Cần Cù Bù Ngốc Nghếch

Chương 3 :

Ngày đăng: 13:33 19/04/20


Đồng Thư Nhã ở trường ưu thế lớn nhất là

chính là giao du rộng rãi, nhân duyên tốt. Mà ý nghĩa sau lưng của nhân

duyên tốt tức là đại biểu cho việc tin tức linh thông, bao gồm những tin tức lớn đến lời đồn đãi trong hệ, chỉ xem cô có muốn biết hay không mà thôi. (ko có việc gì là ko thể biết) Sau khi cô

và Quan Tử Cần không hiểu sao bị ghép thành một đôi, lại kháng án không

có hiệu quả (ko ai tin), mọi người đều cho rằng hắn là bạn trai của cô.

Cũng bởi vậy, có rất nhiều nhiệt tâm dân chúng tìm đến cô mật báo về

những chuyện xấu liên quan đến bạn trai, thậm chí ngay cả hắn nói thêm

vài câu với bạn nữ sinh nào đều được truyền đến trong tai cô.



Ngay từ đầu, cô cũng không để ở trong

lòng, cho đến những ngày gần đây nhất, nhiều người khác nhau một lần nữa nhắc tới hệ hoa học muội với sự tích công khai theo đuổi. Tiểu học muội tương đối tích cực, hành động liên tục, cô rất hiếu kỳ, không biết bản

thân nam nhân vật chính có ý thức được mình bị theo đuổi hay không?



Tuyến thần kinh của người này so với cột điện còn cứng, muốn hắn hiểu phong tình (chuyện tình cảm), còn không

bằng đợi trúng xổ số còn hơn.



Hôm nay vừa đến trường, lại nghe nói tiểu học muội đã bắt đầu đưa điểm tâm.



“ Thư Nhã, cậu phải dịu dàng một chút.

Cậu xem, tiểu học muội người ta nhu tình như nước, còn cậu lại luôn đối

với hắn hung dữ như vậy, cẩn thận có ngày hắn thật sự sẽ bị tiểu học

muội bắt cóc”



Gần nhất, mọi người đều không hẹn mà cùng khuyên cô một câu như vậy.



Cô hung dữ? đó là bởi vì mọi người không biết hắn rất ngốc, luôn luôn làm một số chuyện làm người ta muốn mắng hắn.



Người này rốt cuộc tốt ở chỗ nào? Thần

kinh cứng, vận khí kém, nói chuyện rất ngốc, làm việc không có nề nếp,

lại không hiểu gì về phong hoa tuyết nguyệt(lãng mạn), cư nhiên lại có

một đống người muốn cướp, đúng là thực không có thiên lý mà.



Cô miễn cưỡng nằm sấp trên bàn, thời tiết buồn, ngay cả tâm tình cũng bắt đầu buồn theo.



“ Thư Nhã, tiểu học đệ nhà cậu đến tìm cậu”.



Cô ngay cả đầu cũng chưa nâng, vẫn nằm ở trên bàn như cũ.



“ Học tỷ, làm sao vậy? không thoải mái sao?” Quan Tử Cần cúi đầu xem kỹ, lấy tay sờ trán cô.



“ A biết, chắc là chưa ăn cơm trưa,

không có thể lực thôi!” Bạn học trả lời thay, có người cự tuyệt lời mời

ăn cơm trưa của cậu ấy, hại cậu ấy tức giận đến ngay cả cơm trưa cũng

không thèm ăn. Hừ, hừ! lại mạnh miệng. Còn nói rằng không để ý a! Kết

quả còn không phải bởi vì “người ta” cùng tiểu học muội ngọt ngào ăn cơm trưa, nên bản thân mình liền ăn không có vị thôi!



“ Thật vậy chăng?” Kết quả Quan Tử Cần vừa nghe, lập tức từ trong ba lô lấy ra một gói bánh bích quy nhỏ. “ Ăn này trước”.



Đồng Thư Nhã ngước mắt, miễn cưỡng liếc nhìn hắn một cái “ Không phải nói là của tiểu học muội đưa không thể đưa cho người ta”.



“ Ăn không sao”. Tùy ý mở ra cái nơ con

bướm được gói tỉ mỉ, đem nguyên gói nhét vào trong tay cô, chính bản

thân mình thì tự động tự giác giúp cô cầm túi sách. “ Đi thôi!”.



“ Đi? Đi đâu?” Nghe đồn không phải là tiểu học muội hẹn hắn đi xem phim sao?



“ Ăn cơm a! Hôm kia chị không phải nói là rất muốn ăn lẩu ở chợ đêm sao?”



Cô có nói qua! Nhưng đó chỉ là thuận miệng nói thôi a! Hắn nhớ kỹ?



