Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 600 :

Ngày đăng: 02:36 19/04/20


Ngươi mưu tính hại ta, ta mưu tính hại ngươi, ai cũng tràn đầy tự tin, rốt cuộc là ai hại ai?



Diệp Thu đi ra từ văn phòng của Hà Khâm, lại cố ý đi tới toilet rửa tay, lúc này mới quay về phòng.



Minh Hạo đang ngồi bên cạnh nói chuyện với Lam Khả Tâm, Lam Khả Tâm lại có vẻ không hứng thú chỉ không ngừng thò đầu ra nhìn cửa phòng, thấy Diệp Thu đi vào, liền tươi cười. Cô gái đơn thuần này vẫn chưa học được cách ngụy trang và diễn trò, thậm chí ngay cả đối phó với tâm trạng của Minh Hạo cũng không.



Minh Hạo gật đầu với Diệp Thu, cười nói: "Anh hát thật hay, không làm ca sỹ thật đáng tiếc, có cần Vương Chinh giật dây giúp không? Cậu ấy đã ký hợp đồng với công ty giải trí Mạch Hòa lớn nhất trong nước, đang chuẩn bị làm nhân vật mới trong năm tới".



Hắn biết kế hoạch của anh họ, trong lòng lại thấy có lỗi với Diệp Thu. Nhưng vì tình yêu của mình, cũng chỉ có thể để tiểu tử nghèo này chịu oan thôi.



Hắn cố ý đợi ở đó, chình là vì trao đổi với Diệp Thu vài câu, cho người ta giả tưởng chúng tôi rất hòa thuận, lát nữa hắn có bị người ta dẫn đi, mình cũng có thể làm rõ quan hệ.



"Mạch Hòa? " Vẻ mặt Diệp Thu có chút khác thường.



Quá trùng hơp, mình vừa khuyến khích Nhiễm Đông Dạ thu mua Mạch Hòa, không ngờ hôm nay lại nghe thấy cái tên này. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



"Anh cũng biết công ty này? "Minh Hạo nghi hoặc hỏi



"Um, biết một chút, tôi là fan của Cora, Cora đột nhiên nhảy lầu tự sát…Tôi mới quan tâm tới công ty kinh tế của anh ấy, báo chí cũng có đưa tin…" Diệp Thu cười nói.



"Đúng vậy, chính vì Cora chết rồi, nên cơ hội của Vương Chinh tới rồi, cậu ấy có thể thay thế vị trí của Cora, có đươc sự ủng hộ của Công ty". Minh Hạo chỉ Vương Chinh đang bị một đám con gái vây quanh nói " Có cần tôi bảo cậu ấy tiến cử anh với Công ty không? "



"Ha, ha. . không cần, tôi không hợp với con đường đó. "Diệp Thu cười lắc đầu.



Minh Hạo lại nói chuyện thân thiết với Diệp Thu vài câu rồi đứng dậy đi khỏi, kế hoạch của anh họ sắp bắt đầu rồi.



"Sao lại đi lâu như vậy? "Lam Khả Tâm cười hỏi: " Em đang định đi tìm anh".



"Đông người, phải xếp hàng"Diệp Thu chớp chớp mắt nói



"Thế mới lạ, chắc chắn là bị cô gái xinh đẹp nào hấp dẫn rồi"Lam Khả Tâm đánh vào đùi Diệp Thu nói, nghĩ tới tính cách phong lưu của Diệp Thu, chuyện này là điều rất có thể.



"Sao có thể? Bọn họ đều không bằng Khả Tâm"Diệp Thu cười nói.



Loàng xoàng




Ánh mắt Lam Khả Tâm nhìn Minh Hạo tràn đầy thù hận, nếu không phải Diệp Thu chặn trước cô, cô đã xông đến cho tên khốn đó mấy cái bạt tai cũng không chừng.



