Cân Cả Thiên Hạ
Chương 569 : Phạm nhiều người tức giận
Ngày đăng: 17:46 30/04/20
Quay về thời gian lúc sáng.
Ở bên ngoài tiểu thế giới, nơi mà các trưởng lão nội môn của Đại Di Hoa Cung đang nhìn xem cuộc thử thách của kì kiểm tra tư chất, bên trong những người này cũng có sư phụ của Xuân Đức, Hạ Băng, nàng ta lúc này đã hồi phục gần như hoàn toàn. Không còn dấu hiệu suy yếu như lúc trước nữa.
Đám trưởng lão này không biết thứ bọn họ đang xem chỉ là giả tượng do có người động tay chân bày ảo trận che mắt. Bọn họ đang bàn tán về mấy người đệ tử ưng ý của bọn họ.
Ngay lúc này ở nơi truyền tống liên tục lóe sáng một tên đệ tử canh giữ hồn bài nhanh chân chạy tới quỳ xuống run run nói:
" Các vị trưởng lão việc lớn không tốt, hồn bài của Tôn công tử, Trùng Khánh công tử, Định Nhan tiểu thư, Trần tiểu thư cùng với Lăng công tử ở thời điểm cách đây không lâu bị toái."
Lời này vừa nói ra lập tức có sáu tên trưởng lão như bị sét đánh, một nam nữ trung niên anh tuấn dị thường nhìn khá giống Tôn Thanh tiến lên nắm chặt tên đệ tử canh giữ hồn bài gằn từng chữ hỏi:
" Chuyện phát sinh từ lúc nào? "
Tên đệ tử kia lạnh run nói:
" Thưa Tôn trưởng lão mới cách đây nửa canh giờ. "
Tên Tôn trưởng lão kia không tin vào sự thật vừa nghe, hắn lại gần cái bảo vật giúp những người ở đây quan sát bên trong tiểu thế giới, hắn nhìn hành động của con hắn trên cái bảo vật, một lúc sau hắn gầm lên giận dữ, hai mắt sung huyết một chưởng đập nát cái bảo vật đang chiếu hình ảnh bên trong tiểu thế giới.
Không gian vong linh tầng 1.
Xuân Đức không biết vì hắn cùng Lam Nhã mà một đám cao tầng Đại Di Hoa Cung tức sùi bọt mép. Hắn lúc này đang nhìn xem thời khắc thuế biến cuối cùng của bốn tiểu nha đầu.
Bốn tiểu cô nương lúc này đã biến đổi rất nhiều, trong quá trình ngưng luyện bản mệnh vũ khí tự thân thì vẻ bên ngoài của các nàng đã thay đổi một cách nghiêng trời lệch đất. Từ mấy tiểu cô nương bé bỏng đáng yêu bây giờ đã biến thành thiếu nữ đôi mươi cả rồi, chiều cao mét bảy có hơn, thân hình hoàn mỹ, khuôn mặt xinh đẹp, mái tóc dài,sun mượt.
Có điều Xuân Đức làm sao cũng cảm thấy giống mất đi cái gì đó, tự dưng hắn có chút hoài niệm về ngày xưa có mấy tiểu nha đầu đi theo phía sau giống một cái đuôi. Nhưng suy nghĩ đến cùng thì ai chẳng có lúc phải lớn lên, cái gì tới cũng phải tới mà thôi.
Thời gian thấm thoát đi qua thêm một tháng.
Xuân Đức vẫn hàng ngày quan sát mấy cô nàng này, bây giờ là giai đoạn quan trọng nếu có xảy ra vấn đề gì hắn liền phải nhanh chóng bổ cứu.
Cái gì tới cũng phải tới, thời điểm ngưng thực cuối cùng cũng đến. Chỉ thấy cả không gian vong linh tầng 1 tràn ngập hào quang bốn màu, xanh, đen, đỏ, vàng. Trên cơ thể bốn người Vũ Y, Lan Lan, Tiểu Thất cùng Heo Con có một bộ chiến y từ hư ảo bắt đầu ngưng thực nhưng khi tới gần đạt tới trình độ chuyển hư thành thực thì nó liền tan biến thành hào quang.
Xuân Đức thấy cảnh này thì có hơi nhăn mày lại, hắn thấy mấy con bé này tham lam quá, người ta ngưng thực thì chỉ một thứ ví dụ như vũ khí, áo giáp, vũ dực các loại nhưng đằng này bốn con bé lại muốn ngưng thực nguyên bộ.
Không biết cái bản tính tham lam này là học từ ai nữa, người trung thực như hắn đây ngày trước hắn ngưng thực cũng chỉ muốn ngưng thực hai bộ mà thôi.