Cân Cả Thiên Hạ

Chương 779 : Người lương thiện nhưng dòng đời xô đẩy

Ngày đăng: 17:49 30/04/20


Vài ngày sau.



Lúc này đây bên trong gian nhà nhỏ, Xuân Đức lại một lần nữa tỉnh lại, thực ra nói tỉnh lại cũng không đúng lắm, vì hắn chưa bao giờ có một giấc ngủ đúng tiêu chuẩn cả, ngoại trừ lúc ở bên trong không gian vong linh, còn ở bên ngoài hắn luôn phải phân ra một ít linh hồn để đề phòng có trường hợp bất ngờ xảy ra.



Ngồi dậy vươn vai một cái, vặn thân mấy lần sau đó hắn mới đứng dậy đi ra khỏi gian nhà nhỏ, vừa ra bên ngoài thì đã thấy Sói Mập đang nằm ngửa bụng phơi nắng. Tiến lại hắn dùng chân đá đá nhẹ mấy cái vào bụng mỡ của Sói Mập. 



Bị đá tỉnh lúc này đây Sói Mập mới lười biếng mở mắt ra, khi nhìn thấy Xuân Đức thì nó mới lấy lại một chút tinh thần, nó có phần uể oải nói:



" Chủ nhân, người ngủ dậy rồi à? "



Xuân Đức gật gật đầu sau đó nhìn nó hỏi:



" Làm gì mà nhìn mập mạp ngươi có vẻ uể oải quá vậy? Sẽ không phải mấy ngày này bị đói nên thành ra như vậy chứ? "



Lật người trở lại, Sói Mập đáp:



" Không có, tại tiểu Kim mấy ngày này ăn có hơi nhiều nên cảm thấy hơi khó tiêu đó mà. Chủ nhân không biết đâu mấy ngày này người đi tới nơi đây rất nhiều, tranh đấu liên tục xảy ra, người chết cũng không ít. Tiểu Kim nhanh trí đợi khi người còn sống rời đi thì ra ngoài ăn mấy cái xác nằm trên mặt đất."



Nghe thế thì Xuân Đức lúc này cũng nhìn xuyên qua mê trận nhìn ra bên ngoài nhìn về nơi cốc khẩu, thấy ở trước cửa ra vào nơi u cốc đang có khá nhiều tu sĩ của các chủng tộc khác nhau, bọn họ đang tranh nhau đi vào bên trong.



Nhìn thấy vậy một màn thì hắn khẽ cười. Vừa vuốt ve bộ lông của Sói mập hắn vừa nói:



" Nhìn thấy chưa mập mạp, ta nói là sẽ có trò vui để xem mà. Ngươi nói bây giờ chúng ta có nên góp một ít tiết mục cho trò chơi càng thêm náo nhiệt không? "



Sói Mập tò mò hỏi:
" A a a a a a a. Có rắn, thật nhiều rắn, mọi người cẩn thận."



" Á, nó cắn vào tiểu đệ đệ của ta."



" Nhanh tiêu diệt bọn nó."



Những người bị cắn ngay lập tức biến đổi, cơ thể bọn họ to lên, vai u thịt bắp, răng mọc dài ra, bàn tay biến thành lợi trảo, cả cơ thể được bao phủ trong làn sương mù màu xanh. Sau đó những người này lại hướng về đồng bạn bên cạnh của mình mà cắn.



Những người chưa bị cắn thấy vậy một màn thì chẳng quản gì nhiều, có bảo vật gì thì liền mang ra mà dùng, có bí pháp gì thì cũng lôi ra mà đánh.



Ngay lập tức vô số tiên thuật sát chiêu, quỷ thuật sát chiêu, yêu thuật sát chiêu được đánh ra.



Ầm ầm ầm.



Vô số tiểu xà( rắn nhỏ) chưa kịp làm gì thì liền bị giết chết, rất nhiều người không bị biến dị cũng bị đồng bạn của mình hạ sát thủ. Một số lớn người lại bị ép cho nhảy vào bên trong hồ nước đen kia.



Ngay lập tức hồ nước đang tỉnh lặng đột nhiên dậy sóng, ngay sau đó một màn kinh người phát sinh, Xuân Đức nhìn thấy cảnh kia cũng phải ngây người ra.



Những người bị rơi vào bên trong hồ nước đen, vừa rơi vào cái liền không thấy bóng dáng đâu cả, cứ giống như biến mất vậy, chưa hết tiếp theo đó rất nhiều con cá bé như ngón tay cái, toàn thân đen xì lao ra khỏi mắt nước.



Cắn về phía đám người đang ở gần bờ, trong chớp mắt những người này không còn cái gì hết, đám ca kia sau khi thịt xong thì lại lớn hơn một chút. Màu sắc đen hơn.



Cứ ngỡ lên bờ bọn nó sẽ di chuyển chậm chạp, ai dè đám cá này học khinh công hết rồi khi lên bờ vẫn bay như chim vậy, thoáng cái nơi này biến thành lò sát sinh.