Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1130 : Nhiệm vụ số 5 - cả đế đô giới nghiêm, lòng người bàng hoàng
Ngày đăng: 17:54 30/04/20
Ngay khi đám người Xuân Đức vừa rời đi không qua bao lâu thì trên bầu trời xuất hiện mấy chục thân ảnh. Nếu có ai ở đây nhìn thấy bọn họ thì đều có thể ngay lập tức nhận ra bọn họ là ai.Những người này trên người đều mặc giáo phục của Học Viện Pháp Thần, bọn họ đều là giáo sư bên trong Học Viện Pháp Thần.
Nhìn qua khung cảnh hoang tàn trước mắt thì những người này đều âm thầm cả kinh. Cả cánh rừng lúc này đã bị hủy mất 2/10 rồi, cây cối thì đổ gãy khắp nơi, mặt đất thì xuất hiện từng cái hố lớn. Bên trong không khí vẫn còn lưu lại mùi tanh nồng nặc, chứng tỏ nơi này vừa xảy ra một cuộc giết chóc đẫm máu.
Lúc này có người nhịn không được hỏi:
“ Ở nơi đây là làm sao? Vì sao lại không thấy bất kì thi thể nào, cũng không thấy ai, chẳng lẽ lúc trước chúng ta nghe lầm.”
Nghe được người này hỏi thì một ông lão lúc này lên tiếng:
“ Để ta sử dụng ảnh nguyệt thiên chiếu xem có tìm ra được manh mối nào không.”
Vừa nói thì ông lão này bắt đầu đọc chú ngữ khó hiểu:
“Γεννημένος από πάνω, πεθαμένος στη γη της μητέρας μου, σας καλώ στην ουράνια νεράιδα.... Σταματήστε”
Cùng với ông lão đọc chú ngữ thì thủy nguyên tố bên trong không gian bắt đầu tụ lại, hình thành nên một tấm kính khổng lồ. Bên trong tấm kính kia là hình ảnh của cánh rừng trước khi bị tàn phá.
Có điều ngay khi tấm kính kia bắt đầu vẫn chuyển, hình ảnh đang từ từ thay đổi thì đột nhiên một một ma trảo từ bên trong tấm gương vươn ra muốn chụp nát đầu ông lão.
“ Cẩn thận.”
Nhưng đúng lúc này có hai người bên cạnh ông lão vung kiếm lên ngăn lại ma trảo kia.
“ Keng keng…”
Hai âm thanh kim loại vang lên, ma trảo đang chộp về phía đầu ông lão kia bị hai thanh kiếm ngắn lại, cùng lúc này ông lão kia cũng mạnh mẽ cưỡng ép kết thúc pháp thuật.
“ Xoảng.”
“ Cũng chưa chắc phản đồ nằm ở bên trong đám thuộc hạ hai người mà rất có thể là do đám kia tiết lộ ra. Nhưng mà cứ kiểm tra một lần cho chắc chắn, sau khi kiểm tra xong thì các ngươi cũng biết được ai trung tâm mà tiến hành bố trí chức vị.”
Hai người Ốc Đặc Nhĩ cùng Ốc Đinh Đặc một lần nữa cung kính nói:
“ Chủ nhân dạy bảo rất đúng.”
Những người khác ở bên trong xe, thấy được cũng nghe được những gì mà Xuân Đức cùng hai người Ốc Đặc Nhĩ cùng Ốc Đinh Đặc nói với nhau, sắc mặt của nhiều người trong nháy mắt biến đổi mạnh.
Xuân Đức lúc này khẽ gật đầu sau đó quét mắt qua nhìn đám người còn lại trong xe nói:
“ Các ngươi nếu xác định không theo ta thì có thể nói ra, ta sẽ cho các ngươi chết một cách thanh thản, còn nếu đã lựa chọn đi theo ta mà lại dám phản bội thì lúc đó không phải chỉ có chết là xong đâu.”
Đám người kia nghe vậy thì lạnh run, cả đám lúc này đồng thời quỳ xuống nói:
“ Nguyện dùng sinh mạng này để phục vụ chủ nhân, thề không bao giờ hai lòng.”
Xuân Đức khẽ nhếch môi lên sau đó thì nhắm mắt lại không quan tâm đến đám người kia nữa. Thấy Xuân Đức như vậy thì cả đám nhìn nhau một cái sau đó thì lại quay lại vị trí của bản thân. Tiếp sau đó cả đám ngồi yên lặng không ai dám nói gì cả, đến hít thở cũng cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể. Bọn họ lúc này chỉ sợ làm phiền đến Xuân Đức.
Sau khi xe chạy đến một địa điểm gần nhà của Xuân Đức thì Xuân Đức liền xuống xe đi bộ về nhà. Còn những người khác vẫn tiếp tục đi về lâu đài của hai người Ốc Đặc Nhĩ cùng Ốc Đinh Đặc.
Thấy Xuân Đức xuống xe thì Lệ Á lúc này có phần hiếu kỳ hỏi:
“ Chủ nhân tôn kính không đi về cùng chúng ta sao?”
Ốc Đặc Nhĩ lúc này lạnh nhạt nói:
“ Chủ nhân thích ở nơi nào là quyền của người, không ai có quyền can thiệp, sau này bớt hỏi những thứ dư thừa. Tuy chủ nhân lúc bình thường rất ôn hòa nhưng cũng không thể không đề phòng lúc người không vui. Đây chỉ là ta muốn tốt cho các ngươi mà thôi.”