Cần Cù Bù Ngốc Nghếch

Chương 2 :

Ngày đăng: 13:33 19/04/20


Nên nói như thế nào về hi hữu động vật này đây?



Ngay từ lúc đầu là vì tò mò, muốn biết

làm sao có người xui tới loại trình độ này, nhìn thấy hắn lúc nào cũng

xảy ra sự cố, khôi hài đến không ngờ được.



Nhưng càng

về sau, chậm rãi hiểu biết hắn, mới biết cá tính của người này tốt đến

không thể tốt hơn được nữa, cư xử chân thành lại không tính toán, bạn bè bên cạnh ít nhiều sẽ chiếm một chút tiện nghi của hắn. Vô luận ăn phải

bao nhiêu mệt, hắn cũng chỉ cười cười, xoay lưng cái liền đã quên, cũng

không để ở trong lòng.



Đầu năm nay, muốn tìm một người không

mang thù, không tâm cơ, quả thật so với vượt qua hai mươi tuổi mà vẫn

còn là xử nam còn khó tìm….



Đúng rồi, nghe đồn hắn vẫn còn là xử nam, tháng trước vừa mới qua hai mươi tuổi.



Cho nên là muốn tìm một người không mang thù, không tâm cơ lại vượt qua hai mươi tuổi mà vẫn còn là xử nam so

với tỷ lệ ở trên đường nhặt được kim cương còn thấp hơn!(Hàng hiếm, chị

phải mau nắm bắt nhanh!^^)



Người như vậy, hại cô ngẫu nhiên thật

muốn khi dễ hắn một chút, đều cảm thấy lương tâm thật bất an, cho nên

nhịn không được đối với hắn càng lúc càng tốt, và thật lòng cũng muốn

đối tốt với hắn.



Tháng trước ngay tại ngày sinh nhật của

hắn, cô tìm đến bạn học muốn giúp hắn tổ chức sinh nhật. Hắn hiện nay

thế nhưng là ‘ cục cưng’ của các học tỷ đâu, mọi người rất là thương hắn a! đem tất cả những kinh nghiệm đã từng trải đều dốc lòng truyền thụ.



Bạn học của hắn biết những thứ này của

các học tỷ xài được, cho nên ngay cả bạn học bình thường không có gì

giao tiếp, trong kỳ thi cũng đều hướng hắn lôi kéo tình cảm. Đứa ngốc

này cũng thật là không biết giấu diếm gì cả, cái gì cũng đều nói hết cho người ta biết, chậc!



“ Cậu như thế nào còn ở nơi này?” Ở thư viện, gặp bạn học cùng lớp kinh ngạc hỏi cô.



“ Bằng không tớ có thể đi nơi nào?” Đem sách để lại trên giá, lại rút ra một quyển khác.



“ Chuông báo đã đánh đâu! Cậu không phải đang đợi tiểu bạn trai của cậu tan học sao?” Khóa thứ hai nhất định so

với khóa thứ tư ra sớm hơn, vị nữ sinh si tình này thường thường đều ở

thư viện lang thang giết thời gian, mọi người đều thấy nhưng không thể

trách a!



“ Quan Tử Cần không phải là tiểu bạn trai của tớ!” Hơn nữa, bọn họ hôm nay cũng không có hẹn.



“ Tớ lại không chỉ tên nói họ.” Bạn học cười mà như không cười nói.



“ Không cần chỉ tên nói họ cũng biết là cậu đang nói ai.” Lời đồn đã sớm bay đầy trời, cô còn làm gì phải giả bộ như không biết.



“ Không phải bạn gái, làm sao ba ngày

hai hôm lại đưa bữa khuya cho người ta?” Học tỷ làm được so với bạn gái

chính quy còn xứng chức.



“ Đó là bởi vì hắn ngốc!” Dễ nói chuyện

như vậy, bạn bè chỉ cần giả bộ đáng thương, ngay cả tiền sinh hoạt đều

có thể đưa cho người ta mượn, cô dám cam đoan, tám phần là một đi không

trở lại. Cô là người không có lương tri sao? Như thế nào nhẫn tâm nhìn

hắn suốt ngày ăn mỳ ăn liền?



