Cân Cả Thiên Hạ

Chương 662 : Hợp tác(1)

Ngày đăng: 17:48 30/04/20


Đối diện đang ngồi 7 người nghe thế thì khóe miệng khẽ nhếch lên, trong lòng thì thầm mắng Xuân Đức mặt dày, Mộng Tâm hoàng nữ tuy trong lòng cũng có suy nghĩ giống đồng bạn nhưng mà ngoài miệng vẫn là cười nói:



" Như vậy Xuân Đức điện chủ đã đồng ý? "



Xuân Đức mĩm cười gật đầu nói: 



" Đồng ý, đương nhiên là đồng ý, vì sao lại không đồng ý đây nhưng mà nói đi cũng phải nói lại bên Ác Ma Điện chúng ta đã hi sinh không biết bao nhiêu chiến sĩ tinh nhuệ không lẽ bên các vị cứ làm như không thấy? "



Mộng Tâm hoàng nữ nghe mấy lời này liền biết đối phương bây giờ là muốn đàm điều kiện rồi, nàng thản nhiên nói:



" Không biết Xuân Đức điện chủ muốn như thế nào? "



Xuân Đức cũng không nhanh không chậm nói:



" Cái đó thì phải nhìn xem thành ý của các vị tới đâu rồi. Mà ta nghe nói trên biển sắp có thủy triều đỏ không biết là có đẹp hay không? "



Nghe lời này sắc mặt bảy người đang ngồi đều khẽ biến nhưng sau đó rất nhanh đều trở về bình thường. Mộng Tâm hoàng nữ sau khi bình ổn được nỗi lòng thì cười nói:



" Không ngờ Xuân Đức điện chủ biết thật nhiều, đến cả đại sự việc này của bổn tộc mà điện chủ cũng biết được. Tiểu nữ không thể không nói bốn từ bội phục sát đất."



Xuân Đức nghe thế thì cười lên ha hả nói:



" Buổi sáng đi ăn bánh cuốn nghe bà thím đầu phố nói ấy mà, chứ ta đây nào có cái gì hơn người. Mà nghĩ lại cũng thật trùng hợp, bà thím kia mới có 40 tuổi vậy mà lại biết được kì cảnh vạn năm trước. Bà ta nói cả biển đâu đâu cũng là màu đỏ, tiếng ngâm nga của mấy cô nàng tiên cá luôn vang vọng. "



Nghe Xuân Đức ám chỉ, Mộng Tâm khóe miệng giật giật mấy cái, nàng lúc này hít một hơi sâu nói:



" Tất cả tài nguyên vùng ven biển vạn dặm đều thuộc về Ác Ma Điện, không biết như vậy đã đủ thành ý chưa? "



Xuân Đức lắc đầu nói:




" Ghế công cộng mà cứ ngồi đi không ai đánh thuế đâu."



Cô gái nghe vậy lúc đầu là sửng sốt sau đó là phì cười nói:



" Bạn cũng thật thú vị, mà nhà bạn ở đâu? "



Cô gái ngồi bên cạnh Xuân Đức hỏi thăm.



Xuân Đức đáp:



" Cách đây cũng không xa lắm, thế cô bé cũng ở gần đây sao? "



Cô gái không vui nói:



" Bạn còn không lớn bằng mình đâu đừng có dùng cái giọng người lớn đó nói chuyện với mình. Tính ra bạn nên gọi mình bằng chị đó. Ừm, nhà mình ở gần đây thôi, nhìn thấy căn nhà cao cao kia không, ngôi nhà có cái bóng đèn màu xanh kia kìa, nhà mình ở đó. "



Xuân Đức tí nữa thì cười phun:



" Ồ, là căn nhà đó sao. Mà buổi tối một mình đi tới đây làm gì vậy, bộ mới bị hôn phu bỏ à."



Thiếu nữ nhăn mặt nói:



" Vô duyên, người ta còn chưa có đây. Mà kia là con ông hả? "



Thiếu nữ chỉ tay về phía tiểu Vi đang chơi thú nhồi bông, Xuân Đức biết cô bé này đang trả thù nên thản nhiên nói:



" Ừ. “