Cân Cả Thiên Hạ
Chương 544 :
Ngày đăng: 17:46 30/04/20
Xuân Đức đi lượn một vòng ngay sau đó hắn quay về, khi quay về hắn mang theo một con " Hung Chú Sa Vương", con sa vương này đã bị hắn trồng vào bên trong đầu một cái ấn khống hồn thuật. Bây giờ nó hoàn toàn nghe theo lời hắn như một con chó nhỏ.
Thân thể con Hung Chú Sa Vương rất lớn, dài vài chục mét, nhìn giống y hệt mấy con thằn lằn có điều nó nó to lớn hơn thôi, với trên người được bao phủ bởi một lớp vảy đen xì cùng vô số gai nhọn mọc ra tua tủa cứng như thánh khí. Ngồi trên đầu con sa vương Xuân Đức ngoắc tay đối với cô gái kia.
Cô gái kia có phần sợ hãi khi nhìn thấy Hung Chú Sa Vương, khi cô nàng tiến lại gần bị con Hung Chú Sa Vương quay qua nhìn một cái nàng liền ngã ngồi trên mặt cát, Xuân Đức ngồi bên trên có chút bất đắc dĩ nhìn nàng, vẫy tay một cái cô nàng liền bay lên ngồi cách hắn một đoạn.
" Tiến lên nào tiểu Sa."--- Xuân Đức vứt cho nó ăn một tảng thịt nướng gọi là khích lệ. Hung Chú Sa Vương vừa nhấm nuốt tảng thịt nướng mỹ vị vừa phấn khích chạy như bay. Linh trí của nó giống y đứa bé bốn năm tuổi rất dễ lừa gạt, chỉ cần thi triển một ít tiểu thủ đoạn là dễ dàng lừa được tình cảm của nó.
Địa điểm đi tới tiếp theo của Xuân Đức chính là Thiên Yêu Thánh Thành, tới nơi đó hắn muốn mua một tấm bản đồ rồi cướp bóc một phen nếu có thể, dù sao theo lời nói của cô gái kia thì nơi đó có rất nhiều cường giả nên cũng cần thận trọng một ít.( Chưa biết thực hư cường giả kia mạnh như thế nào, đám kia tu luyện yêu lực nên nvc tạm thời chưa thể xác định được.)
Một đường thẳng tiến, Xuân Đức trên đường cũng có gặp vô số đội ngũ kiếm ăn ven đường( Đám giặc cướp) cùng vài thương đội cỡ lớn. Chứng kiến vô số trận chém giết đẫm máu, phải công nhận ở nơi này nghề nghiệp đạo tặc được rất nhiều người yêu thích, hắn thấy cả đứa nhóc 9-10 tuổi cũng cầm dao xông pha giang hồ rồi.
Những chuyện này chung quy không có liên quan gì đến hắn nên hắn cứ bình thản mà đi qua, có điều khi hắn đi qua thì cả đám giặc cướp lần thương đội đều chạy sạch, lí do vì con Hung Chú Sa Vương khủng bố quá, dọa cho những người kia té cả bùn vàng ra quần. Cũng vì mọi người chạy cả nên hắn phát huy tinh thần nhặt được của rơi đồng thời bỏ túi, thu sạch đám hàng hóa kia vào trong không gian vong linh, tuy không biết để làm gì nhưng lỡ may lại có lúc dùng thì sao.
Đám giặc cỏ đi cướp thương đội, Xuân Đức lại nhặt của rơi từ đám giác cướp, đúng là công việc nhẹ nhàng.
Xuân Đức cười hắc hắc, hắn cảm thấy đi bắt nạt mấy người yếu thật vui vẻ, nhìn hắn bây giờ rất chi là tà ác. Đang lúc hắn tính phóng qua một cái đội ngũ hơn ngàn ngàn người tính dọa cho mấy người kia một trận, thì từ bên trong đội ngũ đi ra năm người, mỗi người sát khí lăng thiên. Nhìn Xuân Đức đang cưỡi Hung Chú Sa Vương tới đây một trong năm người vẻ mặt có phần hưng phấn nói với người bên cạnh.
Keng
Chỉ nghe một âm thanh lanh lảnh vang lên, tên trung niên sắc mặt âm hiểm kia lập tức bay ngược ra sau, trong miệng phun ra một đống thứ linh tinh. ( Theo mình nghiên cứu để cho một người phun máu ra rất khó, đa phần đều phun ra từ những gì bên dưới cái dạ giầy ra, từ nước cho tới thức ăn, chứ tuyệt nhiên không mấy khi có máu.)
Còn về người còn lại thì lúc đang bay bên trong không trung, lúc tên kia sắp chém tới Xuân Đức thì Hung Chú Sa Vương dùng cái đuôi quật cho phát bay ngược lại, chỉ trong vài cái hô hấp hai tên gia hỏa kia kẻ thì ngấp ngoảy, người thì trọng thương.
Nhưng vào lúc này thì lại có 5 đạo công kích bằng phi kiếm đánh tới nơi này cùng với đó thì hờn ngàn người đội ngũ phía trước đồng loạt lấy ra vũ khí kết thành trận hình mà công về phía này. Xuân Đức thấy vậy thì lại cười hắc hắc.
Không ai biết hắn làm cách gì, chỉ thấy ánh mắt Xuân Đức lóe lên hai lần, ngay sau đó đội ngũ hơn ngàn người kia bắt đầu truyền ra tiếng kêu la thảm thiết. Những người mới là đồng bạn cách đây mấy hô hấp lúc này lại điên cuồng dùng kiếm chém người bên cạnh. Một cảnh hỗn loạn sinh ra.
5 tên đang dùng phi kiếm công kích Xuân Đức cũng vì thế mà hoãn lại thế tiến công, bọn họ nhìn lại thì không khỏi thất kinh, bọn họ thấy những huynh đệ đi theo mình bao nhiêu năm nay bỗng nhiên lại quay ra chém giết lẫn nhau.
Nhưng rất nhanh sắc mặt bọn họ âm trầm, quay về phía Xuân Đức hét:
" Súc sinh, hôm nay chúng ta sẽ giết chết ngươi ( chưa nghĩ ra được câu nào hay hơn. ai có thì xin được chỉ dẫn)