Cân Cả Thiên Hạ
Chương 573 :
Ngày đăng: 17:46 30/04/20
Việc làm quen tay, Xuân Đức đánh ra phù chú giúp cho một thân tinh hoa của những người kia quay về trái tim, sau đó theo lệnh của Xuân Đức đưa hết mấy chục người lên giá nướng, cái gì là mỹ nữ xinh đẹp,cái gì mà chấp pháp đội, cái gì mà thanh niên thiên tài, tất cả đều biến thành thịt nướng.
Những người còn sống nơi đây thấy mấy chục người bị nướng thì cả đám trong lòng một mãnh băng hàn, bọn họ cảm thấy may mắn lúc trước không có đứng ra tốt cáo hai người Lam Nhã cùng Ngọc Dung bằng không lúc này bọn họ cũng là một thành viên bên trong những người đang bị nướng kia.
Từng tiếng kêu rên thống khổ, từng ánh mắt tuyệt vọng làm cho lòng mỗi người nơi đây có phần thương cảm trừ Xuân Đức ra. Hắn chỉ lặng yên ngồi nơi đó nhìn màn dã man này, ai bảo mấy tên kia đã không có thực lực lại còn chọc tới hắn, đã không có thực lực thì cứ cụp đuôi làm người có phải tốt hơn không. Cái tội đã ngu còn thích đánh đu với đời là vậy, đôi khi hậu trường phía sau cũng không có tác dụng gì.
Không qua bao lâu những người kia đã bị nướng chín, Xuân Đức hạ lện hạ giá nướng xuống, Lam Nhã đi lên dùng một thanh thánh khí dao găm khác mà Xuân Đức đưa cho mổ tim từng người ra( thanh dao găm trước của nàng đã bị người đoạt mất, không có thực lực liền bị người chèn ép như vậy.)
Từng quả tim to bằng nắm tay phát ra hồng quang rực rỡ, xung quanh lại còn có khí đen lưu chuyển bị Lam Nhã lần lượt móc ra rồi bỏ vào bên trong nhẫn không gian. Không bao lâu nàng liền xong việc. Xuân Đức gọi ra Hung Chú Sa Vương.
" Thức ăn nướng cho ngươi."
Xuân Đức vỗ vỗ đầu của nó, Hung Chú Sa Vương ngay lập tức gào lên một tiếng rồi như chiếc xe tăng lao lên. Không qua 5 cái hô hấp mấy chục người bị nó ăn sạch không còn tí da mốc. Xuân Đức vung tay lên mấy trăm người kia lập tức ngã xuống dưới đất.
Ngồi lên Hung Chú Sa Vương, Xuân Đức nói:
" Ngồi lên đây, chúng ta đi thôi."
Xuân Đức xóa kí ức những người kia giúp Lam Nhã, hắn nghĩ dù sao cũng cần vung tay một cái cũng chẳng tốn sức bao nhiêu.
" Thích làm gì cũng được, hắn là của cô, nếu như cô không có biện pháp nào hành hạ thì ta có thể gợi ý cho cô một chút. Ví dụ như chặt hết khớp xương của hắn, hay nuôi hắn làm đỉnh lô cần thì rút tu vi của hắn cho bản thân dùng, vừa có lợi lại vừa có cảm giác trả được thù. Hoặc là luyện hắn làm con rối dùng cũng được, hay băm nhỏ hắn ra làm món thịt xào cho ngọt."
Còn đang ngu ngơ tên cừu nhân của Ngọc Dung lúc này nghe thế thì cả người run lên từng cơn như bị sốt rét, hắn không dám tin những gì vừa phát sinh. Hắn cảm thấy đây là một cơ ác mộng kinh hãi nhất trong đời hắn.
Lúc này Ngọc Dung nói:
" Chủ nhân có thể giúp tiểu nô lấy lại Vô Thượng Kiếm Hồn không, tiểu nô cầu xin chủ nhân."
Xuân Đức vẻ mặt khó xử nói:
" Nhưng ta làm gì biết nó thế nào mà giúp người, ngươi có phương pháp thì nói cho ta bằng không cũng hết cách à."
Ngọc Dung nghe vậy thì ánh mắt sáng lên nói:
" Vâng, cảm ơn chủ nhân, chủ nhân người chỉ cần làm như vậy.. như vậy là được."
" Được"--- Xuân Đức ứng một tiếng rồi làm theo lời của Ngọc Dung.