Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1519 : Mạch nước ngầm cuồn cuộn

Ngày đăng: 17:58 30/04/20


Nhìn tên thanh niên bạch y đeo mặt nạ đang ngồi ở bên cạnh, Xuân Đức không mặn không nhạt hỏi một câu:



“ Nói một chút, bên ngoài là có việc gì xảy ra?” 



Thanh niên bạch y nghe vậy thì theo bản năng lắc lắc đầu, hắn có phần sợ hãi nói:



“ Ta không biết, cái gì cũng không biết. Ngươi có giết ta thì ta cũng không nói.”



Nghe thanh niên đeo mặt nạ nói vậy thì Xuân Đức kinh ngạc, có điều ngay sau đó thì hắn cười nhạt, trong mắt hắn lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, khẽ vẫy tay một cái, mấy cây đũa khí trước vừa bị hắn dùng làm ám khí ném đi giờ lại bay trở về, rơi vào trong tay hắn.



Không nói một lời, Xuân Đức liền lấy ra bốn năm chiếc đũa sau đó trực tiếp cắm thẳng vào bên trong thân thể tên kia.



“ Phúc phúc phúc…”



Mấy cây đũa trực tiếp đâm xuyên qua chân tên thanh niên đeo mặt nạ, máu tươi phụt ra. Tên thanh niên bị như vậy thì chỉ cắn răng, không rên một tiếng, cũng không nói lời nào.



Nhìn thấy vậy thì Xuân Đức lại cười, tay hắn bốc lên “Diệt Hồn Diễm”, cây đũa hắn đang cầm cũng bốc lên một tầng hỏa diễm màu tím yêu dị.



“ Phúc…”



Một cây đũa khác trực tiếp xuyên thủng qua bụng tên thanh niên đeo mặt nạ. Trong nháy mắt tên kia liền cảm nhận được đau đớn tột độ, cảm giác linh hồn hắn như vừa bị ai đó đâm một cái, hắn lần này nhịn không được hét thảm.



“ A a a a a a….”



Có lẽ do quá đột ngột, tên kia há miệng hét kiểu nào mà hai bên khóe miệng hắn rách ra, rách đến gần mang tai, ngay lập tức đại lượng máu tươi bắn ra, chảy rơi thánh thót xuống sàn nhà.



“ Phúc…”




“ Đại nhân, ta đã nói xong tất cả, bây giờ ta có thể đi được chưa?”



Xuân Đức vẻ mặt mỉm cười, gật gật đầu nói:



“ Đương nhiên là có thể đi được rồi, chúc ngươi lên đường bình an.”



Vừa nói xong thì Xuân Đức tiện tay vỗ ra một cái.



“ Ầm…”



Đầu tên kia lập tức bị vỗ nát, dịch óc trắng hồng văng tung tóe, thi thể không đầu cùng cái ghế đang ngồi của hắn lúc này cũng bay ngược về phía cửa ra vào



Ngay vào lúc này, một âm thanh lạnh lùng vang lên:



“ Các ngươi mấy con chuột này cũng thật to gan, các ngươi lại dám cả gan không nghe theo mệnh lệnh của trưởng lão, các ngươi nghĩ trốn ở nơi đây là có thể an toàn sao?”



Thanh âm vừa hạ, một tên trung niên đại hán bước qua của chính đi vào bên trong này, có điều hắn vừa bước vào thì liền bị vô số dịch óc trắng hồng dính lên người.



Cùng lúc đó.



“ Bịch...”



“ Rầm rầm…”



Thi thể không đầu cùng cái ghế ngồi của tên thanh niên bạch y lúc trước cũng đồng thời rơi xuống trước mặt tên kia. Vồn còn đang định nói cái gì những lúc này đây tên kia liền cứng đơ, đứng ở nơi đó không nói được lời nào.