Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1445 : Giết chóc đẳng cấp cao
Ngày đăng: 17:58 30/04/20
Ở bên ngoài.
Sau một hồi nhìn nhau đắm đuối, Lệ lúc này cười lạnh nói:
“ Thực sự mà nói, ta đang không biết là nên giết hay nên lưu ngươi nữa, nếu giết thì lại nhẹ nhàng cho người quá, còn nếu lưu lại hành hạ cũng tiện nghi cho ngươi. Nhưng mà ta cảm thấy vẫn là đem ngươi biến thành ma bộc sau đó lại hành hạ vài vạn năm vẫn là một biện pháp không tồi.”
Lão giả nghe vậy thì trên mặt cũng là âm trầm như chảy ra nước, tất cả kiêng kỵ lúc trước hiện tại đều biến thành lửa giận, hắn lạnh lẽo nói:
“ Ngươi nên tự cầu nhiều phúc, không nên rơi vào bên trong tay ta, bằng không ta sẽ để cho ngươi sống không bằng chết, ta sẽ để cho ngươi cái cảm giác vạn ngươi cưỡi là thế nào.”
Lệ nghe thế thì sắc mặt tái xanh, ánh mắt nàng trở nên lạnh lẽo thấu xương,tay ngọc của nàng khẽ vung tay lên, ma vân bốn phía xung quanh nhanh chóng nhập vào bên trong thân thể của nàng, ngay khi ma vân nhập thể sức mạnh của nàng ta lại một lần nữa gia tăng.
Lão giả cảm nhận được khí tức của Lệ đang không ngừng gia tăng thì sắc mặt trở nên khó coi, trong lòng hắn xuất hiện một loại cảm giác nguy hiểm to lớn, không một chút do dự hắn lúc này trước tiên xuất thủ, tay hắn lăng không điểm lên trời cao,trong miệng quát lớn:
“ Tịch Tà Kiếm … Trảm.”
Một thanh kiếm màu đen to lớn ở trên trời cao ngưng tụ hình thành, thanh cự kiếm kia dài cả vài dặm, toàn thân phát ra khí tức sát phạt khiếp người,theo lời của lão giả cả thanh cự kiếm hoành không trảm xuống. Nơi cự kiếm đi qua hư không vỡ nát.
Lệ nhìn thấy kình thiên cự kiếm trảm xuống thì sắc mặt không thay đổi, nàng khẽ hừ lạnh nói:
“ Tiểu xiếc mà cũng muốn lấy ra khoe khoang sao? Cặn bã chung quy cũng là cặn bã, cả đời cũng không thể khá hơn được.”
Cả người nàng trong nháy mắt trở nên hư hóa, sau một cái hô hấp vậy mà liền xuất hiện ở bên trên đầu lão giả, một chưởng oanh xuống, chưởng kình kia trong nháy mắt hóa thành ma trảo khổng lồ, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa đập xuống.
“ Ầm Ầm Ầm…”
Một chưởng vỗ xuống, lão giả kia bị một chưởng này trực tiếp đánh đến nát tan, hóa thành đầy trời kim quang lóng lánh, nhưng kim quang kia cũng không có tiêu tan mà nhanh chóng tụ tập lại với nhau, ở cách đó không xa dần ngưng ra thân ảnh của lão giả, chỉ là lúc này đây trong mắt hắn lộ ra thần sắc kinh hãi mãnh liệt.
Thanh âm này vừa hạ xuống thì máu thịt đầy trời lúc này đột nhiên ngưng tụ lại cùng với nhau, không những máu thịt mà cả kim quang, hay ma vân xung quanh cũng bị một lực hút vô hình dẫn dắt ngưng tụ lại một chỗ.
Dần dần một con nữ yêu tinh xinh đẹp có ba đầu sáu tay hiện ra, mặc dù nhìn có chút dị dạng nhưng là vân đẹp không mất mỹ quan chút nào,hơn nữa phía sau nữ yêu tinh kia càng là có một vị Ma ảnh to lớn hiển hiện ra.
Tuy rằng nhìn ma ảnh kia cũng không rõ ràng, nhưng ma ảnh khổng lồ kia phát sinh áp lực kinh sợ lòng người, phảng phất là ma thần hàng thế, chúa tể tất cả.
Cùng lúc đó từ trong miệng nữ yêu tinh kia phun ra một thanh “ Cốt Kiếm”.
Cốt kiếm đột nhiên lớn lên, sáu cánh tay của nữ yêu tinh bắt đầu không ngừng biến hóa, lấy cốt kiếm làm trụ cột, bắt đầu không ngừng diễn biến kiếm giới.
Kiếm giới hình thành lập tức nghiền nát toàn bộ cấm không chi lực. Cùng lúc đó bên trong kiếm giới xuất hiện liên miên không dứt cự kiếm.
Trong mắt nữ yêu tinh lúc này hiện ra một tia ngoan độc, nàng quát lạnh một tiếng:
“ Trảm tiên kiếm,nhất kiếm trảm vạn tiên.”
Thanh âm hạ xuống, vạn kiếm tề minh đồng thời chém về phía lão giả.
…..
Ở bên trong không gian vong linh, Xuân Đức nghe nàng nói vậy thì bình luận.
“ Cái này làm quái gì nhất kiếm trảm vạn tiên, cái này gọi là vạn kiếm trảm nhất tiên thì đúng hơn.”
Bóng Ảnh, Long Sát, Nguyên Ma bên cạnh cũng đồng thời gật đầu, hiển nhiên ba người cũng đồng ý với quan điểm này của Xuân Đức.