Cân Cả Thiên Hạ
Chương 562 :
Ngày đăng: 17:46 30/04/20
Xuân Đức vừa dứt lời thì Lam Nhã liền động, thực lực ngang nhau nhưng mà mấy người kia lại không có trang bị tận răng như nàng nên trong nháy mắt mấy chục người không ai có thể né tránh bị nàng cắt một dao.
A a a a a a a a.
a a a a a a a.
Ngay lập tức một trận tiếng kêu thét mấy chục người đồng loạt vang lên. Tất cả đều mất nữa cái chân, tàn chi rơi khắp nơi trên mặt đất, máu tươi chảy ròng ròng, riêng tên Tam Thanh gì đó thì bị nàng túm tóc lôi về bên người Xuân Đức.
Vứt tên này xuống đất nàng liền cho hắn một đạp vào miệng, cả hàm răng của tên kia trong nháy mắt đi 2 phần ba. Nhìn tên này Lam Nhã chán ghét vô cùng, con chó này không ngờ lại còn muốn lên giường với nàng. Nhìn lên Xuân Đức nàng hỏi:
" Sư huynh nói phải làm sao? Chỉ một tay một chân có phải hay không quá nhẹ nhàng cho hắn rồi."
Xuân Đức gật gật đầu nói:
" Sư muội sao có thể nhẫn tâm như vậy, dù sao người ta cũng là con trai của trưởng lão nội môn à nha, tốt nhất chúng ta nên nướng hắn lên ăn xem là vị thịt của hắn khác với thịt yêu thú ở chỗ nào."
Lời này vừa ra đừng nói là Tam Thanh, ngay tới cả mấy chục người khác trong lòng cũng là một mãnh mát lạnh, bọn họ bây giờ đã biết cái gì là ngoan nhân. Ngay lập tức cả đám bỏ qua đau đớn quỳ xuống về hai người Xuân Đức cùng Lam Nhã cầu xin:
" Chuẩn bị giá nướng đi sư muội, sư huynh muốn xem tên này tim là đen hay đỏ"--- Xuân Đức vừa đi về phía Tam Thanh vừa nói với Lam Nhã.
Lam Nhã lúc này đây cũng vừa mới xem xong một phần ba chiến tích của Tam Thanh, sắc mặt nàng khó coi tới cực điểm, trong trí nhớ của tên kia mà Xuân Đức đưa cho nàng xem, nàng nhìn thấy tên kia xây nguyên một cái băng lao, chặt hết tay chân các cô gái dám không cho hắn mặt mũi đặt trong băng lao làm vật trang trí, mấy cô gái kia chỉ có thể sống một cuộc sống không bằng con chó.
Nàng cũng không có kiên trì xem hết mà bóp nát viên thủy tinh ký ức rồi nhanh chóng nhón lửa, chuẩn bị giá nướng. Trong thời gian này đi theo Xuân Đức nàng cũng không là gì với mấy món thịt người thế này rồi, hầu như bất kể địch nhân nào của Xuân Đức bị hắn bắt được thì đều bị móc tim hoặc nướng lên. Lúc đầu nàng cực độ phản cảm với cách làm của Xuân Đức nhưng sau khi biết đây là một loại bí pháp tu luyện hắc ám hệ mà Xuân Đức đang học thì nàng cũng không phản đối.
Và chính nàng cũng tu luyện bí pháp kia nên bây giờ nàng cũng tham gia vào những việc mà người bình thường cho rằng không bằng loài cầm thú này. Vì mạnh mẽ sống sót không bị người trà đạp thì cái giá bị người người gọi là ma đầu cũng đâu có gì.
Theo tư tưởng của Xuân Đức truyền thụ cho nàng thì nàng nhìn thế giới bây giờ chính là một địa ngục tăm tối, người dân bình thường chính là súc sinh, heo chó cũng không bằng thường xuyên bị đám tu sĩ với tu đạo luyện hồn, trìu phách.
Tu sĩ cấp thấp cũng không khá hơn, bị tu sĩ tâm trung khống chế, chuyên đi làm pháo hôi chết một cách vô ích.
Chỉ có thượng vị giả mới có cuộc sống tốt đẹp. Bọn họ có sức mạnh khiến cho địch nhân không dám loạn động. Thường nghe mọi người nói " Sống khổ quá thì chết đi cho rồi " nhưng có mấy ai đủ can đảm tự vẫn đâu, nếu đã không muốn chết thì phải sống thật nhẫn tâm đè lên kẻ khác mà sống.
[ Mọi người hay nói phải có tấm lòng bao dung bác ái nhưng nếu không phải việc của mình thì thằng ngu nào xen vào. Nếu như có một cô gái bị hiếp dâm đến chết nếu không phải người thân của bạn thì chẳng thằng ngu nào vì cô gái kia mà đi tìm công đạo cho nàng cả. Mọi giá trị đạo đức chỉ có hiệu lực khi có bàn tay trưởng khống giả bảo trùm.]