Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 347 : Cảnh sát Bạch Nhu (3)

Ngày đăng: 02:33 19/04/20


Tình người thờ ơ, lạnh nhạt, trong quá trình chờ, mấy chiếc xe tới hiện trường, không chỉ không dừng lại hỏi tình hình, ngược lại còn tăng tốc chạy qua. Thận chí còn có một chiếc xe trao biển cảnh sát.



Cũng may còn có cảnh sát như Bạch Nhu. Diệp Thu cảm thán.



Bạch Nhu tới rất nhanh, sau khi cô từ xe cảnh sát nhảy xuống, thấy người bị thương nằm trên mặt đất, cau mày dày đậm lại, nói: "Sao lại là cậu?"



Nếu cô gái khác có lông mi dày đậm như vậy, phần lớn đều rất xấu. Nhưng mọc trên người Bạch Nhu, không khiến người ta thấy khác thường. Ngược lại tăng thêm anh khí cho cô.



Dáng người cao gầy, tướng mạo thanh tú thân hình mềm mại, tính tình dữ dằn, mặc một bộ đồng phục cảnh sát mới, bộ ngực cao ngất, vừa khiến người ta cảm thấy uy nghiêm, vừa có cảm giác muốn chinh phục nó đặt dưới háng hung hăng chà đạp phang phập,



"Là tôi gọi điện cho cô báo cảnh sát. Đương nhiêm là tôi rồi" Diệp Thu mê hoặc nói. Câu hỏi của người phụ nữ này hình như có chút không ổn.



Bạch Nhu gật đầu, nói với Diệp Thu: "Mặc dù lần này là cậu chủ động tự thú, nhưng vẫn không tránh được trách nhiệm".



Vẫy tay viên cảnh sát phía sau, nói: "Dẫn bọn họ đi". Nguồn: https://truyenfull.vn



"Ấy, chờ chút?" Diệp Thu vội vàng ngăn cản nói: "Cô dẫn bọn họ đi là được rồi. Sao còn phải dẫn tôi? Bây giờ đã rất muộn rồi, tôi phải về nhà nghỉ ngơi. Ngày mai còn phải đi làm, không có thời gian tới cục cảnh sát nữa."



Bạch Nhu đi giày da, bước cồm cộp tới trước mặt Diệp Thu, quan sát trên dưới hắn một hồi, nói: "Rất có khả năng đánh nhau sao?"



"Bình thường" Diệp Thu khiêm tốn nói.



Bạch Nhu liền cảm thấy cơn tức trong cơ thể tháo chạy ra ngoài, nghiêm nghị nói: "Cậu cho dù có thể đánh, cũng phải tuân thủ pháp luật. Mặc dù chúng ta quen biết. Nhưng tôi vẫn phải đưa cậu tới cục cảnh sát."



"Đội trưởng Bạch? Chắc là cô lầm rồi. Tôi vô tội. Sao cô lại muốn dẫn tôi về. Tôi là người bị hại, bọn họ đều là bọn cướp" Diệp Thu cố gắng biện minh.



Bạch Nhu nhìn nhìn Diệp Thu, lại nhìn đám người rên rỉ nằm trên mặt đất, chớp chớp mắt, nói: "Tôi cảm thấy cậu càng giống bọn cướp hơn".



Diệp Thu cực kỳ bực mình, lẽ nào mình có thù gì với người phụ nữ này, sao cô một mực gây khó dễ cho mình?
"Mọi người làm việc. Tôi đi trước đây" Diệp Thu cười nói, kéo tay Lam Khả Tâm xoay người định đi. Người phụ nữ kia ghê gớm thế, nhanh chóng rời khỏi chốn thị phi này thì tốt hơn. "Đứng lại" Bạch Nhu quát. "Dẫn cả cậu ta về cho tôi".



"Cô dựa vào cái gì mà dẫn tôi đi? Lẽ nào đoạn ghi âm đó vẫn chưa đủ chứng minh tôi trong sạch?" Vẻ mặ Diệp Thu ngạc nhiên



"Hừ, lăng nhục nhân viên cảnh sát, tất nhiên là phải dẫn cậu đi".



"Tôi lăng nhục ai?"



"Cậu lăng nhục tôi, nói tôi ngực to không não".



"…Lẽ nào cô không cảm thấy là tôi đang khen cô sao?"



Bọn Tạ Chí Viễn bị cục cảnh sát giữ lại, khởi tố tội cầm dao cướp của. Rất có thể sẽ bị phán ngồi tù.



Diệp Thu cũng không tốt hơn. Lúc từ cục cảnh sát đi ra, đã là hai giờ rạng sáng rồi. Người phụ nữ Bạch Nhu đó rõ ràng muốn làm khó dễ Diệp Thu. Sau khi nhét hắn trong một căn phòng liền không nghe không hỏi. Cho tới khi cô thẩm vấn xong đám người Tạ Chí Viễn, mới cho người thả Diệp Thu.



Lúc Diệp Thu ra khỏi cục cảnh sát, một chiếc xe Audi đỗ bên đường, sau khi thấy Diệp Thu đi ra, liền vội vàng tới gần



Diệp Thu kéo cửa xe chui vào trong, một người đàn ông vóc người nhỏ gầy nhìn rất có tinh thần lập tức đưa thuốc lá, sau khi giúp hắn châm lửa, mới vẻ mặt tươi cười nói: "Thân thủ của Diệp thiếu gia rất tuyệt. Tôi nhận được tin tức, còn định dẫn người tới giúp. Lúc sau thấy cảnh sát tới, tôi cũng không tiện xuất hiện".



"Chuyện làm thế nào rồi?" Diệp Thu nhả khói thuốc hỏi. Lúc hắn bị dẫn tới cục cảnh sát, khó khăn lắm mới khuyên Lam Khả Tâm về nhà được. Sợ nha đầu này nửa đêm vẫn chưa ngủ, ở nhà lo lắng thay cho mình.



"Mạng tàn này của tôi là Diệp thiếu gia ban cho, chuyện Diệp thiếu gia giap phó, tôi đâu dám không tận tâm tận lực? Rất nhanh, tôi sẽ cho Diệp thiếu gia một đáp án thỏa đáng" Người đàn ông cung kính nói.



"Được, có cần gì hãy tìm Phí Tường. Cậu ấy sẽ giúp cậu. Còn nữa, chuyện này nếu lão chủ hội quán Taekwondo kia không can thiệp vào thì bỏ đi. Nếu can thiệp, hãy làm cho hội quán đó biến mất khỏi Yến Kinh đi".



"Vâng" Vẻ mặt người đàn ông nghiêm túc trả lời