“ Còn nói không phải bạn gái.” Bạn học

cười càng mập mờ. Ngốc hay không ngốc, là do bạn gái quản a? Căn bản là

một bộ dáng ưu quốc ưu dân ưu Tử Cần đây, suốt ngày quan tâm người ta.



“ Đừng nói làm bạn bè không nhắc nhở

cậu, năm nay có một học muội mới đến, bộ dạng cũng không tệ, còn là hệ

hoa, đang thực tích cực theo đuổi hắn nha. Nghe đồn các cậu là một đôi,

nhưng lại không sợ đắc tội học tỷ, còn lớn tiếng nói, nó trẻ tuổi hơn

cậu, điều kiện hơn cậu, tin tưởng sẽ đuổi được hắn tới tay. Tựa như cậu

nói, người kia thực ngốc, luôn không làm rõ ràng lắm tình huống, ngày

nào đó mạc danh kỳ diệu bị theo đuổi mất rồi, đến lúc đó cậu đừng hối

hận”.



“ Có chuyện này?” Hù dọa a? Cô làm sao không có nghe được?



“ Phải biết tranh thủ thôi, bên ngoài

trời đang mưa, còn không mau tìm hắn đi dạo dưới mưa, hảo hảo mà bồi

dưỡng cảm tình một chút”.



“ Gì? Bên ngoài đổ mưa?” Cô không nói hai lời, đem sách trả lại thư viện, hướng đi ra ngoài.



Vận khí người này xui đến trầm trọng,

khi hắn mang dù, thời tiết dù ẩm thấp cũng không đổ mưa. Nhưng chỉ cần

hắn không mang dù, cho dù một khắc trước còn nắng chang chang, ngay sau

đó đều có khả năng sẽ mưa to tầm tã, thường thường thấy hắn thực đáng

thương bị làm cho ướt sũng.



Cái được gọi là định luật, ở trên người hắn sẽ nghiệm chứng được mười phần mười.



Cô gọi điện thoại, quả nhiên hắn bị nhốt tại phòng học dưới lầu không thể động đậy.



“ Học tỷ, chị thật sự là thiên sứ”. Cô mỗi lần đều xuất hiện những khi hắn cần nha.



“ Miệng ngọt như vậy!” Dính mật.



Phòng học dưới lầu cách ký túc xá nam có một đoạn, đương nhiên là người dáng cao sẽ cầm dù, dưới dù không gian

có hạn, cho dù là vai kề vai cũng vẫn bị nước mưa ướt đến. Quan Tử Cần

chú ý đến bên bả vai cô bị mau ẩm ướt, nhờ cô giúp cầm dùm hộp giấy, nắm vai cô kéo về dựa sát vào trong dù.



“ Cái gì vậy?” Cô chỉ chỉ vào hộp giấy.



“ Bao tay, là của học muội cho, nói là muốn tặng bù quà sinh nhật”. Thực tri kỷ nghĩ đến hắn khi lái xe sẽ bị lạnh.



“ A, làm học trưởng, kiêu ngạo?”



Hắn kỳ quái liếc cô một cái. Bạn bè tặng quà cho nhau không phải là chuyện rất bình thường sao? Không hiểu sao cô lại toan hắn.



“ Tôi không thể nhận sao?”



“ Vì sao phải nhận, cậu rất lạnh, thật thiếu bao tay sao?” Người ta đưa hắn sẽ nhận, thật không có nguyên tắc!



“ Vấn đề không phải là thiếu hay không

thiếu, người ta có tâm ý tặng quà sinh nhật, nếu không nhận thì thật

thất lễ!” Học tỷ tặng, hắn đều có nhận a, hơn nữa còn ghi tạc trong

lòng, nhất định sẽ nhớ đáp lễ.
“Tôi biết…….” Hắn cực độ xấu hổ, cúi đầu nâng không dậy nổi.



