Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1104 : Bóng ảnh phục hồi

Ngày đăng: 17:53 30/04/20


- --o0o---



Thời gian lại đi qua thêm nửa tháng.



Từ khi Vô Địch nhận được 8 kiện binh khí tiên bảo trung phẩm thì liền bắt đầu phân tách, quá trình phân tách cũng không tốn quá nhiều thời gian thì liền hoàn thành. Tiếp sau đó Bóng Ảnh liền ngay lập tức gia cố lại thông đạo đi thông với ngoại giới.



Cũng từ lúc Vô Địch gia cố lại được thông đạo thì Xuân Đức liền tiến vào bên trong không gian vong linh, về phần bên ngoài thì chỉ là một cái thế thân mà Vô Địch tạo ra giúp hắn qua mắt hồn linh của Thần Võ Nguyên Tháp mà thôi.



Xuân Đức tiến vào bên trong không gian vong linh có ba mục đích chính, thứ nhất chính là muốn lợi dụng tốc độ chảy thời gian bất đồng mà khôi phục lại, lần trước hắn đã dùng một lần “ Phục Sinh” bây giờ lại phải chờ đợi hồi phục lại.



Cái thứ 2 chính là thăm mấy cô em gái rồi, lâu lắm rồi mấy anh em mới gặp lại hắn cũng rất nhớ mấy con bé. Bên cạnh đó hắn cũng không quên hai đại sủng vật của bản thân là A Ngốc cùng A Khờ.



Cái thứ ba chính là nhờ Bé Heo(tên gọi khác Thanh Huyền, Heo Con, Nhân Sâm Tinh, Bé Heo là tên gọi ở nhà.) sử dụng năng lực của Hắc Ám Ma Thụ trợ giúp hắn phục sinh Bóng Ảnh.



Lần trước Bóng Ảnh thay hắn hấp thụ sát thương linh hồn, khiến cho trong nháy mắt liền bạo thể mà chết, điều này khiến cho Xuân Đức rất lo lắng. Hắn cũng không biết là có thể phục sinh được Bóng Ảnh không nếu không thể thì đây quả thực chính là đã kích to lớn đối với hắn.



- --o0o---



Thời gian nhanh chóng đi qua, với tốc độ chảy thời gian nhanh hơn mấy ngàn lần so với bên ngoài( Vô Địch sử dụng năng lượng cấp cao thúc đẩy quá trình gia tốc thời gian), Xuân Đức từ khi đi vào bên trong không gian vong linh đã được gần 128 năm, tuy vậy ngoại giới chỉ vừa đi qua nửa tháng.



128 năm này Xuân Đức không ngày nào mà không chém giết kịch liệt, không ngày nào là không đắm mình trong sương máu. Nhưng trong thời gian này hắn không phải vận dụng Thanh Tâm Quyết để áp chế nữa. Tất cả mọi sát khí, oán khí, ma niệm, tà niệm gì đó đều bị Bóng Ảnh đang ngủ say hút đi.



Xuân Đức sau khi được Vô Địch chỉ điểm thì cũng hiểu vì sao mà bản thân trên người lại không có sát khí cùng oán khí, đơn giản bởi vì những thứ kia đều bị Bóng Ảnh hút đi hết rồi, Bóng Ảnh bị thương cần những thứ kia để khôi phục trở lại.



Cũng trong hơn 100 năm này, Xuân Đức có thể nói là đi ngược với con đường tu đạo, người ta tu đạo thì trảm đoạn tâm ma còn hắn thì điên cuồng nuôi dưỡng tâm ma của bản thân. Có điều người muốn trừ thì không được, còn người muốn có thì lại không cho.
“ Xấu, thế này sao dám cho ngươi đi theo gặp người, vừa gặp ngươi bọn người kia còn không phải sợ chết khiếp.”



Xuân Đức lúc này cười nói:



“ Sau này kiếm một cái thân thể cho Bóng Ảnh dùng tạm lúc gặp người ngoài là được mà, à mà phải rồi lão hệ thời gian trôi qua bao lâu rồi.”



Vô Địch đáp:



“ Chắc cũng gần một tháng đến nơi rồi, ta dạo này cũng bận nên không có để ý lắm. Nhưng mà an tâm đi, còn chưa tới một tháng đâu.”



Xuân Đức gật đầu nói:



“ Ừm. Thôi chắc ta phải ra ngoài thôi, thời gian tiến hành nhiệm vụ tiếp theo sắp đến rồi. Lần sau quay lại sẽ mang quà cho mọi người.”



Thanh Huyền hỏi:



“ Anh hai có cần bọn em giúp gì không?”



Xuân Đức khẽ lắc đầu nói:



“ Không cần, anh có thể tự giải quyết được. Mà mấy đứa phải nhớ là không được tùy tiện đi ra bên ngoài nghe chưa, nơi đây có ý chí của một vị tiên tôn để lại, nếu mấy đứa đi ra ngoài rất có thể trong nháy mắt bị diệt sát. Còn vì sao lại như vậy thì sau này mấy đứa có thể hỏi Vô Địch. Được rồi, anh đi ra ngoài trước. Tạm biệt mọi người.”



Tiếp sau đó mấy anh em ôm nhau một chút sau đó Xuân Đức mới cùng Bóng Ảnh đi ra bên ngoài.