Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1105 : Nhiệm vụ số 5 - nhiệm vụ sinh tồn tại thế giới ma pháp
Ngày đăng: 17:53 30/04/20
Mặc dù có muốn hay không muốn thì thời gian vẫn trôi đi. Thời gian nghỉ ngơi cuối cùng vẫn phải kết thúc, một nhiệm vụ mới là được đưa ra và một thử thách mới lại bắt đầu.
Ngày hôm nay, Cửu Đầu Hoàng Kim Xà lại một lần nữa hiện ra tuyên bố nhiệm vụ mới.
Ở phía trên cao bầu trời,hư ảnh Cửu Đầu Hoàng Kim Xà dùng ánh mắt uy nghiêm nhìn cả 9 người đồng thời ban bố nội dung nhiệm vụ lần này.
“ Nhiệm vụ thích nghi vượt ải lần này được tiến hành tại một thế giới xa lạ mà các ngươi chưa từng biết đến. Nhiệm vụ lần này cực kỳ đơn giản, các ngươi chỉ cần sống tại thế giới kia một tháng là được. Các ngươi phải làm sao để hòa mình sống tại thế giới kia trong vòng 1 năm.
Do nhiệm vụ lần này có mức độ nguy hiểm thấp nên để gia tăng độ khó của thử thách,tất cả những người tham gia nhiệm vụ lần này đều bị phong cấm toàn bộ tu vi, cường độ thân thể sẽ bị áp chế về đến phàm nhân.Tất cả bảo vật đều không thể sử dụng. Trong vòng 30 giây tiếp theo các ngươi sẽ được dịch chuyển đến nơi tiến hành nhiệm vụ lần này.”
Nói xong thì hư ảnh trên cao liền biến mất, Xuân Đức lúc này nhìn qua Mộng Vân nói:
“ Nhiệm vụ này cô có biết chút gì không?”
Mộng Vân lắc đầu nói:
“ Ta xin lỗi, ta không biết.”
Xuân Đức không sao cả nói:
“ Cũng không sao, nhiệm vụ lần này cũng không có nguy hiểm gì. Cứ sống một năm ở nơi kia là xong. Nếu được thì sau này tới nơi kia ta sẽ đi tìm cô.”
Mộng Vân gật đầu đáp:
“ Ta cũng vậy.”
Tiếp sau đó, khi thời gian còn chưa đến nữa phút thì cả chín người ở nơi đây đều được một quang mang truyền tống màu đỏ bao phủ, trong nháy mắt khi ánh sáng màu đỏ kia bao phủ tất cả mọi người thì thân ảnh của cả chín người đều nhanh chóng mờ nhạt, sau đó không lâu thì hoàn toàn biến mất.
- --o0o---
Sau một hồi thiên toàn địa chuyển, đầu óc hỗn loạn thì Xuân Đức cuối cùng cũng mở mắt ra được.
Ngay lúc hắn đang suy nghĩ về chuyện xưa thì một âm thanh có phần hơi khó nghe vang lên:
“ Muốn ăn không?”
Xuân Đức đang cúi đầu suy nghĩ vẩn vơ, nghe được âm thanh này thì ngẩng đầu lên, lúc hắn ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một cô gái có diện mạo bình thường, độ tuổi 17-18, tuy không đến nổi xấu nhưng cũng chẳng đẹp đi nơi nào đang cầm một cái bánh chìa tay về phía hắn.
Nhìn cô gái, lại nhìn cái bánh trên tay cô ta, Xuân Đức lúc này gật đầu nói:
“ Muốn.”
Cô gái nhìn thấy Xuân Đức gật đầu thì lại nói:
“ Thấy tiểu đệ(Xuân Đức lúc này bộ dạng cũng chỉ 15 tuổi, di chứng có trọng sinh để lại) cũng tội, có muốn đi theo tỷ kiếm ăn không?”
Xuân Đức lần nữa gật đầu nói:
“ Muốn.”
Cô gái kia lúc ném cái bánh cho Xuân Đức rồi nói:
“ Ăn đi, thấy tiểu đệ cũng đói lắm rồi. Ăn xong thì theo tỷ đi gặp mọi người.”
Tiếp nhận lấy cái bánh từ trong tay cô gái, Xuân Đức lúc này bắt đầu ăn ngấu nghiến, hắn thực sự đã rất đói, từ sáng đến giờ hắn mới được ăn có một chút như vậy. Rất nhanh thì hắn liền ăn xong cái bánh.
Nhìn thấy hắn đã ăn xong thì cô gái kia nói:
“ Theo tỷ đi gặp mọi người.”
Nói xong thì nàng ta liền quay người rời đi, Xuân Đức lúc này cũng đứng dậy đi theo cô gái kia.