Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 25 : Con mồi xuất hiện

Ngày đăng: 02:30 19/04/20


Diệp Thu đối với Đường Bố Y luôn có một thái độ yêu mến.



Sớm đã goá vợ, không biết là vì sự nghiệp trì hoãn hay vì sợ con gái chịu ấm ức mà luôn giữ thân phận "Kim cương Vương Lão Ngũ" (*). Với địa vị tiền tài và quyền thế của ông ta, đương nhiên có không ít những những con oanh con yến bám theo, nhưng đều bị ông ta từ chối, ngược lại việc kinh doanh của tập đoàn Đường Thị ngày càng lớn, như một quả cầu tuyết, trở thành chiếc thuyền thương nghiệp hàng đầu.



Tác phong của ông ấy từ trước đến nay đều cực kì ngay thẳng thật thà, tại sao bên cạnh lại đột nhiên xuất hiện thêm một cô gái với quan hệ thân mật như vậy?



Ý nghĩ này cũng chỉ vụt qua, Diệp Thu cũng không nghĩ nhiều. Đường Bố Y cũng là đàn ông, luôn có những nhu cầu cần được giải quyết. Trong âm thầm mà có một người đàn bà cũng không phải là chuyện kì lạ.



Nếu đã như vậy, Diệp Thu cũng không phải bước lên trước để chào hỏi. Hơn nữa, mình còn đang phải giám sát Kim Hải Lợi, nếu như lúc này chạy ra tiếp xúc với Đường Bố Y, lại lọt vào mắt của người khác, thì sẽ không có lợi cho ông ấy.



Trong lúc Diệp Thu đang do dự, Đường Bố Y đã dắt cô gái đó từ phía trước đi tới. Lại không phát hiện ra Diệp Thu đang ở đằng sau cửa kính.



Tách Latte trên bàn đã lại uống hết, nhưng vẫn không thấy hành tung của Kim Hải Lợi. Khi Diệp Thu chuẩn bị vẫy tay gọi một tách café nữa, thì đúng lúc người phục vụ mang đến một tách café đặt trước mặt Diệp Thu, hơn nữa lại đúng là loại café Latte mà Diệp Thu vừa uống hai tách.



Diệp Thu ngẩng đầu nghi hoặc, một nữ phục vụ mặc đồ đen vẻ mặt khả nghi lấy từ trong khay bê đồ ra một tờ giấy nhớ đưa cho Diệp Thu, bên trên có một dòng chữ nhỏ đẹp viết: "Dáng vẻ anh ngồi uống café trông thật cô đơn và đau thương, đừng nên vì những chuyện tầm thường nhỏ nhặt mà phải nhăn mày, trong cuộc sống còn có rất nhiều điều đáng để chờ đợi."



"Nhăn mày?" Diệp Thu không kìm nổi xoa xoa mặt mình, có thể là vừa nãy suy nghĩ đến chuyện Đường Bố Y hơi quá nhập tâm rồi
Kim Hải Lợi đang nhắm mắt nằm ngả xuống ghế dựa mềm, trong đầu lại rất phẳng lặng. Tập đoàn Kim Hải phát triển đến ngày nay đã bước vào những chướng ngại có sức bành trướng với tốc độ cực cao. Đất ở Yến Kinh không nhiều, nhưng đất của những công ty có thế lực thì không ít, có một chút đất lớn bằng cái mông mà cũng có nhiều công ty tranh nhau đến mức đầu rơi máu chảy.



Lần này chính phủ triển khai 300 mẫu đất ở Lang Sơn, mà mấy năm gần đây không có nhiều những khoản thu nhập lớn. Đất thổ là tài nguyên không thể tái sinh, chỉ có ngày càng ít đi thôi. Kim Hải Lợi quyết tâm lấy được mảnh đất đó về tay mình. Như vậy ít nhất có thể làm cho công ty hắn hoà hoãn được 2,3 năm, đợi sau khi lập được mối quan hệ tốt với chính phủ thì mở rộng nó ra cũng không muộn.



Mà lần này đối thủ cạnh tranh lớn nhất chính là công ty bất động sản Lục Thành thuộc tập đoàn Đường Thị, bất luận là so với tình hình thượng tầng, thực lực công ty hay là kinh nghiệm làm việc thì hắn không có nắm chắc phần thắng có thể đánh bại Đường Thị



"Nhất định phải thắng." Mấy chữ này luôn ở trong mồm Kim Lợi Hải, mà lúc này, vẻ mặt hắn lại trầm xuống.



Đột nhiên, điện thoại của thư kí Tiền đang ngồi ở ghế phụ reo lên. Thư kí Tiền sau khi nhấc điện thoại, liền quay đầu sang nói với Kim Lợi Hải: "Ông chủ, anh em phía sau phát hiện có người đang bám theo."



Kim Lợi Hải hơi sửng sốt, khuôn mặt trầm ngâm nói: "Bảo bọn họ không được đánh rắn động cỏ, tạm thời không đi gặp khách hàng nữa. đến Cẩm Tú."



"Vâng. Ông chủ." Thư kí Tiền mặt không chút biểu cảm trả lời, lại gọi điện thoại cho vệ sĩ.



(*) Kim Cương Lão Ngũ là chỉ những người đàn ông độc thân có tiền.