Nói thật , mặc dù Lam Khả Tâm không có một chút tình cảm nào đối với Minh Hạo, nhưng cũng không phải quá ghét. Vì hắn rất biết đối nhân xử thế, thái độ cư xử đều vô cùng khôn khéo, nhưng không ngờ tri nhân tri diện bất tri tâm, tiểu nhân thật sự đều có vẻ ngoài là thánh nhân, giả nhân giả nghĩa.



Cho dù mấy cô gái cùng phòng Lam Khả Tâm bị hắn mua chuộc, cũng thầm ý thức tránh xa hắn chút, nếu không cẩn thận đắc tội hắn, mình đâu còn đường sống nữa?



Minh Hạo càng suy nghĩ rối loạn, muốn lên tiếng giải thích , nhưng lại cổ họng khô khốc, không nói nổi tới một câu.



Chủ quản Đại Hồ Tử nhìn Tiểu Lý quát hỏi: "Là Tôn thiếu gia nào xúi giục cậu làm như vậy? Cậu có thể nhận ra người đó không? "



"Nhận được, nhận được. Chính là Tôn thiếu gia thường xuyên tới Thủy Tinh Cung chơi".



Đầu Tiểu Lý như con gà gật lia lịa. Diệp Thu buông lỏng cổ hắn ra, hắn nhìn một lượt rồi chỉ Tôn Diệu Uy nói: "Là hắn, là hắn xúi giục tôi làm như vậy. "



Sau đó Tiểu Lý sợ hãi lui người ra sau, giống như sợ Tôn Diệu Uy giết chết hắn trước mặt mọi người để diệt khẩu, khóc lóc nói: "Tôn thiếu gia, anh thấy rồi đấy, không phải tôi cố tình bán đứng anh, tôi đúng là không còn cách nào khác".



"Tôi không làm, tôi không làm, chuyện này không liên quan đến tôi"Tôn Diệu Uy như điên lên, mặt đỏ tía tai giận dữ quát: "Ngươi có chứng cứ gì? Có chứng cứ gì là ta xúi giục không? Dựa vào cái gì mà ngươi nói cái gì thế nào thì là như vậy? . . . Tiểu tử, ai được ai xúi giục vu oan cho ta? "



"Tôi không có"Tiểu Lý tức giận giải thích, giống như chịu phải sự sỉ nhục và oan khuất cực lớn.



"Đúng rồi, hắn dẫn tôi tới đường thoát hiểm đưa đồ cho tôi, ở đó có máy quay, chắc là quay lại cảnh chúng tôi gặp nhau"Tiểu Lý như đột nhiên nhớ ra điều gì, lên tiếng nhắc nhở.



Con ngươi Tôn Diệu Uy đột nhiên mở lớn, muốn nói nhưng lại không biết phải nói gì, cơ thể mềm nhũn, nếu không phái Vương Chinh đỡ hắn, sẽ là ngã sấp xuống đất rồi.



"Tới phòng bảo vệ xem thử, copy nội dung cảnh quay trên đường thoát hiểm đó lại" Chủ quản Đại Hồ Tử quay đầu lại dăn dò.



Một thuộc hạ lên tiếng trả lời rồi đi, không để mọi người đợi lâu nhanh chóng trở lại rồi nói: "Chủ quản, máy quay đúng là đã quay được cảnh Tiểu Lý và Tôn thiếu gia gặp nhau ở đường thoát hiểm, có thể nhìn thấy hắn đưa cho Tiểu Lý một tờ tiền và một túi màu trắng".



Loảng xoảng.



Chủ quản Đại Hồ Tử quay người, một chân đá trên bụng Tôn Diệu Uy, đá ngã hắn và Vương Chinh đỡ phía sau xuống đất.



Chủ quản chửi như tát nước: "Khốn kiếp, ta thấy ngươi không muốn sống nữa rồi, không xem Thủy Tinh Cung này là nơi nào, lại dám đem thuốc phiện vào trong hãm hại khách của ta. Người đâu, đánh chết hắn cho ta. "