“ Ăn lẩu xong, có muốn đi xem phim hay không? Hôm nay, nghe học muội nói có một bộ phim mới không tệ”.



Người ta nói vậy là muốn hẹn cậu đi xem, chứ không phải muốn cậu hẹn nữ sinh khác……..



Đồng Thư Nhã tức giận “ Vậy cậu với tiểu học muội đi xem!”



“ Nhưng mà tôi có vẻ muốn cùng đi với

chị a!” Hắn vừa nghe học muội nói, liền cảm thấy Đồng Thư Nhã hẳn là sẽ

thích, cho nên liền cự tuyệt học muội. Cùng một bộ phim, hắn làm chi

phải coi hai lần.



“ Hừ!” Tính ra hắn còn có lương tâm, biết có phim hay, người đầu tiên muốn chia sẻ là cô.



Tầm mắt dừng lại trên gáy hắn có khăn

quàng cổ màu trắng, đó là cô tặng, thời tiết rất lạnh, thường thấy hắn

quàng. Nhưng thật ra bao tay tiểu học muội tặng, chưa bao giờ thấy hắn

dùng qua.



Đương nhiên, cái này cũng không đại biểu là cái gì. Thời tiết lạnh vốn nên dùng khăn quàng cổ để giữ ấm, dùng

bao tay lại không tiện lắm, cùng lắm chỉ dùng khi lái xe. Huống chi cái

đầu của hắn suy nghĩ rất đơn giản, không nên tự mình nghĩ sang nghĩa

khác, bất quá, chỉ thế này thôi, cô cũng cảm thấy rất an ủi.



Hắn vẫn là thích đồ cô tặng…….?



Không hiểu vì sao dạ dày trống rỗng lúc nãy đột nhiên lại không khó chịu nữa?



“ Không phải muốn ăn cơm sao? Còn không đi?”



Nhìn theo bóng lưng hai người đi xa, mọi người ở phía sau khe khẽ thì thầm: “ Hai người……… thực sự không phải là tình nhân sao?”



Thực sự không phải bọn họ nhiều chuyện. Nhìn thấy nhau liền cãi cọ, hai người cũng không khỏi rất mập mờ đi!



Mọi người bình luận cho rằng, bộ dạng đó rất giống vợ chồng son cãi nhau? Ăn giấm chua thành như vậy, muốn nói
“Mọi người là ai?” Căn bản chỉ có cô ta đi.



“Cái kia…….” Mắt thấy

hai người sắp trở mặt, cho dù không có thần kinh, Quan Tử Cần cũng cảm

thấy được bốn phía tia lửa lạc đạn, ở trước khi các cô bắt đầu tranh cãi ầm ĩ, vội vàng đứng ra hòa giải: “Không phải, không nghiêm trọng như

vậy, học muội. Tôi và học tỷ đều ở chung như vậy, cô ấy đối với tôi rất tốt”.



“ Học trưởng, con người anh chính bởi vì tốt như vậy, mới có thể để cho chị ấy khi dễ gắt gao”. Vừa quay sang

nói chuyện với hắn, liền chuyển qua giọng mềm nhẹ, bộ dáng đau lòng hắn

chịu ủy khuất.



Ai khi dễ hắn. Đồng Thư Nhã khó chịu trừng lớn mắt, đang muốn bác bỏ…….



“Học muội, em trở về trước đi học, ngay bây giờ” Quan Tử Cần đè thấp tiếng nói, có vẻ kiên định, không cho phép cự tuyệt.



Tiểu học muội rất không tình nguyện rời đi, sắc mặt của Đồng Thư Nhã vẫn rất khó coi!



Dưới đáy lòng hắn lặng lẽ thở dài. Cũng

biết không thể để cho hai người kia ở cùng một chỗ, nếu không sẽ rất

phiền phức. Cũng không hiểu tại sao, Đồng Thư Nhã chưa bao giờ bài xích

một ai, nhưng vừa bắt đầu lại đối với học muội rất có thành kiến. Dĩ

nhiên, một bàn tay là vỗ không kêu, thái độ của học muội đối với cô ấy

cũng không thân thiện được chỗ nào. Hắn không thể hiểu được tại sao hai

người lại không hợp đến như thế (Kl: là tại vì anh đó, ai cũng hiểu chỉ

có anh này ko hiểu, pó tay)



Làm đến cuối cùng, hai người vương không thấy vương, nghe nói học muội mới vào trường, được xưng là hoa khôi,

phía sau cũng là một đám học muội khác rất kiêu kỳ, thích nói móc các

học tỷ, người ở bên Đồng Thư Nhã cũng rất khó chịu học muội, nghe nói cả hệ hiện giờ đang rất căng thẳng.



