Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1239 : Bị bắt giữ

Ngày đăng: 17:55 30/04/20


Lúc này đến lượt Huyết Vận diễn xuất, hắn vẻ mặt ngây thơ ngạc nhiên hỏi:



“ Thượng cổ dị thú hài cốt chúng ta lấy làm gì à? Với nếu là xương cốt của thượng cổ dị thú thì làm sao người như chúng ta có thể thu lấy được chứ, vừa đến gần còn không phải bị ép chết.”



Nữ tử kia nghe vậy thì cũng cảm thấy rất có lý, dù sao nàng cũng đã từng đến đây không dưới mười lần nhưng lần nào cũng thất bại quay về, cũng là vì linh áp của thứ kia phát ra. 



Nhưng nàng vẫn cảm thấy có điều gì đó không đúng, lúc này nàng lại hỏi:



“ Vì sao ngươi lại biết thứ kia phát ra linh áp rất cường đại, phải chăng trước kia ngươi đã từng gặp qua.”



Huyết Vận lập tức lắc đầu phủ nhận nói: “ Chưa từng gặp qua, có điều xem qua nhiều bí tịch nên biết.”



Nữ tử kia khẽ hừ nhẹ một tiếng sau đó nói:



“ Nếu các ngươi đã nhận mình không lấy hài cốt dị thú vậy thì theo chúng ta về Hoan Nguyệt Tông một chuyến, đợi việc này điều tra rõ ràng rồi lại sẽ thả ba người các ngươi. Ba người các ngươi không có ý kiến gì chứ.”



Ba người đương nhiên là có ý kiến rồi, vô duyên bị bắt đi không có ý kiến mới là lạ. Có điều bây giờ thực lực không bằng người chỉ có thể cúi đầu chấp nhận, mặc người bài bố mà thôi.



Huyết Vận làm bộ dạng người thành thật, cây ngay không sợ chết đứng nói:



“ Chúng ta cũng không có làm gì sai, vậy thì làm sao lại không dám đi cùng tông chủ đại nhân trở về Hoan Nguyệt Tông một chuyến tiếp nhận điều tra. Chỉ mong quý tông nhanh chóng tìm ra thủ phạm chân chính để trả lại sự trong sạch cho chúng ta. Để mấy người chúng ta sớm ngày quay về Linh Cung đoàn tụ với sư phụ.”



Nữ tử kia nhìn bộ dạng của Huyết Vận thì trong lòng âm thầm buồn cười, nàng thầm nghĩ, tiểu tử ngốc, tới lúc các người trở về Hoan Nguyệt Tông còn không phải tùy ý ta nhào nặn.



Một khi đã vào Hoan Nguyệt Tông còn muốn chạy, cái này càng là mơ mộng hảo huyền, về phần cái Linh Cung gì đó nàng sẽ tìm hiểu kỹ sau đó lại có biện pháp đối phó.



Sau khi đã có chủ ý nàng khẽ cười nói:



“ Các ngươi cứ yên tâm, thời gian nhất định rất nhanh, đợi đến khi nào tìm ra thủ phạm thì ta sẽ đích thân thả ba người trở ra.”



Huyết Vận cùng Sói Mập nghe vậy thì trong lòng âm thầm nguyền rủa nữ hồ ly trước mắt, bọn họ cũng biết một khi đi vào bên trong Hoan Nguyệt Tông chính là có vào mà không có ra. Nhất là trên người bọn họ của rất nhiều bảo vật, nếu để người biết được còn không phải chết chắc.



Vì vậy trong lòng hai người lúc này đang đánh chủ ý khác, bọn họ lúc này đều đang âm thầm đợi cơ hội để chạy trốn. Đương nhiên muốn chạy cũng là phải ra ngoài mới có thể chạy, còn ở trong này thì có chạy lên trời cũng không thoát.




Sói Mập vấn đang định tiến lên hiệp trợ giết chết nữ nhân kia nhưng thấy Huyết Vận bị người tập kích thì liền buông tha, nó lúc này hướng về phía bàn tay kia cắn đến.



“ Ầm….”



Trong nháy mắt cả người Sói Mập liền văng ra xa xa, nó bị bàn tay kia một chưởng vỗ bay. Bàn tay kia lúc này vẫn tiếp tục đánh tới Huyết Vận.



Huyết Vận biết thời cơ giết chết vị trưởng lão Hoan Nguyệt Tông kia đã qua, hắn không thể làm gì khác hơn là từ bỏ, sử dụng dịch chuyển tức thời né tránh.



“ Ầm…”



Tại nơi hắn đứng một cái hố sâu xuất hiện.



Cùng lúc này một nữ tử từ hư không đi ra, người kia cũng không xa lạ gì chính là nữ tông chủ Hoan Nguyệt Tông. Tông chủ Hoan Nguyệt Tông sau khi đi ra ngoài không lâu thì lại có một người khác đi ra, người kia là một lão bà.



Vừa nhìn thấy hai người này thì sắc mặt của Huyết Vận cùng Sói Mập đều trở nên nghiêm trọng.



Nữ tông chủ Hoan Nguyệt Tông nhìn về nữ tử bị thương tí chết ở nơi xa, lại nhìn hai người Huyết Vận cùng Sói Mập cảm khái nói ra:



“ Vốn ta còn tưởng hai người các ngươi sẽ gặp bất trắc muốn đến cứu giúp một phen, không ngờ bản lĩnh của hai người lại lớn như vậy, tí nữa thì có thể liên thủ đánh chết được một vị cường giả Tinh Vương Tiên Cảnh lục giai rồi.”



Sói Mập khạc ra một ngụm máu tụ, trong mắt bắn ra đạo đạo hàn mang, nó lúc này cười lạnh nói:



“ Bây giờ là ở ngoại giới, đánh không lại các ngươi chúng ta còn không thể chạy sao?”



Đại trưởng lão Hoan Nguyệt Tông nghe sói mập nói vậy thì mỉa mai:



“ Còn muốn chạy, các người chạy được sao, đã thương người của Hoan Nguyệt Tông ta còn muốn chạy. Hừ. ”



“ Ma Thiên Thủ.”



Vừa nói lão bà này vừa vươn tay ra chộp đến hai người Huyết Vận cùng Sói Mập, ứng theo động tác của lão bà này, một bàn tay màu đen ở trên trời xuất hiện đồng thời chộp về phía hai người