Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1232 : Giết một đám lại đến một đám(1)
Ngày đăng: 17:55 30/04/20
Huyết Vận cũng nhìn thấy hai cô nàng đỏ mặt, hắn còn tưởng là hai cô nàng kích động vì có được rất nhiều nhẫn không gian cùng túi trữ vật nên cũng không quá để ý.
Suy nghĩ một chút hắn liền nói:
“ Lần này thí luyện của Hoan Nguyệt Tông chúng ta không tiếp tục tham gia nữa, ba người chúng ta tìm một nơi nào đó bế quan đợi tới lúc bí cảnh này đóng cửa là được.”
Ngọc Khiết nghe vậy thì có chút do dự nói:
“ Sư huynh, cái kia liệu có được hay không. Sư phụ trước khi đi không phải nói muốn chúng ta tìm cho người một gốc Sinh Hồn Hoa sao? Nếu như lúc về không có, sư phụ ắt hẳn sẽ rất buồn.”
Huyết Vận nghe thế thì cười nói:
“ Sinh Hồn Hoa mà thôi, cũng không phải cái gì quá quý trọng. Cái này sư huynh đã tính đến rồi, sư muội an tâm đi. Lúc về sẽ không để cho sư phụ thất vọng. Được rồi, chúng ta nên đi tìm nơi bế quan.”
Hai nữ nghe hắn nói vậy thì cũng đều không có nghi ngờ, dù sao các nàng lúc này đều có một niềm tin mù quáng vào hắn. Tiếp sau đó ba người lại một lần nữa rời đi.
Về phần mấy chục người khác chết đi thì ba người cũng chẳng cảm thấy gì, dù sao loại người như thế chết cũng liền thôi, không đáng phải thương xót làm gì.
Nhưng đúng lúc bọn họ rời đi thì Huyết Vận đột nhiên cảm ứng được cái gì đó, hắn dừng lại, ánh mắt quét về phía bụi rậm cách đó xa xa.
Thấy hắn dừng lại thì Ngọc Khiết cùng Huệ Lâm cũng dừng lại, Huệ Lâm nhìn hắn nghi hoặc hỏi:
“ Sư huynh làm sao vậy?”
Nhưng đúng vào lúc này, một âm thanh lạnh lùng vang lên:
“ Tiểu tử giao ra con tuyết hồ kia.”
Tâm tình đang vui vẻ của Huyết Vận bị cắt ngang, trong nháy mắt khí chất của hắn liền biến hóa nghiêng trời lệch đất, từ một người thiếu niên ôn hòa có phần đa sầu đa cảm, lúc này trở nên lạnh lẽo âm trầm vô cùng.
Ánh mắt mang theo sát khí lạnh lẽo nhìn về phía người vừa lên tiếng, kẻ vừa lên tiếng kia là một trung niên bị hắn nhìn thì không tự chủ được lùi về phía sau.
Trung niên kia sau khi lui về phía sau mấy bước thì trong lòng không khỏi giận dữ, hắn là cường giả Hằng Quân Tiên Cảnh vậy mà lại sợ hãi một tên chỉ là Tinh Quân Tiên Cảnh.
Hắn lúc này cũng trừng mắt nhìn Huyết Vận nói:
“ Còn nhìn nữa ta liền móc mắt ngươi. Biết điều thì nhanh giao ra con tuyết hồ kia đây, con tuyết hồ kia là của tiểu thư nhà chúng ta. Hơn nữa tiểu tử người đắc tội với ta, phải mang ra nhẫn….”
Huyết Vận nghe được uy hiếp thì trong mắt hàn quang chợt hiện, không đợi tên kia nói hết câu, tay hắn nắm một chui huyết kiếm ném đi.
“ Phập.”
Không chật một li, thanh huyết kiếm cắm giữa trái tim tên kia, tên kia dùng một tay chỉ về phía Huyết Vận, trong miệng muốn nói cái gì đó nhưng nói mãi mà không ra tiếng.
Đúng lúc này lại có một đám người thật đông chạy đến, nhìn thấy trung niên nằm trên mặt đất giãy chết thì mở to mắt ra mà nhìn.