Cân Cả Thiên Hạ

Chương 561 :

Ngày đăng: 17:46 30/04/20


Ngay sau đó những tên kia liền bị một đạo ánh sáng truyền tống đi mất, chỉ để lại nơi bọn họ trước khi biến mất một vài thứ đồ vật linh tinh. Xuân Đức nhìn thấy mấy người xung quanh ánh mắt sáng rực nhìn mấy vật kia nhưng lại có một âm thanh lạnh lùng vang lên ngăn chặn lại tâm tư của những người này.



" Nhanh vào vị trí, đội 2 nhanh vào chủ trì trận pháp, đội ba phụ trợ đội hai dùng huyễn thuật công kích hai người kia, chỉ cần chúng ta hạ được hai người kia thì con sinh vật kia cũng không đáng lo." 



Nghe thế những người ở bên ngoài nghiêm túc nghe lời của tên thiếu niên kia không dám lộn xộn, rất nhanh đã có 32 người tiến vào chủ trì trận pháp cùng kết giới. Cùng lúc Xuân Đức ở bên trong liền cảm thấy có một đợt áp lực lớn hơn trước rất nhiều kiếm chế hắn, áp lực này hầu như có thể so mới một tên Bất Diệt Cảnh hậu kì gây ra.



Xuân Đức nói với Lam Nhã bên cạnh:



" Đại Di Hoa Cung đệ tử cũng không phải mấy người Luyện Huyết Ma Giáo kia, tí nữa một mình sư muội sẽ tác chiến, còn ta thì sẽ ở bên cạnh lược trận giúp sư muội. Nếu như mà sư muội có thể thu phục được những người này thì ta sẽ cho sư muội thêm một món quà nho nhỏ."



Xuân Đức vừa dứt lời thì trận pháp cùng kết giới đều bị con tang thi kia một quyền đánh tan, mấy chục người đang trong các mấu chốt của trận bị phá liền bị thương nặng. Không còn gì vây khốn thì Lam Nhã liền có thể thấy được người ở bên ngoài.



Lúc này đây những người kia đều đang dùng ánh mắt kinh nghi về phía con tang thi, bởi vì nó lúc này đây đang gặm xuống từng khối của con người đá. Con người đá bị đánh về nguyên hình trở thành một thạch linh cao trên mét, nó bị con tang thi gặm ăn thì điên cuồng vùng vẩy kêu gào thê lương. Có điều thực lực của con tang thi mạnh hơn nó nhiều, nó có làm cái gì cũng là vô dụng.



Không biết ai la lên.




Lúc này đây một tên nam tử trẻ tuổi vẻ mặt nịnh hót đi tới bên cạnh Tam Thanh nhìn về phía Lam Nhã hét lớn:



" Còn không qua đây hầu hạ cho tốt Tam Thanh công tử. Hai người các ngươi đều bị điếc sao mà không nghe thấy Tam Thanh công tử nói gì."



Lúc này đây tên này trên mặt chỉ toàn vè cao ngạo làm gì có bộ dạng sợ chết như lúc trước nữa. Nhưng đang lúc này mấy chục người cảm thấy một bàn tay vô hình đưa vào bên trong đầu của bọn họ móc ra một ấn phù văn lóng lánh, bọn họ nhìn thấy phù văn lóng lánh kia bị tách ra khỏi thần hồn thì kinh hãi không thôi.



Tam Thanh nhìn 3 đạo phù văn bảo mệnh mà cha mình mất bao nhiêu là công sức chuẩn bị cho hắn lúc này đây không hiểu vì sao lại thoát ly thần hồn của hắn thì kinh hãi hét lớn.



" Không thể nào, tại sao lại có chuyện như vậy."



Đáp lại hắn là một âm thanh mang theo vẻ trào phúng, Xuân Đức vung tay lên mang tất cả phù văn kia đánh vào bên trong con Ma Lang, sau đó nhìn đám người cười nói:



" Phải công nhận Đại Di Hoa Cung cũng có người tài, không ngờ lại có thể đánh sâu phù văn vào linh hồn từng người, ta cũng phải mất một lúc mới có thể phá giải. À phải rồi, sư muội lên tặng cho mỗi người một dao làm quà đi, nhất là vị công tử kia sư huynh muốn một chân một tay của hắn."