Cân Cả Thiên Hạ
Chương 572 : Tứ tuyệt(1)
Ngày đăng: 17:46 30/04/20
Xuân Đức nghe thế thì xoa đầu nàng một cái nói:
" Vũ Y thật giỏi. "
Vũ Y nghe vậy thì ôm lấy hắn cười hì hì không nói gì. Còn về phần hai người Lan Lan cùng Tiểu Thất thì Lan Lan cũng gần giống như Heo Con, nàng có năng lực khống chế hỏa nguyên tố cùng thủy nguyên tố, giúp mọi người có thể gia tăng lực công kích cùng phòng ngự nếu là địch nhân có đẳng cấp bằng nàng thì xem như xác định trước cái chết.
Tiểu Thất mới là người làm Xuân Đức kinh ngạc nhất, nàng tu vi thấp nhất trong bốn người nhưng lại có thực lực mạnh nhất trong 4 người, một khi nàng trở về bản thể thì ba người còn lại có hợp công cũng phải một một thời gian mới có thể khuất phục nàng, nếu như thêm một lần lột xác thì nàng gần như không có mấy ai có thể làm gì được nàng nếu cùng cảnh giới.
Năng lực của tiểu Thất rất kinh khủng, tất cả năng lực của nàng đều thiên về sinh tồn, năng lực phòng ngự cùng sinh mệnh phục hồi có thể nói là biến thái của biến thái, nếu nàng cùng Heo Con ở một chỗ thì Vũ Y cùng Lan Lan có đánh cả ngày cũng không tổn thương được nàng.
Còn về lực tấn công cũng không phải dạng vừa, Xuân Đức lúc này mà bị ăn một đòn toàn lực của nàng thì ít ra cũng phải bị thương nhẹ.
Nếu cả bốn nha đầu kia chuẩn bị đầy đủ cùng lên thì Xuân Đức cũng bị đánh cho nằm sấp vô lực phản kháng.( Nvc thật thê thảm).
Bên trong không gian vong linh thời gian từ từ trôi qua, Xuân Đức cùng bốn cô nàng hàng ngày cùng nhau luyện công, đi trồng trọt, đi chăm sóc đám dị thú. Tối về thì ăn cơm rồi ra bên ngoài giữa cánh đồng hoa nằm xuống tận hưởng thiên nhiên tuyệt vời, nói chuyện với nhau cả đêm.
Một khi đã có người hợp tính tình thì có rất nhiều chủ đề nói chuyện với nhau, nói hoài không hết chỉ hận thời gian có quá ít mà nói chuyện cùng nhau.
Thời gian từng ngày trôi qua, mãi tới khi Xuân Đức nhận được một nô bộc của hắn đang kêu cứu hắn, nô bộc kia cũng không biết cách kêu cứu mà là Xuân Đức cảm nhận qua ấn ký linh hồn của người đó.
Xuân Đức lúc này mới lưu luyến rời đi ra bên ngoài, bốn người Vũ Y thấy hắn rời đi thì lại bắt đầu bế quan tham ngộ những năng lực mới kia. Còn về phần độ kiếp thì Xuân Đức nói lúc nào chọn được nơi thích hợp thì sẽ đưa các nàng ra. Vì thế hai người Lan Lan cùng Vũ Y cũng không quá vội vàng. Bọn họ tranh thủ thời gian này đánh vững chắc căn cơ thêm.
***
Xuân Đức đi ra khỏi không gian vong linh, hiện thân ở bên ngoài.
Hắn vừa hiện thân thì đưa tới không ít ánh mắt chú ý tại nơi đây. Lúc này đây có một tên trung niên quát:
" Tất cả đi làm giàn nướng, hôm nay chủ nhân muốn nướng tất cả những tên này lên làm bửa sáng."
Những người còn đang đứng nghe vậy thì chân đều nhũn ra, bọn họ ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Xuân Đức, sau đó cả đám như bị ma đuổi cấp tốc chạy đi kiếm củi cùng làm giá nướng. Xuân Đức khẽ vung tay lên, lập tức mấy chục tên chấp pháp cùng ba tên chỉ điểm gục xuống đất không dậy nổi.
Xuân Đức ngồi trên một tảng đá lớn hỏi Lam Nhã:
" Thôn Thiên Ngư đâu rồi, bị tên nào lấy đi? "
Lam Nhã đáp:
" Là thiếu môn chủ thưa sư huynh."
Xuân Đức gật đầu nói:
" Thôi được rồi chút nữa đi làm thịt hắn, tí nữa xong việc nơi này thì sư muội giải quyết tất cả đi."
Lam Nhã đáp:
" Vâng nhưng mà không biết sư huynh muốn giết sạch hay là chỉ xóa đi ký ức, dù sao mấy tên đó cũng đã giúp sư huynh bắt cá."
Xuân Đức vuốt cằm nói:
" Thôi thì cái thứ hai đi dù sao giết chết bọn họ cũng chẳng có tác dụng gì."
Rất nhanh những người kia đã làm xong giá nướng.