Cân Cả Thiên Hạ
Chương 780 : Người lương thiện nhưng dòng đời xô đẩy(1)
Ngày đăng: 17:49 30/04/20
Nhìn đàn cá đang tàn sát chúng sinh nơi đây Xuân Đức cũng không ở lại quan sát mà nhanh chân mang theo Sói Mập bỏ trốn, hắn cảm nhận thấy nguy hiểm khi đối mặt với mấy con cá kia, nói chính xác là với thứ ở bên trong hồ sâu, thứ có khí tức giống như đám cá này.
Trước khi chạy thoát khỏi nơi đây hắn còn không quên tạo ra một cái kết giới phòng ngự, đề phòng thứ ở bên trong hồ kia bất ngờ đi ra đuổi theo.
Lối đi vào bên trong nơi này chỉ có một, Xuân Đức làm như vậy thì cũng không khác gì cắt đứt đường sống của những kẻ ở trong này.
Nhiều người đang định chạy ra khỏi nơi đây thấy bỗng nhiên xuất hiện một cái kết giới màu đỏ trước mắt thì không khỏi kinh ngạc đến ngẩn người, nhưng rất nhanh thì bọn họ liền phản ứng lại. Vô số người đồng thời công kích kết giới, vừa công kích vừa chửi.
" Kẻ nào bố trí cái kết giới này ở đây, ta nguyền rủa cả nhà kẻ đó chết không yên lành."
" Súc sinh."
" Ầm ầm ầm."
Chửi càng hăng, công kích càng mạnh. Có điều bao nhiêu công kích đánh lên cái kết giới kia thì nó vẫn lù lù bất động. Quay lại nhìn về phía sau nhìn thấy đàn cá đang bay lại đây thì có người lại chuyển từ chửi mắng qua cầu xin.
" Nhanh thả chúng ta ra ngoài, cầu xin người đấy. "
" Ta không muốn chết nhanh thả ta ra bên ngoài. Hu hu."
Không ít nam nữ lúc này bắt đầu khóc lên, trong lúc này bọn họ hoàn toàn cảm thấy bất lực. Bây giờ bọn họ cũng không thể quay lại mà hội hợp với mấy vị đại nhân vật kia được, đường lui lại cũng đã bị đàn cá chặn lại. Ra ngoài không được, quay lại tụ hợp với cường giả cũng không xong. Bọn họ ngồi xuống ôm chân mà khóc chờ đợi cái chết đến gần.
Lúc này đây Hồ Nhất Khôn cũng ở gần phụ cận, hắn nhìn thấy một màn như vậy thì tâm cũng đã lạnh đi một nửa, có điều hắn cũng không có buông tha mà vẫn nuôi một tia hi vọng.
Hắn như người điên lao thẳng về phía kết giới kia. Trước con mắt kinh ngạc của mọi người bên trong hắn cứ như vậy mà lao ra bên ngoài, cái kết giới kia hoàn toàn không có ngăn cản lại hắn. Ngồi trên mặt đất Hồ Nhất Khôn bỗng nhiên cười lên ha hả.
Nhìn thấy một màn biến hóa như vậy thì Hồ Nhất Khôn cười lớn.
" Ha hả, Chẳng phải mấy người các ngươi rất lợi hại sao, cùng nhau lên mà tấn công. Không phải hai ngày này các ngươi rất bá đạo sao? "
Nghe được mấy lời này, một ông lão âm trầm nói:
" Đừng vội đắc ý, nếu như không phá được kết giới này chẳng lẽ ta còn không thể phá hư phía bên trên mà thoát ra, mặc dù có hơi tốn công nhưng cũng chỉ là vấn đề thời gian. Ta vẫn là khuyên ngươi nên nhanh nhanh giải khai kết giới, bằng không lúc Thất Ma chúng ta ra bên ngoài thì không chỉ ngươi mà cả gia tộc ngươi cũng phải chết."
Chữ chết được người này cắn đến rất nặng, bên trong ẩn chứa sát khí nồng đậm. Hồ Nhất Khôn nghe thế thì lại khoanh tay trước ngực cười lạnh nói:
" Cái đó phải còn xem bản lĩnh của các ngươi rồi, nếu các ngươi có thể thoát ra hay đánh lại hắc hổ ngư thì đã không ở đây nói nhảm nhiều như vậy rồi."
Nghĩ đến cái gì Hồ Nhất Khôn lại mỉm cười nói:
" Nói cho các ngươi thêm một bí mật... à mà thôi ta lại đổi ý rồi. Thôi các ngươi ở đây chơi với đám quái ngư kia đi, ta sẽ đi tìm người tới giúp các ngươi. Hắc hắc."
Nói xong thì liền rời đi dưới ánh mắt thù hận của những người còn sống nơi đây, nhưng đang đi hắn lại dừng lại nói:
" Thôi ta vẫn là nên nói cho các ngươi biết đi, bên trong hồ này còn có hai đầu Hỏa Xà nữa đấy, mà hai đầu Hỏa Xà kia cũng rất đặc biệt. Ta vẫn là người tốt mà. Ha ha."
Cười lên một tràng dài hắn lại mới tiêu sái rời đi.
[ Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.]