Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1238 : Cường giả Hoan Nguyệt Tông
Ngày đăng: 17:55 30/04/20
Sói Mập sau khi đã thu về bộ khô cốt kia liền nhanh chóng chạy tới bên cạnh Huyết Vận, tiếp sau đó ba người liền chạy được bao xa thì chạy.
Mười mấy thiên không chi môn mở ra, dù là người ngu cũng biết là có chuyện không hay sắp diễn ra.
Nhưng mà lúc ba người định chạy trốn thật xa thì phát hiện ra vùng không gian nơi đây bị một lực lượng thần bí nào đó khóa lại, không cách nào từ bên trong đột phá đi ra.
Bất đắc dĩ ba người chỉ có thể tìm một địa phương nào đó ẩn nấp, đợi nhìn xem kì biến.
Ngay sau khi ba người vừa tìm được một nơi ẩn dấu hợp lý thì ở trên trời cao,từ bên trong mấy cánh cửa ở trên cao bắt đầu có người đi ra.
Chỉ là người đầu tiên đi ra đã khiến cho mấy người Huyết Vận cảm thấy hô hấp bị đè ép. Kẻ vừa xuất hiện không thể nghi ngờ chính là Tinh Vương Chi Cảnh cường giả hàng thật giá thật.
Nhưng đây cũng mới chỉ là bắt đầu. Không lâu sau đó, lại có liên tiếp cường giả thông qua mấy cánh cửa trên bầu trời đi tới nơi này. Mà tất cả những người này đều có tu vị không thấp hơn người lúc đầu.
Thấy một màn như vậy, trong lòng ba người Huyết Vận đều không khỏi trầm xuống.
Đám cường giả kia vừa xuất hiện thì liền chú ý đến cái hố lớn, nơi mà trước kia đặt bộ xương vô danh. Sắc mặt cả đám cường giả kia trong lúc nhất thời đều âm trầm như nước.
Ngay sau đó, một người trong số đám cường giả vừa xuất hiện gầm lên giận dữ:
“ Là người nào to gan dám lẻn vào mật địa của Hoan Nguyệt Tông chúng ta trộm đi thần cốt, các ngươi đều đáng chết.”
Một người khác đang đứng bên cạnh tên vừa lên tiếng, đang định khuyên giải thì đột nhiên dừng lại, ánh mắt hắn lúc này nhìn về phía trên cao, nhìn vào trong một cánh cửa không gian.
Không những hắn mà tất cả mọi người ở nơi đây đều nhìn lên trên, ở bên trong cánh cửa không gian kia liên tục phát ra khí tức cường liệt khiến cho cánh cửa có chút rung lên nhè nhẹ, tiếp sau đó một nữ tử cực độ yêu mị xuất hiện.
Thân hình nàng ta hoàn mỹ vô khuyết, khuôn mặt tuy bị che phủ bởi một tấm lụa trắng nhưng cũng không làm giảm đi sắc đẹp của nàng, chỉ cần nhìn vào đôi mắt thôi cũng khiến cho người ta tâm hồn bấn loạn. Nhất là cái khí chất cao quý cùng ma mị kết hợp cùng với nhau ở trên người nàng, càng khiến cho tất cả nam nhân đều phải điên cuồng.
Đi theo phía sau nàng ta còn có một lão vu bà, lão bà kia thân mặc huyết bào, cả người phát ra khí tức âm trầm, lạnh lẽo đến đáng sợ. Người ở cách xa xa mà cũng có thể cảm nhận được trận trận hàn ý.
Vừa nhìn thấy hai người này đi ra thì đám cường giả nơi đây đều tiến lên cung kính chào hỏi:
Nhưng sau một khắc thì nữ tử kia đột nhiên thay đổi sắc mặt, nàng lạnh lùng hỏi:
“ Các ngươi là người nào? Vì sao lẻn vào bên trong mật địa của Hoan Nguyệt Tông ta.”
Đồng thời nàng cũng thả ra linh áp cường đại trấn trụ ba người, cảm nhận được linh áp kinh khủng kia, ba người Huyết Vận trực tiếp bị định trụ không thể nhúc nhích.
Huyết Vận nuốt nuốt nước miếng, gian nan nói:
“ Không phải chúng ta lẻn vào, chúng ta là người của Linh Cung tham gia đại hội lần này. Chúng ta cũng không biết nơi này là mật địa của Hoan Nguyệt Tông, chúng ta chỉ là không may đi lạc mà thôi.”
Huyết Vận lúc này kể đơn giản một lần cho nữ tử kia truyện mà hắn trải qua, chuyện đi xuyên qua hắc động cùng thế nào mà lại đến đây, đương nhiên trong câu truyện hắn cũng có thêm mắm thêm muối vào, cũng lược bớt đi mấy tình tiết nhạy cảm.
Tông chủ Hoan Nguyệt Tông nghe xong thì sắc mặt hơi biến đổi, nàng nhìn Huyết Vận cảm nhận được hắn cũng không có nói dối thì trong lòng không khỏi kinh ngạc, không ngờ từ trong bí cảnh “ Địa Lão Thiên Hoang” lại có một lối đi thông đến nơi đây, vậy mà trước kia lại không người biết.
Sắc mặt lạnh lùng của nàng thu liễm không ít nhưng trong mắt lại hiện lên sự nghi hoặc, nàng lúc này mới cẩn thận đánh giá Huyết Vận cùng hai người khác, sau khi nhìn kỹ thì nàng tý nửa cắn đứt đầu lưỡi.
Trong lòng nàng thầm kinh dị không ngớt, thiếu niên trước mắt này cốt linh thực sự còn chưa tới 30 vậy mà đã là Thần Quân Tiên Cảnh sơ kỳ đỉnh phong rồi, còn con sói có bộ lông kim sắc kia chính là Tam Nhãn Kim Lang, một giống loài yêu thú bậc thấp, tu vị cao nhất cũng là Tinh Quân Tiên Cảnh vậy mà con này trực tiếp đến Thiên Quân Tiên Cảnh viên mãn.
Nhưng mà để nàng kinh dị hơn chính là từ trên người hai tên này, nàng cảm ứng được một loại nguy hiểm mãnh liệt, giống như nàng ép quá mức thì sẽ có chuyện không may xảy ra đối với nàng vậy.
Duy nhất khiến nàng trái tim bình ổn hơn chính là lúc nhìn về phía Ngọc Khiết, tuổi đời tuy không lớn nhưng tu vi tầm thường, ở Hoan Nguyệt Tông dạng đệ tử này cũng không ít.
Cố lấy lại bình tỉnh, dẹp đi cái suy nghĩ không chân thực kia, nàng lúc này trầm giọng hỏi:
“ Có phải các ngươi đã lấy đi thượng cổ dị thú hài cốt. Nếu là các ngươi lấy thì nhanh đưa ra, ta sẽ để cho các ngươi rời đi, bằng không đừng trách ta không khách khí.”
Nàng biết hai người này nhất định không phải đệ tử của Linh Cung gì đó, Linh Cung kia là cái thế lực dạng gì nàng còn không rõ, Cung Chủ cũng chỉ là một tên chưa đến Vương Cảnh thì tài đức gì có thể tài bồi ra một đệ tử kinh khủng như vậy, việc này có đánh chết nàng cũng không tin.
Vì thế mà nàng lúc này đã có làm ra suy đoán khác với thân phận của Huyết Vận cùng Sói Mập. Cũng vì như vậy mà lúc này nàng mới khách khí như thế, bằng không trước tiên cứ đánh cho tàn phế rồi sưu hồn không phải liền xong rồi.