Đồng Thư Nhã bật cười “Làm sao có vẻ mặt hổ thẹn giống như phóng hỏa giết người như vậy? Tôi nói rồi sẽ không trách cậu.”



Di? một cô

gái bị người ta động tay động chân như vậy, chiếm hết tiện nghi, không

phải đều nên tức đến mức đem đối phương đánh cho sưng như đầu heo sao?



“Mới 6 giờ rưỡi, có muốn ngủ tiếp một chút?” Cô hỏi.



“Còn ngủ?” Hắn sợ tới

mức lắc đầu mãnh liệt. Nếu còn ngủ tiếp, có khả năng cả người đều nằm

sấp trên người cô đi, hắn cũng không xác định chính mình có bao nhiêu

xương cốt để cho cô bẻ.



“Ký túc xá mở cửa, tôi trở về sửa sang một chút”.



“Chờ một chút” Khi hắn

cầm lên ba lô mở cửa, cô bắt buộc chính mình rời đi ổ chăn mê người ấm

áp, cầm lấy khăn choàng cổ tối qua thay hắn choàng ấm “Sáng sớm sẽ lạnh”



“ Ừ, đợi tôi tan học sẽ đến đây giúp chị làm số liệu tiếp”.



Cô khoát tay, nhìn hắn đi vào thang máy rồi mới đóng cửa phòng lại, trở về giường ngủ tiếp.



Tối hôm qua cô căn bản không có ngủ gì,

để cho người đó nơi này đè, nơi đó ôm, có quỷ mới ngủ được, nhưng kỳ

quái là, hắn vừa đi, nơi này thiếu nhiệt độ của hắn, dù lăn qua lăn lại thế nào, ngược lại vẫn ngủ không được?



Tiếng chuông điện thoại vang lên, cô đưa tay đi tiếp, còn chưa lên tiếng, thì ở đầu dây bên kia đã truyền đến

tiếng khóc cực kỳ khoa trương.



“Ô…..ô………ô, con gái, cha quá cảm động?”



“ Ba?” Mới sáng sớm, làm khỉ gì?



“Ô, ô …….” Còn đang khóc.



“Chậc, câm miệng. Không cho khóc”. Người nào sắp chết, muốn cô để tang, cũng phải nói rõ ràng đi!



“ Ô……….” Đè nén thanh âm “ Nhưng là…….. Thực sự rất muốn khóc a …….”



“ Nói rõ ràng cho con, muốn khóc tiếp sẽ cho ba khóc đủ!” Kỳ cục, từng tuổi này còn muốn để người hung.



“ Ba…… quá cảm động…… con gái, con rốt cuộc cũng trưởng thành!”



“ ……..” Cô than thở, có loại cha này, cô mười tuổi cũng đã quá tuổi trưởng thành rồi! Hôm nay

ông ấy rốt cuộc cái gì thần kinh không bình thường?



“ Ô…. Không nghĩ tới con gái của ta cũng sẽ lưu đàn ông qua đêm, cha vốn nghĩ đến con quá mạnh mẽ, không có tên con trai nào che chở được con………



Nói đến đây, thực sự rất oán thán.



Uổng phí sinh ra nó ngày thường xinh

đẹp như vậy, muốn dáng người có dáng người, muốn gương mặt có gương mặt, vậy mà hết lần này tới lần khác chính là cấm lại gần ta. Khi thanh xuân mười sáu tuổi, có một học trưởng theo đuổi nó, chẳng qua chính là kiềm

lòng không đậu, quàng vai nó mà đã quên hỏi ý kiến nó mà thôi, nó lại

đem người ta ném qua vai.



Sau đó, lại dùng vẻ mặt vô tội nói với ông “Phản ứng bản năng mà, ai kêu hắn không nói trước một tiếng với con, con bị hù!”



Tương tự loại sự kiện này ùn ùn kéo đến, muốn hôn nó, nắm tay nó, ôm thắt lưng của nó, đều phải trải qua sự cho

phép của nó, nếu không thì sẽ bị đẩy ra, còn không thì té xuống hồ cá,

trong đó có khi còn bị đá gãy hai cái xương sườn (Chị thật dã man).



