Cân Cả Thiên Hạ
Chương 707 : Cuộc sống luôn có một vài con ruồi chán ghét-1
Ngày đăng: 17:48 30/04/20
Sau khi về đến phòng riêng thì trung niên nhân đuổi hết những người khác đi ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại. Hắn lấy ra nguyên chỉnh mấy bộ xương sống đặt trên sàn nhà, mỗi một bộ xương sống ngắn nhất cũng là 15 mét, dài nhất lên đến 20 mét phát ra ánh sáng như có như không cùng với linh áp cường đại.
Rút ra binh khí tùy thân trung niên vận lực chém mạnh một cái xuống một bộ xương sống ngay bên dưới.
" Keng. Rắc rắc."
Một âm vang thanh thúy vang lên, thanh kiếm tùy thân của trung niên nhân không ngờ rạn nứt rồi gãy ra làm ba khúc. Hít vào một hơi thật sâu trung niên kiềm chế nổi lòng kích động của mình. Nhưng bỗng nhiên hắn lại cười lên ha hả.
" Đồ tốt, thật là đồ tốt à. Thứ này nếu luyện thành vũ khí thì thực lực của ta sẽ tăng một mảng lớn. ha ha."
Cười xong một lúc hắn mới ngậm miệng lại được, sau đó hắn đổ hết đống xương mà mình mới thu lượm được ra sàn nhà. Nhìn một đống xương cốt cao như tòa núi nhỏ trước mắt trung niên lại trở nên kích động.
Với số xương cốt này hắn có thể luyện chế được rất nhiều vũ khí lợi hại, một khi trang bị cho cao thủ dưới trướng thì năng lực của đám người dưới phải mạnh hơn gấp đôi. Mặc dù hắn không biết xương cốt này là thuộc về vật gì lại thuộc về đẳng cấp nào nhưng binh khí tùy thân của hắn bị gãy cũng đủ rồi.
Có điều hắn vẫn rất tò mò không biết đây là loại xương gì nên sau khi cất hết đám xương thú trong phòng đi thì hắn gọi một người vào bên trong.
Không qua bao lâu một ông lão mặc áo màu xám tro đứng trước mặt Thiên Tử Nhai, người này không khách khí hỏi:
" Thành chủ đại nhân gọi lão già ta tới đây là có chuyện gì? Nếu không có việc gì thì ta liền rời đi."
Thiên Nhai gặp thái độ của ông lão như vậy cũng không có tức giận, ngược lại hắn còn vui vẻ nói:
" Đại sư người đừng vội, hôm nay ta gọi đại sư tới đây là có một vật hay muốn đưa cho đại nhân nhìn xem."
Nói xong người trung niên móc một cái răng dài 30 cm đưa cho ông lão nhìn xem. Ông lão mặc áo xám sau khi tiếp nhận chiếc răng kia thì ngay lập tức chăm chú hẳn lên. Nhưng sau một lúc thì ông lão lại cau mày thật chặt cuối cùng là thở dài nói:
" Để cho thành chủ đại nhân chê cười, loại xương cốt này ta không biết là có loại vật gì nhưng hẳn phải là từ một loại tiên thú cực kì lợi hại,có điều kiến thức của lão già ta có hạn nên trong lúc nhất thời không biết nó là vật gì. Ta muốn mượn khối răng này về nghiên cứu một thời gian không biết thành chủ có thể đồng ý hay không? "
Thiên Nhai thành chủ không một chút do dự gật đầu nói:
Lúc này đây thanh niên tên Vũ Thế đứng dậy nói:
" Hôm nay mọi người cũng xem như là bằng hữu nếu không chê thì xin đi tới nhà của ta ăn một bữa mọi người thấy sao? "
Những người khác nhau lập tức chớp lấy cái cơ hội hội này, cả đám nhao nhao nói:
" Đồng ý. Đồng ý."
Thấy ai cũng đồng ý mà Thiên Hoa cùng Hoa Tiên lại ngồi lặng yên thì Vũ Thế không nhịn được hỏi:
" Tiểu Hoa cùng Hoa Tiên tiểu thư không biết hai người còn có điều gì khó xử sao? "
Không ngờ lúc này Hoa Tiên lại nói:
" Có lẽ ta không tham gia cùng mọi người được đâu. Ta còn phải đi chăm sóc cho tên đầu gỗ kia nữa. "
" Ta cũng vậy. Thật xin lỗi mọi người."--- Thiên Hoa lúc này cũng nói.
Thấy hai người đẹp cự tuyệt thì Vũ Thế trong lòng có chút bất mãn nhưng ở bên ngoài vẫn là ôn hòa nói:
" Đã như vậy thì hẹn hai muội ( tính dùng chữ em nhưng sao thấy giống nói chuyện với gái gọi quá vì thế nên thôi.) khi khác. Lúc đó nhất định không được từ chối đâu đấy."
Thiên Hoa ngay lập tức gật đầu cười nói:
" Đó là đương nhiên. Vũ Thế đại ca yên tâm."
Sau đó Thiên Hoa tự thân đưa tiễn những người này ra về. Một lúc sau thì nàng mới quay lại bên trong đại viên.