Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 199 : Ta thua, ngươi chính là quốc vương

Ngày đăng: 02:31 19/04/20


Một trận bóng rổ bên ngoài của Đại Học Thủy Mộc so với những trận đấu bóng rổ chính quy thì chất lượng hơi thấp một ít, nhưng một sinh viên từ trên không trung, dùng hai tay làm một cú Slamdunk* dữ dội thì toàn bộ mấy trăm trường đại học ở Yến Kinh cũng cực ít có người có thể làm được. Mà một màn này đối với các sinh viên khác mà nói, lại cực kỳ đập vào mắt người ta.



Ngoại trừ việc có thể thấy màn kinh điển này trên màn ảnh ở các trận đấu của NBA, bọn họ có khi nào được nhìn thấy một màn biểu diễn như vậy?



Sân bóng trong nháy mắt im phăng phắc, sau đó liền từ cực tĩnh biến thành cực động. Tất cả nam nhân đều nhiệt huyết sôi trào.



"Thấy không? Thấy không? —— ta kháo, từ không trung trực tiếp bỏ rổ —— trường học chúng ta dĩ nhiên lại có sinh viên có thể làm được động tác từ trong không trung bỏ bóng vào rổ —— "



"Đúng vậy. Rất kinh điển. Ta xem thấy liền muốn khóc. Hai ngày trước lúc xem Hỏa Tiễn đấu với Hồ Nhân, khi Kobe cũng dùng một chiêu như vậy, ta còn kích động nửa ngày, không nghĩ tới hôm nay lại tận mắt nhìn thấy một lần —— "



"Trời ạ, người nam nhân kia là ai? Thật là đẹp trai nha."



"Sặc, đồ hoa si, ngay cả hắn cũng không nhận ra? Hắn là đội trưởng Trịnh Viễn. Lần trước là đại biểu của trường học chúng ta đi tham gia giải đấu của sinh viên trong cả nước đấy"



"Ta là sinh viên năm nhất, không biết hắn là bình thường, đúng không? Ơ, thoạt nhìn học tỷ là năm hai, năm ba phải không? Còn có thời gian chạy tới xem trận bóng? Cũng không biết ai hoa si hơn ai đâu."



Trịnh Viễn biểu hiện như vậy làm vô số người thét chói tai cùng vỗ tay, điều này làm cho những nữ sinh cố ý tới cổ vũ cho Vương tử ba điểm Diệp Thu đều có chút tức giận bất bình. Đặc biệt khi hắn từ khung bóng rổ lại nói ra câu nói kia đã xúc phạm tới phương tâm của các nàng



"Hắn dám vũ nhục Vương tử điện hạ của chúng ta "



"Cái gì vậy? Giống như đại tinh tinh nhảy dựng lên quăng bóng vào rổ thì được coi là cao thủ sao? Tư thế chơi bóng thật khó coi"



"Chơi bóng khó coi còn chưa tính, lớn lên còn xấu như vậy. Làm sao lại có dũng mà chường mặt ra?"



"Vương tử điện hạ, chúng ta sẽ vĩnh viễn ủng hộ anh"



"Để cho Diệp Thu đi lên biểu diễn một chút là được. Đả kích để cho hắn bỏ cái vẻ kiêu ngạo đó đi"




"Như thế nào cũng được." Trịnh Viễn ra vẻ không sao cả nhún nhún vai. Hắn mặc kệ đối phương là vương tử điện hạ cái gì, ở lĩnh vực kỹ xảo bóng rổ, hắn không tin bên trong Đại Học Thủy Mộc còn có người có thể so sánh được với hắn. Lần trước trong giải đầu sinh viên cả nước, hắn là tuyển thủ hạt giống của Đại Học Thủy Mộc phái đi. Tuy rằng cuối cùng Đại Học Thủy Mộc cũng không thể trở thành quán quân của năm đó, nhưng thành tích cũng tương đối khả quan.



Diệp Thu suy nghĩ một chút, nói: "Như vậy đi. Nếu anh có thể ngăn bóng của tôi lại. Coi như anh thắng."



Toàn trường kinh hãi.



Diệp Thu nói những lời này cũng thực sự quá là không coi ai ra gì, lấy kỹ thuật bóng của Trịnh Viễn, là MVP của Yến Kinh, cho dù là hai người đơn đấu, cũng không nhất định sẽ thua ở trong tay Diệp Thu. Không nghĩ tới hắn lại nói chỉ cần đối phương có thể ngăn bóng của hắn lại thì hắn sẽ chịu thua. Bị người khác cho đây là cuồng vọng cũng là chuyện rất bình thường



"Diệp Thu, anh là người đẹp trai nhất."



"Thật là nam nhân bá đạo. Ta thích."



"Hì hì, Vương tử điện hạ của chúng ta rốt cục đã cường ngạnh lên."



"Cậu thật là cô nàng lẳng lơ, là cứng rắn lên mới đúng?"



"Cậu mới lẳng lơ"



"Vương tủ điện hạ! Em yêu anh!"



Thậm chí trận đấu còn chưa có bắt đầu, đám nữ sinh kia nghe được lời nói của Diệp Thu, liền kích động la to.



"Cậu nhất định sẽ thua." Trịnh Viễn cười khẩy nói.



"Tôi thua, anh chính là quốc vương." Diệp Thu vẻ mặt khí phách nói.