Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 627 : Giải mê! Báo ân! Sát Khí! (1)

Ngày đăng: 02:36 19/04/20


Thấy Diệp Thu đáp ứng, Thái bá lộ vẻ vui mừng, nói: "Chúng ta tìm một nơi yên tĩnh đi."



Diệp Thu quét mắt bốn phía, thấy một góc đường cách đó không xa có một quán trà cũ nát, nói: "Chúng ta vào quán trà ngồi."



Thái bá tự nhiên không có ý kiến, hai người cùng nhau đi tới quán trà, Diệp Hổ vẻ mặt cảnh giác theo phía sau, không phải đề phòng lão già áo xanh này đột nhiên động thủ với Diệp Thu, mà đề phòng những người khác có mưu đồ gây rối.



Quán trà thoạt nhìn đã lâu năm, nhỏ hẹp cũ nát, tên là Tố Cảng Long trà quán, hiện tại chính là giờ cơm, trong quán không có khách, thanh tĩnh vắng vẻ, một cô bé xinh đẹp đứng ở cửa, thấy có khách tiến vào, hài lòng gọi vào bên trong: "Gia gia, gia gia, có khách tới."



Lão nhân đi ra đón khách, mang Diệp Thu đến một gian ghế u tĩnh, sau đó vội đi pha trà, Diệp Hổ không tiến vào ghế lô, mà ở bên ngoài tìm bừa một bàn ngồi xuống, hắn biết Diệp Thu có chuyện cần nói riêng với lão già.



Hai người cùng ngồi xuống, giật màn trúc che lại, cho dù là có người ngồi bên ngoài, cũng không thể thấy cảnh ở bên trong này. Nguồn: https://truyenfull.vn



"Chuyện xưa của lão đã bao lâu?" Diệp Thu hỏi, chuyện hai mươi năm trước với hắn như một dấu hỏi lơn, mọi người không hề đề cập cho hắn, lúc đó hắn sinh ra chưa lâu, không hề có chút ấn tượng nào, muốn biết chuyện năm đó, chỉ có thể biết được từ miệng người khác.



Thái bá dùng ngón tay dài nhăn nheo của mình vuốt ve chén trà trong tay, như là lâm vào hồi ức chuyện cũ, nhập thần nói: "Hơn hai mươi năm trước, tôi là vệ sĩ của Tư Không gia, lúc đó Tư Không tiểu thư gia nhập Tạ gia, Tư Không lão gia yêu thương cô con gái này nhất mực cho nên cử tôi đi theo bảo vệ nàng."



Thái bá liếc mắt nhìn Diệp Thu nói: "Tiểu thư thất tán bên ngoài nhiều năm, tôi không rõ chuyện trước kia của nàng, nàng bị gia tộc bắt về, mặt mũi sầu khổ, tinh thần hoảng hốt, không ăn không uống, như xác không hồn."



"Vì vậy, trong Tạ gia bắt đầu đồn đại về tiểu thư, có người nói tiểu thư trí óc bị hoảng loạn, có người nói ở bên ngoài nàng đã lập gia đình, đồng thời làm mẹ, chỉ có điều con nàng bị bệnh chết non, chồng bỏ đi. Có người còn nói chồng nàng chết sớm cho nên bi thương trở thành bệnh hoạn. Đồn đại nhiều, cũng không có ai chứng thực, cuối cùng chẳng giải quyết được gì."



"Thế nhưng, có một ngày tiểu thư đột nhiên chạy tới phòng của Tạ lão gia tử quỳ xuống, vô luận ai khuyên can cũng không đứng lên, cũng không nói một câu, khi đó tôi là vệ sĩ cạnh thân của Tạ lão gia tử thấy lão gia cũng rất hổ thẹn với cô con gái lưu lạc lâu năm này, nhưng lão gia nhìn cô gái quỳ ở đó cũng không có chấp nhận bất cứ yêu cầu gì của nàng."



"Đến lúc tiểu thư quỳ được bốn ngày ba đêm, mệt quá mà hôn mê bất tỉnh, lão gia đến thăm bệnh tình con gái, sau đó nắm tay nàng lệ rơi như mưa: "đối phương quá mạnh, chúng ta sao có khả năng cứu hắn? Con không thể kéo Tạ gia chôn cùng a." Cũng từ câu nói này mà tôi suy đoán, chồng tiểu thư bị người ta hãm hại, tiểu thư xin cha báo thù, nhưng bởi lão gia lo lắng cho an nguy của gia tộc mà khước từ."




Diệp Thu trầm mặc uống trà, trong lòng suy nghĩ, trong lúc trầm mặc, chén trà đã uống hết.



Diệp Thu nói với Thái bá: "Cảm ơn ông."



"Không cần cảm ơn, tiểu thư nhất định cao hứng, nàng đã chờ lâu lắm rồi."



Diệp Thu gật đầu nói: "Tôi đi trước."



"Thiếu gia không tới gặp tiểu thư?" Thái bá chờ mong nhìn Diệp Thu.



"Không được, tôi còn có chút chuyện muốn làm." Diệp Thu cũng chấp nhận thân phận thiếu gia mà Thái bá vẫn gọi.



"Ai." Thái bá buông chén trà thở dài.



Diệp Thu thấy bộ dạng lão nhân này, cũng hiểu trong lòng lão nghĩ gì.



Thiên giới đại hội sắp tới, đây là thịnh hội của một đám biến thái, trực giác nói cho Diệp Thu biết, lần này đại hội sát khí tứ phía, trời mới biết tình huống xảy ra thế nào, hơn nữa Phượng Vương truyền tới tin tức chứng minh một đám người có âm mưu mà tới.



Diệp Thu không muốn đứa con trai mà nàng ngày đêm mong chờ lại rất nhanh đi mất.



Có thể duy trì cục diện hiện tại, mới là hay nhất.