân Đức quyết định thu lưới, hắn nhắm mắt lại trong miệng liên tục lầm bầm một thứ ngôn ngữ gì đó tối nghĩa. Cũng ngay khi hắn lầm nhẫm thứ ngôn ngữ tối nghĩa kia thì đám quái vật do hắn tạo ra thoáng chốc trở nên cuồng bào.
“ Uỳnh Uỳnh.”
“ Đùng đùng đùng…”
“ Vân Huyên tỷ, tỷ đừng nói như vậy, nếu không có tỷ dùng tiên bảo cứu muội thì chắc gì muội đã còn sống đến lúc này, nếu không cứu muội thì tỷ cũng không có bị thương thành cái dạng này nếu nói cảm ơn thì muội phải cảm ơn tỷ mới đúng.”
Vân Huyên mỉm cười, mặc dù nụ cười của nàng có chút thê lương nhưng cũng xinh đẹp vô cùng. Nàng thều thào nói:
“ Gặp được muội ở đây tỷ rất vui. Mà vì sao tỷ không thấy Mộng Vân, chẳng lẽ muội ấy...?”
Nhắc đến tỷ tỷ mình, Mộng Tước vẻ mặt liền ảm đạm đi rất nhiều. Nàng ta buồn bã nói:
“ Muội cũng không biết tỷ ấy ở đâu. Hy vọng tỷ ấy vẫn còn sống.”
Vân Huyên cũng nghe ra được nỗi lòng của Mộng Tước, nàng lúc này cũng cười khổ nói:
“ Sống chết có số, không nói đến Tiểu Vân, chỉ nói hai chúng ta. Bây giờ mới chỉ là tầng 2 mà chúng ta đã bị thương nặng thế này thì có chín thành là phải chết trong nơi đây rồi. Tỷ mong là Mộng Vân nếu có còn sống cũng đừng đi vào trong này làm gì.”
Nghe được lời bi quan của Vân Huyên thì Mộng Tước an ủi:
“ Còn hy vọng chúng ta không được buông bỏ. Tỷ phải mạnh mẽ lên, nơi đây còn có muội nữa mà, chúng ta sẽ không chết.”
Mộng Tước nói thì nói vậy nhưng trong lòng của nàng cũng đã nguội lạnh rồi. Nếu như tầng thứ 3 là làm nhiệm vụ bình thường thì nàng còn có 3 phần cơ hội sống nhưng nếu như phải đối đầu với kẻ kia thì nàng cảm thấy mình không có một chút cơ hội nào.
Qua lần chiến đấu vừa rồi nàng biết đối phương mạnh đến mức nào. Đối phương mạnh đến mức mà có thể một mình đơn giản giết chết tất cả người bên trong đây. Nói tới mới nhớ, nàng lúc này còn không biết đối phương hình dạng ra sao, là nam hay là nữ, dài hay ngắn.