Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 213 : Bỏ ớt cho cay chết anh

Ngày đăng: 02:32 19/04/20


Đó là một lũ điên, bọn chúng đã chôn vùi hết cả cái trạm sửa xe này mất rồi.



Nếu không phải là Tiểu Bạch kịp thời phát hiện ra cái bảng điều khiển siêu nhỏ ấy trong tay tên da đen, đợi đến khi mình phục hồi được trí nhớ của tên da đen đó thì e rằng mình cũng bị tan tành thành từng mảnh rồi. Cũng giống như tên da đen bị Tiểu Bạch cho một phát vào đẩu kia thôi, các bộ phận ban đầu vốn hợp lại với nhau sẽ bị tung tóe khắp nơi, huyết hoa và thịt vụn văng xa khắp mặt đất khoảng chừng mấy mét, giống như như những bông tuyết được nhuộm đỏ vậy.



Cách giết người của Tiểu Bạch vô cùng tàn nhẫn, đã lọt vào tay hắn, hiếm có ai có thể sống sót. Còn Diệp Thu tối nay cũng sát khí đằng đằng, rơi vào tay hắn chắc chắn chẳng còn đường sống. Những kẻ bị bọn hắn nhìn thấy hầu như đều bị giết sạch. Đúng như câu mà Diệp Thu nói khi trước, không để sống một tên nào.



Tay bắn tỉa da đen là do Diệp Thu cố tình giữ lại, với thân thủ của hắn, chắc chắn hắn là thành viên chủ chốt của tổ chức. Hắn chắc sẽ biết nhiều chuyện hơn một chút. Chỉ cần Diệp Thu không bức vấn hắn, hắn cũng sẽ không cắn thuốc độc tự tử, còn Diệp Thu thì có thể thông qua chiếc nhẫn Phệ Hồn, ma không biết quỷ không hay thăm dò những thứ có trong trí nhớ của hắn.



Thật không ngờ tên khốn này lại nham hiểm đến thế, , Diệp Thu đã hết sức cẩn thận chú ý đến từng động tác của hắn mà cũng không biết trong tay hắn cầm cái bảng điều khiển từ lúc nào, hoặc là nó vẫn luôn có ở trong tay hắn cũng không biết chừng. Chỉ là không thể thoát khỏi sự truy sát của Diệp Thu và Tiều Bạch, chỉ cần cho hắn thời gian đào tẩu, hắn có thể tìm được cơ hội biến bọn Diệp Thu thành tro bụi.



Không có tên nào sống sót, bọn họ làm thế nào mới biết được Lam Khả Tâm đã bị mang đi đâu đây?



Cảm thấy chán nản, hắn liền thò tay vào túi, lần tìm một hồi mới nhớ ra là bình thường mình rất ít khi hút thuốc nên không có thói quen mang thuốc theo bên người. Tiểu Bạch liền lấy trong cái xe ngựa mà mình vừa đi tới ra một bao thuốc lá Trung Quốc mời Diệp Thu, còn có cả một cái bật lửa Zippo bên trên vẽ mặt phổ trong Kinh kịch. Những công ty nước ngoài này ngày càng coi trọng thị trường Trung Quốc, trên một số sản phẩm cũng có ngày càng nhiều những đặc điểm của Trung Quốc.



" Anh hút thuốc à?" Diệp Thu rút lấy một điếu, châm lửa hút, rít hết một hơi dài mới cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút.



Chiếc găng tay trắng của Tiểu Bạch bị nhuốm đầy bụi bẩn và máu tươi, nhưng khi hắn đưa tay lên vẫn vô cùng hấp dẫn. Nguồn: https://truyenfull.vn



Diệp Thu cười buồn nói: " Anh nghĩ thật chu đáo. Bình thường tôi cũng rất ít khi hút thuốc. Chẳng qua là vì lo lắng cho Khả Tâm. Chuyện này không hề liên quan gì đến cô ấy, là tôi đã làm liên lụy đến cô ấy. Cô ấy quá yếu đuối, không biết có bị làm cho sợ hãi không."




Diệp Thu muốn chuồn qua bên người Lâm Bảo Nhi, không ngờ Lâm Bảo Nhi lại bước sang phải một bước, một lần nữa chặn trước mặt Diệp Thu.



Xem ra mục tiêu tấn công của cô ta là mình rồi. Diệp Thu xoa xoa mũi cười khổ nói: "Có chuyện gì sao?"



" Tôi đang đợi ai đó đến đưa tôi đi chơi. Họ đã đồng ý rồi." Lâm Bảo Nhi nói đầy vẻ châm chọc.



"Ừm. Hôm nay ngoài trời rất lạnh, chúng tôi sợ cô ra ngoài sẽ bị nhiễm lạnh nên mới đi trước." Diệp Thu kiếm một cái cớ không cao minh chút nào. Hắn không thể nói xe bị hỏng, phải tự đi ra ngoài được sao? " Đợi ngày mai thời tiết ấm áp, tôi sẽ đưa cô đi."



Lâm Bảo Nhi chỉ vào chiếc váy dài mà Đường Quả đang mặc, nói: " Chị Đường Đường mặc ít thế này, sao anh không sợ chị ấy bị lạnh? Từ nay tôi sẽ không bao giờ tin những lời mà người đó nói nữa. Toàn là lừa dối. "



" Được rồi Bảo Nhi, hôm nay là sinh nhật của Quả Quả. Diệp Thu đưa cô ấy ra ngoài chúc mừng sinh nhật cũng là chuyện đương nhiên. Ngoan nào, tránh ra đi nào." Trầm Mặc Nùng liền đi ra khuyên nhủ. Không thấy chiếc Ferrari của Đường Quả ở trong sân liền nghi ngờ hỏi: " Quả Quả, xe của em đâu?"



" Xe bị hỏng, đang để ở trạm sửa xe." Câu hỏi này hai người đã bàn bạc kỹ lưỡng, Đường Quả đương nhiên không cảm thấy lúng túng.



Lâm Bảo Nhi bị Trầm Mặc Nùng kéo sang một bên, Diệp Thu và Đường Quả vội vàng chui vào trong phòng. Lâm Bảo Nhi chun mũi về phía Diệp Thu, miệng lẩm bẩm: " Lần sau sẽ bỏ ớt, cho anh cay chết thì thôi."



Mặc dù Trầm Mặc Nùng đã nói với Đường Bố Y chuyện Lâm Bảo Nhi phạm lỗi, Đường Bố Y cũng đã truyền đạt lại với nhà họ Lâm, nhà họ Lâm cũng phái người đi nói chuyện với chị em nhà họ Tống, còn cụ thể họ đã nói những chuyện gì thì không ai rõ. Nhưng vẫn không có ai nói với Lâm Ngọc Nhi, cô ta lấy ớt đi hại người khác quả thật là hơi ác.