Cân Cả Thiên Hạ
Chương 486 : Mộ phần cường giả(1)
Ngày đăng: 17:45 30/04/20
Bóng Ảnh nói lời xin lỗi mà với cái giọng nói băng lạnh như hàn băng vạn năm khiến cho ba người phía sau sắc mặt trắng bệch. Xuân Đức thấy tên này còn định nói cái gì thì ngăn lại:
" Lão nhị đừng có cố gắng giải thích làm gì cho mệt, với cái giọng như vậy thì dọa mọi người thì có. Thôi vào vấn đề chính, thấy cái thung lũng phía dưới kia sao? "
Bóng Ảnh khi dung nhập với Xuân Đức thì cũng không khác gì vật vô tri, chỉ khi hắn tách ra khỏi Xuân Đức thì mới có thể quan sát cùng suy nghĩ, đây cũng là điểm yếu của hắn cần được bù đắp. Sau khi nhìn một lúc thì Bóng Ảnh nói:
" Tinh hoa hắc ám đậm đặc vô cùng, nơi này hẳn là một nơi chôn cất tập thể cường giả. Ta còn cảm thấy có vài món bảo vật có năng lượng hắc ám rất tinh khiết nữa nếu lấy được tới tay thì năng lực của ta cũng nâng lên tầm cao mới. Đi về phía đông nam nơi ấy chính là cửa vào của hầm mộ bên dưới. Bên phải bước thứ 3 có một cái cơ quan đụng vào cửa liền mở."
Xuân Đức híp mắt lại, ánh mắt hắn trở nên sắc bén:
" Chúng ta bị phát hiện rồi, đám này đánh hơi nhanh thật, có lẽ giết mấy con cá tập trên kia khiến những tên này truy đến."
Bóng Ảnh lạnh nhạt nói:
" Lão đại có cần ta đi dọn đường không? "
Xuân Đức lắc đầu đáp:
" Đến liền giết, lão nhị ngươi quay về đi. Biết đường vào đỡ mất công mò."
Bóng Ảnh không nói gì thêm liền như vậy tiêu tán, ngay khi bóng ảnh tiêu tán thì ba người phía sau cũng đồng loạt thở ra một hơi. Anh Chiêu vô cùng khoa trương liên tục vỗ ngực, cô bé vừa vỗ ngực vừa hô:
Xuân Đức thì kinh ngạc còn ba người phía sau hắn lúc này sắc mặt trắng bệch, cắt không ra giọt máu. Ánh mắt ba người có sợ hãi cũng có tuyệt vọng nhưng tận sâu bên trong lại có một chút ngọn lữa hi vọng, bọn họ đều nhìn về phía Xuân Đức, Xuân Đức lúc này chính là niềm hi vọng cuối cùng của bọn họ.
" Lui ra phía sau đi, các ngươi theo đường khác tiến vào trong trước ta giải quyết đám này sẽ theo sau. Mang theo A Ngốc hẳn không có việc gì. Các người ở lại đây cũng chỉ là đưa đồ ăn không giúp được việc gì. " Xuân Đức rất bình tĩnh nói, gặp nguy hiểm thì Xuân Đức đặc biệt lãnh tĩnh, biết mấy người bọn họ ở đây cũng không có tác dụng gì ngoài đưa đồ ăn cho đám con trùng mà thôi.
Ba người nghe vậy thì họ có chút do dự không biết là nên đi hay bỏ nhưng cuối cùng bọn họ vẫn chọn quay người rời đi, Xuân Đức nói không sai ở nơi này với tu vi bọn họ ngoại trừ đưa đồ ăn thì không có tác dụng gì cả.
Lúc đã đi xa được một đoạn thì có tiếng Anh Chiêu truyền quay lại:
" Xuân Đức ca ca, ca nhất định phải quay lại đấy."
Xuân Đức đang đối mặt với đám côn trùng nghe vậy thì có chút động viên trong lòng, hắn thấy cuộc sống luôn luôn có một chút ánh sáng.
Vù vù...vù vù.
Như cuồng phong thổi đến, đám trùng độc kia lao tới thẳng Xuân Đức nhằm cắn nuốt hắn. Xuân Đức thấy vậy thì điều động đám tiểu đệ biến dị muỗi đi ra chiến đấu, từ bên trong Huyết Liên Trấn Hồn vô số biến dị muỗi đồng loạt lao ra, dưới mệnh lệnh của Xuân Đức bọn nó trực tiếp tấn công về phía đám " Độc Huyết Trùng."
Phải nói bản năng côn trùng tự nhiên rất nhạy cảm, khi Xuân Đức vừa thả đám biến dị muỗi ra thì đám Độc Huyết Trùng kia ngay lập tức dừng lại giữa không trung, cùng lúc đó đám Độc Huyết Trùng tạo thành những quả cầu côn trùng xoay tròn.
" Hình như bọn này có thể nhìn thấy đám muỗi của ta. Lại còn biết bày chiến trận nữa đúng là không phải dạng vừa đâu." Xuân Đức vuốt cằm nói, bộ dạng hắn lúc này nhìn khá giống ông cụ non.