Cân Cả Thiên Hạ
Chương 849 : Tiếp theo
Ngày đăng: 17:50 30/04/20
Được hắn khích lệ một câu thì Sói Mập liền vui mừng ra mặt, tiếp sau đó hai chủ tớ liền đi vào bên trong khu vực đám nhóc đang tắm.
Vừa vào trong này thì Xuân Đức lại thoáng cái ngẩn ra, bên này lại xuất hiện thêm một đám Tuyết Hồ, hơn thế nữa còn có 3 con đã hóa hình. Đám tuyết hồ chưa hóa hình thì đang vui đùa cùng đám nhóc, còn về phần ba con tuyết hồ đã hóa hình thì lúc này đang dùng khăn mềm lau người cùng đầu tóc cho mấy đứa nhóc khác.
Ba con hóa hình yêu hồ này nhìn rất xinh đẹp, có một đôi tai dễ thương cùng vài cái đuôi phía sau, Thảo nào Sói Mập lại giữ mấy con tiên hồ này lại, hóa ra là cũng có mục đích cả rồi.
Khi hắn vừa xuất hiện nơi này thì đám nhóc ngay lập tức dừng vui đùa lại sau đó đồng loại hoan hô:
" Oa. Đại ca ca trở về rồi."
" Oa. Đại ca ca ôm ôm..."
Sau đó cả đám đều bu lại xung quanh hắn muốn được hắn ôm, nhìn thấy cảnh này thì hắn có phần luống cuống tay chân, thú thật hắn chưa bao giờ chăm sóc nhiều trẻ con như vậy. Vì để che giấu đi sự không chuyên nghiệp của mình hắn giả bộ ho khan mấy tiếng rồi nói:
" Khụ khụ, mọi người cùng nhau mặc đồ mới, sau đó chúng ta cùng nhau đi ăn cơm tối nào."
Đám nhóc nghe hắn nói có đồ mới thì ngay lập tức vui mừng, cả đám lại lần nữa tung hô:
" Cảm ơn đại ca ca. Đại ca ca thật tốt."
Nhận được vô số lời khen ngợi Xuân Đức lúc này cũng cảm thấy lâng lâng, dù sao được đám nhóc con tung hô quả thực rất tuyệt vời.
Tiếp sau đó hắn bắt đầu chọn lựa từng bộ đồ hợp nhất dành cho từ đứa một, vì là hàng tinh phẩm ngoại trừ khả năng không bám bụi, độ bền cao, lại còn có khả năng biến đổi thích nghi với người mặc. Vì vậy bộ đồ nào cũng vừa như in. Tuy mẫu mã không có đẹp cho lắm nhưng thời gian gấp gáp hắn cũng không tìm đâu ra thứ tốt hơn.
Phải mất mấy chục phút thì hắn mới phát xong quần áo cho đám nhóc. Nhìn đám nhóc mặc quần áo mới mà lại đi chân trần thì hắn cảm thấy có đôi chút xấu hổ, nhìn bọn nhóc hắn cười nói:
" Khi nào có thời gian đại ca sẽ mang thứ tốt hơn đến cho mấy đứa, tạm thời còn chưa có hài(giầy,dép) cùng bao tay mấy nhóc sẽ không buồn chứ?"
Nghe hắn hỏi vậy thì cả đám nhóc liền lắc đầu nói:
" Không có, không có buồn."
" Không có, không có buồn."
" Cảm ơn đại ca ca."
" Bon muội(em) rất vui, cảm ơn đại ca ca."
....
Thấy đám nhóc nói vậy thì hắn lại cười lên, lúc này hắn đứng dậy nói:
" Mọi người đi ra ngoài ngồi vào bàn trước đi, chúng ta chuẩn bị cùng nhau ăn tối."
" Oa. Ăn tối. Lại sắp được ăn no bụng rồi." Đám nhóc lại lần nữa tung hô sau đó liền cùng nhau chạy ra bên ngoài, vừa chạy vừa cười đùa nói chuyện vui vẻ với nhau.
Thoáng cái trong này chỉ còn lại Xuân Đức, Sói Mập cùng một đám Tuyết Hồ. Lúc này đây Sói Mập nhìn qua mấy con nữ hồ ly nói:
" Đây là chủ nhân của ta, còn không nhanh qua bên này chào hỏi."
Ba nữ hồ ly kia lúc này dẫn theo đám Tuyết Hồ có phần e sợ đi đến trước mặt Xuân Đức cung kính chào:
" Tham kiến chủ nhân."
Nhẹ gật đầu, nhìn mấy con hồ ly Xuân Đức bình thản nói:
" Nếu đã mập mạp thu các ngươi thì sau này các ngươi cứ theo nó đi, cùng ở lại nơi đây sinh sống. Ta có thời gian cũng sẽ cung cấp cho các ngươi một ít tinh hạch cùng nội đan để cho các ngươi cũng có thể đề cao tu vi."
