Cân Cả Thiên Hạ
Chương 568 : Hung ngư (2)
Ngày đăng: 17:46 30/04/20
Nhìn đám người đang hào hứng săn cá, Lam Nhã lạnh lùng nói:
" Thời gian cho các ngươi là một tháng, trong vòng hai tháng mà không bắt được một con Thôn Thiên Ngư nào thì tất cả các ngươi đều xuống làm mồi cho cá nhưng mà nếu các ngươi bắt được Thôn Thiên Ngư dâng lên thì tất cả những thứ khác đều thuộc phần của các ngươi. Trong quá trình ta cũng sẽ giúp các ngươi một tay."
Những người khác nghe vậy thì trên mặt thoáng hiện qua sự sợ hãi nhưng sau đó lại hiện lên sự tin tưởng, bọn họ tin rằng trong vòng hai tháng nhất định sẽ bắt được ít nhất một con thôn thiên ngư.
Việc làm như vậy cứ lặp đi lặp lại cho tới khi tất cả mọi người đều kiệt sức, khi đến trời tối tất cả đều đã thở không ra hơi rồi. Nhưng sau khi được ăn uống no đủ cùng nghỉ ngơi hai giờ thì những người này lại tiếp tục.
Buổi tối nơi đây đen kịt một màu, không có ánh trăng hay sao gì cả, chỉ có gió lạnh thổi qua ào ào, may mà tu sĩ thị lực viễn siêu người thường nên vẫn có thể miễn cưỡng nhìn xa mấy chục mét. Còn về dùng thần thức quan sát thì tiêu hao tinh thần quá lớn nên không mấy người sử dụng, nếu tinh thần lực tiêu hao quá độ sẽ dẫn tới không thể nào thi pháp được.
Nhưng rất may bọn họ luôn có những ngọn đèn thắp sáng, những ngọn đèn này làm từ vô số tinh thạch của thú phát sáng vào buổi tối dùng rất tốt. Ánh sáng vừa xuất hiện thì liền thu hút vô số động vật trong hồ tụ tập lại đây.
Mặt nước bên trong hồ nổi lên từng cơn sóng lớn, mọi người tất cả đều nhưng thần nhìn vào bên trong hồ, bọn họ muốn nhìn xem lần này là thứ gì xuất hiện.
Rất nhanh một con thủy quái đã bò ra khỏi bờ hồ, một con quái vật to như một cái ô tô tải lao ra khỏi mặt nước tiến thẳng về nơi ngọn đèn đang phát sáng. Những người khác khi vừa thấy con quái vật to lớn này thì kinh sợ không thôi. Một người nhịn không được nói.
" Làm sao lại có một con Kim Ngư lớn đến vậy. Không phải nói loài Kim Ngư lớn nhất chỉ bằng mấy con hắc ngư chúng ta bắt được lúc ban ngày sao."
Nhưng mà chưa hết, khi con Kim ngư kia lao lên thì 7 con tôm siêu lớn bò lên bờ, bọn nó to cũng không khác gì con kim ngư, theo phía sau mấy con tôm là một con Thanh Lân Giao. Ban ngày do cũng đối phó với 1-2 con như thế này nên mọi người cũng không quá lo lắng mà là ngồi yên đợi mấy con thú ngu ngốc kia chui vào bên trong trận pháp.
Lam Nhã cùng Ngọc Dung lúc này cũng bắt đầu công kích con Thanh Lân Giao, hai luồng tia sáng màu đỏ phóng thẳng vào mắt của nó. con Thanh Lân Giao này cũng không phải đồ ngu, nó cảm nhận được nguy hiểm liền nhắm mắt lại.
Hai đạo ma năng bắn lên mí mắt con Thanh Lân Giao khiến cho nó đau đớn vô cùng, gầm rú liên tục. Từ trong miệng nó lại phun ra hai đạo độc khí nghênh tiếp hai đạo ánh sáng đỏ. Khi hai bên va chạm vào nhau thì tự triệt tiêu lẫn nhau, hai đạo độc khí kia thì biến thành khói trắng bay lên cao cùng tán phát ra xung quanh.
Nhưng mà bổn nguyên lực lượng của nó cũng có hạn với cần phải có thời gian khôi phục nên sau khi độc khí vừa tán, hai mắt của nó liền bị ma năng bắn cho đun mù.
Rít... rít...rit
Mắt vừa bị bắn nổ, con Thanh Lâm Giao điên cuồng giẩy dụa, thấy thế thì Ngọc Dung ngay lập tức ra lệnh thả cho nó di chuyển bên trong trận pháp.
Đau đớn vô cùng khiến cho Thanh Lân Giao điên cuồng, nó ngay lập tức bọ lại đám tôm há cái miệng lớn đầy răng cắn xuống.
Rốp
Giáp xác của con tôm cứng rắn là vậy mà cũng bị con Thanh lân Xà cắn phát nát tươm, cắn xong một con thì nó liền quang con tôm kia bay xa, con tôm bị đập vào vách trận pháp rớt xuống chết ngay lập tức.
Giải quyết xong một con tôm thì nó bắt đầu tấn công những con còn lại một cách điên cuồng. Rất nhanh lại có vài con tôm xấu số liền đã chết, sau đó mấy con tôm còn lại cùng con kim ngư liền nhào lại đánh nhau với con Thanh Lân Giao.
Lân giáp của Thanh Lân Giao rất cứng nhưng mà cũng không thể ngăn được các vết cắn trí mạng cùng những cái kẹp kinh hoàng. Từng miếng thịt to lớn cùng với vãy bị cắt rớt mất, máu tươi chảy đầm đìa.
Phải sau hơn 20 phút thì trận chiến kia mới kết thúc, kết cục cả mấy con thủy quái đều nằm thoi thóp trên mặt đất, để thêm phần an toàn Lam Nhã cùng Ngọc Lam đều đục trên đầu bọn nó mấy cái lỗ máu to tướng. Đợi tới khi bọn nó không có cử động nữa thì mới dừng tay.
Làm xong tất cả mấy người cũng thở ra một hơi, bọn họ cũng không dám bật đèn nữa sợ dẫn dụ đám quái vật bên dưới hồ lên trên. Lúc này vì vây khốn mấy con quái vật kia mà đã có mấy chục người bị kiệt sức mà ngất đi những người còn lại thì sắc mặt trắng xám.