Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 336 : Quái vật

Ngày đăng: 02:33 19/04/20


Chuyện gì thế?



Không đánh trúng?



Nhưng rõ ràng Diệp Thu nghe thấy tiếng nặng nề của viên đá đánh trúng vật thể. Hơn nữa, từ sau khi Diệp Thu học được tuyệt chiêu này, vẫn chưa bao giờ thất thủ. Cho dù là bay trên trời, chạy dưới đất, lúc hắn muốn ra tay không ai có thể chạy thoát được.



Viên đá chính là đạn, trong chiến trường, hành vi lãng phí đạn thật ra cũng chính là đang tiêu hao sinh mạng. Cho nên, không nắm chắc, Diệp Thu chưa bao giờ tùy tiện ra tay.



Nhưng sự thật bày ra trước mắt, hai người áo đen đó không chỉ không bị đánh vỡ xương, tốc độ còn nhanh hơn lao về nơi trốn của Diệp Thu. Vừa chạy, súng ngắn giảm thanh trong tay còn bắn ra đạn. Muốn phong kín phía sau khối thân cây, không cho bọn họ có cơ hội chạy trốn và phản kích.



Thất bại của viên đá khiến Diệp Thu trong lòng rất tiếc hoặc là nói rất thất vọng.



Đây cũng giống như ở phương diện kia bạn vốn siêu cường, được người ta gọi là tinh bất hư phát tiểu tây môn, không ngờ có ngày làm đại mỹ nữ cởi trần nằm trước mặt bạn, lúc giơ cao đùi của chính mình, bạn lại không hề phản ứng.



Mức chênh lệch quá lớn này sẽ khiến người ta buồn bực tới thổ huyết.



Lúc tâm trạng Diệp Thu không tốt, Tử La Lan bên cạnh lại sát khí đằng đằng. Từ trước tới nay đều là cô đi giết người, chưa từng có người dám chủ động tới khiêu khích cô. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.



Những người này, đều phải chết.



Tử La Lan không phải là một phụ nữ bình thường, không phải giết chết con cá mà sợ hãi cuống quýt, thấy máu liền ngất đi. Cô là một kẻ mạnh được chọn ra từ vô số tinh anh, từng trải qua huấn luyện nghiêm khắc tàn khốc nhất thậm chí cực kỳ tàn ác. Cô hút thuốc, uống rượu, giết người với cô mà nói cũng là chuyện cơm bữa.



Lúc Diệp Thu gọi điện thoại cho cô, gọi thẳng tên cô Giang Yến Tử quả thật khiến trong lòng cô khuấy động. Đó là cái tên phong trần đã lâu, cô sắp quên mất rồi.



Mọi người đều gọi cô là Tử La Lan, một cái tên không phải tên.



Cô vốn tưởng rằng sắp quên, hoặc là nói, đã quên rồi. Bởi vì từ trước tới nay cô không ngờ lại nhớ tới nó.




Diệp Thu càng đánh càng bực bội, ở trước mặt một người phụ nữ động thủ với người khác, lại chậm chạp không thể giành thắng lợi, một chuyện mất mặt cỡ nào.



Hơn nữa người phụ nữ này mới vừa biểu diễn một tuyệt chiêu, ba mũi tên cùng bắn ra, mạnh mẽ đem cái tên xui xẻo kia bắn thành nhím



Cũng không phải nói thực lực của Diệp Thu không bằng Tử La Lan, mà là vì Tử La Lan chiếm được tiên cơ, trong bóng tối đạn cung tiễn là khó tránh nhất, hơn nữa cô chạy nước rút nhanh, lúc đối phương còn chưa phản ứng lại liền đánh chết hắn.



Diệp Thu lại khác, lúc hắn liều mạng với người khác, đối phương đã đủ cảnh giác. Hơn nữa lời của Tử La Lan mặc dù nhắc hắn tấn công cổ bọn họ, đồng thời cũng nhắc bọn họ liều mạng bảo vệ cổ. Hơn nữa những người này không biết là những kẻ biến thái từ đâu ra, vết dao bình thường hoàn toàn không thể ảnh hưởng tới việc tấn công của bọn họ. Có một lần Diệp Thu dùng dao găm rạch một vệt dài dài trên ngực của một người. Nhưng người này không chỉ không kêu đau, ngược lại giống như ăn rau chân vịt (thuốc tăng lực, hình như có một bộ phim hoạt hình nào đó nói về một chàng thủy thủ cứ ăn rau chân vịt là thành lực sĩ, phim của Nga thì phải, ko nhớ nữa), vung dao găm cũng càng thêm mạnh.



Dao găm của Diệp Thu là do câu lạc bộ cung cấp, chất lượng có thừa, nếu không cùng liều mạng với hai người này lâu như vậy, sợ là sớm đã uốn cong rồi.



Không mất chút công sức thì không được rồi, hai người này đúng là đáng ghét, cứ tiếp tục dây dưa với họ thế này, nếu lại thêm vài tên quái vật nữa tới thì làm thế nào?



Diệp Thu vốn vẫn không đủ tin tưởng Tử La Lan, không muốn để lộ trước mặt cô quá nhiều. Hiện giờ cũng không quan tâm quá nhiều như vậy.



Cơ thể Diệp Thu nhanh chóng lùi sau, sau đó dựa vào một cây lớn, hai chân duỗi sau, sau đó lấy cách lui sau leo lên một cây lớn, khom gối ngồi xổm, sau đó đánh mạnh về phía trước, cơ thể mượn lực đẩy của cây lớn bay cao lên.



Diệp Thu như đại bàng giương cánh, cơ thể bay lên cao trong không trung, từ cao áp xuống hai người kia. Mặc dù nhìn không rõ biểu hiện bộ mặt của hai người đàn ông kia, nhưng Diệp Thu lại có thể cảm thấy sự kinh hoảng của bọn họ.



Một chân Diệp Thu đá rơi bóng đen bên trái đang giơ mũi dao găm nhọn sáng loáng lên, sau đó lấy tư thế một đồng tử bái quan âm đánh xuống, một dao đâm vào cổ hắn



Sát!



Sát! Sát!



Sau khi dao găm cắm vào cổ bóng đen, Diệp Thu lại dùng lực, liên tục kéo ba lần, chặt đứt một nửa cổ bóng đen đó.