Tìm căn nguyên để nghiên cứu, thì ra là

do hoàn cảnh trưởng thành lúc nhỏ, để cho nó phải tự học bảo vệ mình,

cuộc sống lâu ngày, làm cho không dễ dàng cho người ta đến gần hoặc tứ

chi đụng chạm, hễ nghĩ đến đây, đối với con gái bảo bối duy nhất của

mình, ông rất là áy náy…..



Có một thời gian, thực sự lo lắng cho nó sẽ cả đời làm lão xử nữ, sau đó lớn tuổi, thiếu hụt đàn ông nên khó

chịu, đè nén lâu ngày, sẽ dẫn đến tâm lý biến thái………



“Lão ba, ngài suy nghĩ nhiều quá!” Cô nghe được nha, muốn lầm bầm lầu bầu thì cũng nên nói nhỏ một chút

được không? Cái gì mà tâm lý biến thái lão xử nữ, thật sự là đủ!



“Ô….ô… cho nên ba thật cảm động, con gái rốt cuộc cũng phá thân………” Cảm động nhất là, tên con trai kia có thể còn sống đi ra..



“ ……….” Không nói gì.



Làm gì có loại cha này? con gái cùng đàn ông lêu lổng. Còn làm một bộ dáng muốn chiêu cáo thiên hạ, mở tiệc ăn

mừng, còn nói phá thân a, thật sự là đủ!



“Ba còn dám nói, ba, con không phải đã nói đừng sai người đứng gác dưới lầu con, ba nghe có hiểu không đó?” Quan Tử Cần vừa mới đi, lập tức biết được tin tức, nếu cô không đoán

sai, lão ba chắc chắn cùng với chú Cường cả đêm không ngủ ở trong phòng

tính thời gian, một nam một nữ nhốt ở trong phòng có thể làm được bao

nhiêu chuyện, thấy người ta hừng sáng mới đi ra ngoài, tám phân là mừng

rỡ ôm nhau mà khóc.



“Đó là………. Đó là……… bảo vệ, bảo vệ con………. Nấc, an toàn”. Còn khóc, đừng náo loạn nữa, đại ca! Có cần phải cảm động như vậy không a?



Một cái lão nam nhân sắp năm mươi tuổi,

khóc thành cái đức hạnh này có thể nhìn sao? Mệt ông ấy hai mươi năm

trước còn là đại ca đầu đảng làm mưa làm gió.



“Con gái, hắn có nói hay không

muốn kết hôn với con? Muốn mời khách mấy bàn? Còn hỉ bánh nữa? Muốn sinh mấy đứa con? A, khi nào thì dẫn hắn về ra mắt ba? Sính kim muốn thu bao nhiêu……….. A, sính kim không có cũng không sao, chỉ cần hắn thương con là tốt rồi………”



“Ngừng, lão ba, hắn mới hai mươi nha!” Người ta chỉ ở nhờ có một đêm mà thôi, ông làm chi có một bộ dáng muốn

đưa con gái gả vội ra ngoài, ông ấy có thể càng khoa trương hơn một chút sao?



“Vậy à…….. con gái, thật giỏi đó, thích ăn cỏ non”



“………” Người này thật là ba ba của cô sao? Tại sao cô cảm thấy đề tài trọng tâm của bọn họ hoàn toàn không cùng xuất hiện.



Giờ phút này, nếu nói rõ với ông ấy, cô

và Quan Tử Cần không phải là quan hệ như vậy, làm lão ba thất vọng,

không chừng còn thẹn quá thành giận, sau đó cái tên không chịu cưới con

gái ông ấy mà còn hào phóng qua đêm ở nhà người ta, sẽ gặp phiền toái

lớn.



Lão ba có đôi khi nổi giận lên, là không chịu nói lý.



Suy nghĩ một chút. Quên đi, vẫn là không nói tốt lắm! Đến lúc đó xem tình huống thế nào rồi chuẩn bị làm rõ với ông ấy.