Nghe được hắn cho phép ở lại cùng hứa hẹn thì ba con hồ ly một lần nữa quy dập đầu nói:
" Cảm ơn chủ nhân."
Tiếp sau đó Xuân Đức mang theo Sói Mập cùng đám hồ ly đi ra bên ngoài ăn tối cùng đám nhóc tỳ.
Tiếp sau đó Xuân Đức mang theo Sói Mập cùng đám hồ ly đi ra bên ngoài ăn tối cùng đám nhóc tỳ.
Khi ra bên ngoài thì đã thấy bọn nhóc đã ngồi vào bàn ngay ngắn cả rồi, đứa nào đứa nấy đều đang mong đợi bữa ăn tối.
Xuân Đức lúc này dùng hồn niệm lấy ra những thứ buổi sáng mình vừa mua bày ra ở trên bàn, đồ ăn buổi sáng hắn mua được là rất nhiều, phải ăn vài ngày mới hết. Nếu không phải đám nhóc này không ăn được thịt đám hung thú thì hắn đã lấy ra mấy con hải thú nửa bước vương giả làm thức ăn rồi.
Thoáng cái trên bàn ăn lúc này đã bày đầy tràn đồ ăn ngon( đồ ăn dành cho tu sĩ cấp thấp) bốc khói nghi ngút, hương thơm phiêu đãng khắp cả gian phòng nơi đây, đám nhóc nhìn thấy đồ ăn nhiều như vậy thì hai mắt liền bốc lên ánh sao nhỏ. Miệng thì liên tục nuốt nước miếng.
" Mọi người cùng ăn đi, ăn xong sớm đi ngủ sớm. Khi nào mấy đứa khỏe lại thì đại ca ca(anh) sẽ mời lão sư(thầy cô giáo) về dạy mấy đứa cách tu luyện. Được rồi, cả nhà cùng nhau ăn nào."
" Cả nhà cùng nhau ăn thịt."--- Đám nhóc đồng thành nhắc lại lời cuối của hắn.
Tiếp sau đó đám nhóc tỳ này liền hóa thành đám tiểu hổ, tự lấy phần của mình sau đó bắt đầu ăn ngấu nghiến, tuy ở nơi này đám nhóc chỉ tầm 5-8 tuổi thôi nhưng ra đời sớm, cái gì cũng có thể tự làm được rồi, cũng không cần người nào dạy bảo.
Xuân Đức lúc này cũng ngồi xuống cùng đám nhóc ăn uống, mặc dù cái thứ đồ ăn này với hắn chẳng mang lại tác dụng gì cả hắn vẫn ngồi xuống ăn cùng đám nhóc cho bọn nó vui. Còn về phần Sói Mập cùng đám hồ ly thì được qua bàn bên cạnh ăn riêng.
.......
Bữa tối rất nhanh thì kết thúc, đám nhóc đứa nào đứa nấy đều ăn no căng tròn. Nhìn bộ dạng của đám nhóc hắn có chút nhớ tới Vũ Y ngày trước, ngày trước con bé cũng rất ham ăn, lần nào đi ăn cũng là cái bộ dạng thế này, bụng tròn vo như cái trống vậy.
Ăn no xong thì đám nhóc được ba con hồ ly dẫn đi ngủ, vì chưa chuẩn bị tốt nên tối hôm nay đám nhóc phải nằm ngủ dưới sàn đá. Có điều sàn đá cũng có trận pháp nên cũng không lo bị lạnh.
Đám nhóc đều đi ngủ thì ở đây lại chỉ còn có mình hắn cùng Sói Mập, nhìn qua Sói Mập hắn cười hỏi:
" Có đói không? "
Sói Mập buồn tiu nghỉu nói:
" Chủ nhân sao lại cho Tiểu Kim ăn toàn rau vậy? Tiểu Kim đâu có thích ăn rau. "
Nở một nụ cười, Xuân Đức nói:
" Thì cách đây không lâu ta nghe mập mạp người nói chỉ ăn thực vật không ăn thịt nên ta để cho mập mạp ngươi được như ý nguyện còn gì nữa. Ha ha."
Nhìn mặt Sói Mập buồn như chó cún thì hắn đứng dậy cười nói:
" Thôi đừng làm cái bộ dạng đáng thương đó với ta, đi ra bên ngoài nướng thịt nào, ta cũng đói muốn chết luôn."
Sói Mập nghe tới thịt nướng thì hai mắt liền sáng lên nó ve vẩy cái đuôi mấy cái, sau đó liền đứng dậy chạy theo sau lưng Xuân Đức đi ra bên ngoài.