Cân Cả Thiên Hạ

Chương 663 :

Ngày đăng: 17:48 30/04/20


Cô gái nghe thế thì phồng má, tức giận nói:



" Bạn nói dối mình mới không tin đây, lừa người."



Xuân Đức thản nhiên cười: 



" Hình như ta cũng không có ép nha đầu nhà ngươi tin à."



" Đã nói không được gọi mình là nha đầu rồi mà. Hừ hừ. Người gì mà chỉ biết làm tức giận người khác."--- Thiếu nữ bất mãn nói.



Bịch



Ngay lúc này con bé tiểu Vi không hiểu là nhún nhảy kiểu gì mà rớt từ con gấu xuống bên dưới sàn, may mà sàn nhà nơi đây được lót tấm nệm. Tiểu nha đầu không có việc gì lại đứng dậy chạy lại bên cạnh con gấu, nhưng mà con gấu cao quá còn bé con thì quá thấp nên trèo mãi không lên.



Tiểu nha đầu hai mắt ngấn lệ quay đầu về phía Xuân Đức cầu cứu. Xuân Đức thấy vậy thì đi lại gần ôm con bé đặt lên con gấu nhún. Được thỏa mãn bé con bắt đầu cười khanh khách chẳng thèm ngó ngàng tới ân nhân bên cạnh nữa.



Xuân Đức thấy thế thì nhéo nhéo mà đứa cháu một cái rồi lại quay về cái ghế lúc trước ngồi. Thấy Xuân Đức quay về thiếu nữ nói:



" Hỏi thật bé gái kia là gì của bạn thế, cho mình ôm nó một chút được không? "



" Cháu gái ta đấy. Còn việc ôm ấp gì đó thì đợi khi nào cháu nó lớn đã nhé. Thời buổi giờ thiếu nữ bất lương nhiều lắm."-- Xuân Đức nhếch mép cười.



Thiếu nữ bên cạnh nghe vậy thì bốc khói, nàng trừng mắt nhìn Xuân Đức. Tuy mới gặp nhau một chút những nàng bị tên nhìn còn nhỏ tuổi hơn mình này làm tức giận không ít. Ở trường nàng luôn được các học viên nam vây xung quanh, nói lời ngọt ngào. Nàng chưa bao giờ thấy có ai nói nàng giống thiếu nữ bất lương cả.




" Vâng. Điện chủ."--- Mai Anh đáp.



Sau khi kết thúc cuộc gọi cùng với Mai Anh, Xuân Đức liền mang theo tiểu Vi đi chơi lần lượt mấy trò chơi bên trong khu vui chơi này. Chỉ cần con bé thích thì không là vấn đề.



Nhưng cũng phải công nhận, khu giải trí này dành cho trẻ em này lớn thật, chơi bạt mạng tới gần mười hai giờ mà vẫn còn chưa đi được một phần nữa.



Thấy bé con chơi cũng đã mệt với thời gian cũng đã không còn sớm Xuân Đức quyết định đi về. Ôm tiểu Vi lên Xuân Đức ôn hòa nói:



" Muộn rồi cần phải đi về thôi bé con."



Cô bé gật gật cái đầu nhỏ sau đó ôm lấy hắn nhắm mắt lại. Xuân Đức nhẹ mỉm cười một cái sau đó bước đi ra ngoài khu vui chơi. Tuy đã là nửa đêm rồi nhưng mà nơi đây vẫn tụ tập rất nhiều người.



Nhưng ngay vào lúc này thì kinh biến lại phát sinh, tất cả những nhà cửa bên trong thành phố đều hiện lên ánh sáng màu xanh(gia cố trận pháp bảo vệ nhà cửa), cùng lúc đó một âm thanh cảnh báo vang lên khắp cả thành phố.



" Mọi người chú ý. Đang có năm nghi phạm bị tình nghi là gián điệp của ảnh tộc đang chạy về phía khu số 6 trên tuyến đường bình yên. Cả 5 nghi phạm đều có tu vi Hằng Quân Cảnh trung kì. Đặc điểm nhận dạng..."



Cảnh báo vang lên thì có rất nhiều người đổ xô ra bên ngoài bắt tội phạm tình nghi, bên trong khu vực trung tâm cao thủ tầm cỡ Hằng Quân Cảnh hậu kì nhiều như rác bên đường. Vì thế vừa nghe tin bọn họ liền chạy ra nhằm tóm được mấy tên kia mang tới lĩnh thưởng.



Xuân Đức nghe cảnh báo thì hơi có phần kinh ngạc, không ngờ Tuyết Anh triển khai sớm vậy, chuyện tình hắn mới nói với nàng ta không bao lâu mà bây giờ đã bắt đầu hành động rồi.



Không để ý tới điều đó Xuân Đức tiếp tục đi ra bên ngoài.