Có thật đây chỉ là tâm tính quấy phá của phụ nữ hay không? Sao lại làm đến nghiêm trọng như vậy?



Kỳ thực về sau, tất cả mọi người đều

thói quen đem hắn và Đồng Thư Nhã ghép thành một đôi, cũng có một tốp

học tỷ lục tục kéo tới cảnh cáo hắn, không cho phép hắn đứng núi này

trông núi nọ, cô phụ Thư Nhã. Nếu không đàn ông phụ lòng cũng với hồ ly

tinh đi cướp bạn trai người khác đều cùng nhau xử đẹp!



Được rồi, cái đoạn chuyện xấu tình yêu

này lưu truyền hơn một năm, hắn cũng nên chịu chút trách nhiệm. Mà học

muội cũng thật bướng bỉnh, chẳng những không chịu giải thích, còn thuận

thế khiêu khích, nói muốn đem hắn đuổi tới tay, khiến cho học trưởng,

học tỷ, học đệ gặp nhau đều làm như không quen biết, hoàn toàn dùng lỗ

mũi chào hỏi.



Hắn đau đầu muốn chết, rõ ràng cùng học

tỷ không phải là chuyện như vậy, cùng học muội cũng thế, lại đem tiết

mục tranh giành tình nhân diễn rất sinh động, có thể đừng náo loạn hay

không? Mọi người a!



Yên tĩnh hồi lâu, đợi không được cô mở miệng, Quan Tử Cần nhẹ nhàng kéo tay cô xuống “ Học tỷ, còn tức giận?”



“ Nếu là cậu, cậu có giận hay không?”

Hắn còn nhìn được người nào đó giữ vừng hình tượng thục nữ ôn nhu uyển

chuyển, khi hắn không có mặt, thì vẻ mặt người nào đó liền cao ngạo đến

khiến người ta phát điên.



Cô căm giận hất tay hắn ra “ Cậu thật là ngon, dám dùng đề cương của tôi để lấy lòng nhân tình, muốn tán gái sao không dùng bản lĩnh thật sự của mình”.



Có ……. Như vậy hỏa đại sao? “Tôi đã nói

với chị a, đề cương này là tôi đưa cho cả ban của bọn họ, hơn nữa, tôi

cũng không có tán gái cái gì…..” Cô rõ ràng nói là tùy ý hắn a, lớp của

học muội thi giữa kỳ rất là thảm, cho nên hắn mới đem đề cương của cô

với hắn truyền lại trong ban, cũng không phải chỉ cho riêng học muội.



“Đúng vậy a, giúp cô ta thi tốt một chút, như vậy mới có tinh thần tới nói móc tôi?” Khẩu khí của cô rất lạnh “Quan Tử Cần, cậu là kẻ ăn cây táo rào cây sung, lần sau mơ tưởng tôi quan tâm tới sống chết của cậu”.



Người nào thích vừa gặp mặt đã bị nói

móc! Luôn chỉ trích cô bạc đãi Quan Tử Cần? Là bị cô ta nhìn thấy sao?

Không phải là người trong cuộc, lại tự cho là đúng thay người ta lên

tiếng dùm? Người khác làm sao sống chung có cần cô ta nhiều chuyện sao?

Đúng là tự mình đa tình tới cực điểm.



“ Học tỷ……” Xem ra cô tức giận đến không nhẹ “ Học muội cũng không phải cố ý, cô ấy chẳng qua là không biết…….”



Ngay từ đầu hắn cũng không biết a, nhưng là về sau ở chung lâu, từ từ hiểu được, kỳ thực con người của cô tốt

lắm. Có đôi khi đối với hắn thật hung dữ, nhưng chẳng qua là không chịu

nói dễ nghe chút mà thôi, thật ra là vì muốn tốt cho hắn thôi….



Hắn có để ý đến khi cô vừa bước vào, nói chuyện còn thở gấp. Có thể hiểu được khi cô nghe thấy hắn bị thương

liền vội vã chạy tới, hắn biết cô không nói ra sự quan tâm, mà học muội

cũng là có ý tốt, cho nên hắn không thể trách cứ được….



“ Quan Tử Cần, tôi nói trước, nếu cô ta

còn kiêu ngạo như vậy. Một ngày nào đó, tôi nhịn không được muốn đánh

người, cậu cũng đừng có ngoài ý muốn”



Quan Tử Cần chỉ nhẹ nhàng cười, không nói gì.



Hắn biết cô. Học tỷ miệng dao găm nhưng

lại tâm đậu hủ, cô giận thì giận, chỉ nói một chút mà thôi, cũng không

thật sự gây sự với học muội.