Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 626 : Mẹ con

Ngày đăng: 02:36 19/04/20


Thấy cảnh này, trái tim của Tạ Ý Như như bị ngàn dao cứa vào. Nàng biết Diệp Thu nhất định trách cứ mình, lại không ngờ nó dùng phương thức này để phát tiết ra.



Nó phủ định tín ngưỡng của mình chính là muốn nói, dù mình có thờ phụng ngàn vạn thần linh, không bằng tự mình đi làm một chuyện tình.



Tạ Ý Như tâm như đổ máu, cũng khóc thút thít, thanh âm yếu ớt bi thống nói: "Mẹ biết con trách mẹ không sớm tìm con, thế nhưng mẹ cũng không còn cách nào a."



"Không còn cách nào?" Diệp Thu đột nhiên xoay người căm tức nhìn người phụ nữ vốn là "mẹ" của hắn, nói: "Bà nói không có cách nào? Với thực lực của Tạ gia, chẳng lẽ gặp tôi một lần lại khó đến thế?"



"Mẹ cũng muốn, mẹ luôn muốn gặp." Tạ Ý Như nói, giọng nói dần run rẩy.



"Vì cái gì mà tôi đợi hai mươi năm? Có người nói cho tôi biết, vô luận bao lâu, cũng phải cấp cho người ta một cơ hội giải thích, nếu như đây là lời giải thích của bà, vậy chúng ta không còn gì để nói nữa." Diệp Thu nói xong, xoay người rời đi.



Tâm nguyện đã xong, lòng như tro nguội.



"Diệp Thu." Phía sau truyền tới tiếng thét tê tâm liệt phế.



Khi muốn đẩy cửa ra ngoài, phía sau bỗng xuất hiện một đạo kình phong, chiêu thức này vô cùng nhanh, chưa đến thời gian một cái chớp mắt, Diệp Thu vừa cảm giác được quyền phong, quyền phong đã xuyên qua quần áo, tổn thương đến da thịt.



Diệp Thu không dừng lại, thế thể lách qua khe cửa, một chấn tung cước về sua, ngăn cản kẻ đánh lén.



Đợi đến khi Diệp Hổ ở bên ngoài thấy Diệp Thu bị tấp kích, liền rống lớn, hai quyền tung ra đánh trên người kẻ nọ.



Kẻ nọ là một ông già gần đất xa, trời, không ngờ tốc độ né tránh lại nhanh như vậy, thân thể như bay trên mặt đất, không thấy động tác gì, đã tránh được một quyền vạn quân của Diệp Hổ.



Diệp Hổ một kích thất bại, hơn nữa đối thủ là một ông già gần đất xa trời, khiến trong lòng hắn khó chịu, hét lớn một tiếng, đang muốn công kích tiếp, lại nghe Diệp Thu quát: "Diệp Hổ dừng tay."



Diệp Hổ bình thường sùng bái Diệp Thu như thần, nào dám không nghe, vọt tới trước mặt Diệp Thu, nói: Sư phụ, lão già này ở sua lưng hạ độc thủ với người, để con dạy dỗ lão một phen, con bởi nể tuổi tác lão mà nhường lão một chiêu thôi."



"Không phải chuyện của con, quay về." Diệp Thu phất tay.




Thấy thân thể Diệp Hổ rơi xuống, lại một lần nữa muốn vọt tới, Diệp Thu quát: "Diệp Hổ dừng tay."



Diệp Hổ đang say chiến, nếu là người khác quát hắn lúc này, hắn không sừng cồ mới là ạ, nhưng Diệp Thu đã nói thế, hắn cũng chỉ có thể dừng tay đứng sang một bên, tuy rằng lòng đầy bực bội, nhưng không có cách nào phát tiết ra ngoài.



Diệp Thu lúc này mới mình về lão già đang thanh nhàn đứng đó, không khỏi có tâm kính phục, lão già này đúng là cường đại ngoài dự đoán, lấy thân thủ Diệp Hổ, ở trong Lôi Đình tiểu đội đã không còn đối thủ, vậy mà đánh với lão, cơ hội thắng cũng chỉ năm mươi phần trăm.



Một lão quái vật như vậy, thế nào lại cam chịu hầu hạ bên cạnh bà ta?



"Ông nói tôi bất trung bất hiếu ngu xuẩn cũng phải có lý do a? Nói cách khác, nếu ông chụp mũ cho tôi, vậy tôi không mang nổi." Diệp Thu nhìn lão già hỏi.



"Không phải sao?" sắc mặt lão già âm trầm đến đáng sợ: " Do dự là bất trung, không phụng dưỡng cha mẹ là bất hiếu, không hiểu chuyện lại bỏ đi, đó là ngu xuẩn."



Diệp Thu cười lạnh: "Cưỡng từ đoạt lý, tôi bất trung bất hiếu thể hiện chỗ nào?"



Lão già như sớm có chuẩn bị nói: " Do dự đứng núi này trông núi nọ là bất trung, thử hỏi cậu có bao nhiêu bạn gái? Cha mẹ khỏe mạnh, không phụng dưỡng, mẹ đẻ cậu vẫn còn sống khỏe, cậu không phụng dưỡng chính là bất hiếu, không biết chân tướng mà chỉ vì tức giận nhất thời đã bỏ đi, đó là ngu xuẩn, tôi nói sai điểm nào không?"



Diệp Thu không ngờ lão già này tìm hiểu rõ ràng như vậy, mình có bao nhiêu bạn gái lão cũng biết, bị một lão già chỉ trích mình hoa tâm, Diệp Thu thực có chút xấu hổ,.



Lão già này, coi mình la loại người gì?



Yêu không giới hạn, nhiều bạn gái có gì mà sợ? Bỏ đi một người, làm tổn thương một người, chuyện đó Diệp Thu không làm được.



Diệp Thu tự nhiên không dây dưa với lão chuyện mình có bao nhiêu bạn gái, tìm sơ hở trong đó, nói: "Mẹ đẻ tôi? Hơn hai mươi năm, tôi còn không biết là mẹ đẻ tôi còn sống."



Lão già sắc mặt buồn bã, lưng gầy có chút khom xuống, nói: "Chuyện cũng không đơn giản như cậu tưởng, nếu cậu cho lão già này chút thời gian, tôi sẽ nói cho cậu chút chuyện xưa."



Diệp Thu do dự một chút, sau đó gật đầu.