Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1319 : Ỷ Huyên tức giận

Ngày đăng: 17:47 30/04/20


Sáng sớm, Đỗ Long luyện công ở công viên Thúy Hồ xong, mua điểm tâm về, đánh thức Nhạc Băng Phong đang ngủ giống như chú heo con dậy. Hai người ngọt ngào ăn xong điểm tâm, Đỗ Long bảo Nhạc Băng Phong ở nhà nghỉ ngơi, hắn định đi cục Công an một chuyến, xem xem vụ án làm thế nào rồi



Nhạc Băng Phong tối qua có chút mệt, nên ở nhà vọc máy tính, tiện thể chờ cuộc gọi của Đỗ Long. Đỗ Long tới cục Công an đảo vòng trước, thấy vụ án làm rất chắc chắn, ngoại trừ Lư Hội Hân một mực khẳng định là mình bị xúi giục, cái khác đều rất thuận lợi.



Đỗ Long cũng không muốn vạch trần lời nói dối của Lư Hội Hân, cho nên lựa chọn khoanh tay đứng nhìn. Nhưng Hoàng Kiệt Hào lại không muốn cho hắn nhàn rỗi, bắt hắn làm tờ thông báo tuyên bố rộng rãi với người xem TV vụ án đã phá rồi, nghi phạm đã bắt được, món đồ cũng tìm lại được. Những người nhàn rỗi vô vị bịa chuyện muốn gạt một trăm ngàn có thể nghỉ ngơi rồi.



Sau khi thông báo làm xong thì gửi đến đài truyền hình phát sóng, không bao lâu Đỗ Long nhận được điện thoại của Hàn Ỷ Huyên, Hàn Ỷ Huyên nói:



- Đỗ Long, chúc mừng anh, nhanh như vậy thì phá án rồi…



Đỗ Long phát hiện tâm tình của Hàn Ỷ Huyên hình như có chút lạ, hắn kinh ngạc hỏi:



- Sao vậy, Ỷ Huyên, ai chọc em giận à?



Hàn Ỷ Huyên nói:



- Em không có giận, chỉ là có chút thất vọng. Anh xem tiết mục tối qua của em chưa? Đây là một tiết mục tồi tệ nhất trong cuộc đời em từ trước đến nay. Thời gian cũng ngắn hơn bình thường ít nhất mười phút.



Đỗ Long nói:



- Anh hiểu rồi, rất nhiều nội dung bị cắt đi chứ gì? Hiểu rõ tại sao anh cũng không chịu nói nội tình cho em chứ gì? Anh đều là tốt cho em thôi.



Hàn Ỷ Huyên nói:



- Hiểu rồi, hoàn toàn hiểu, em còn cho rằng mình đã nhìn thấu cái thế giới này, bây giờ mới phát hiện em sai rồi, em hoàn toàn không hiểu nổi cái thế giới này rốt cuộc hắc ám cỡ nào…



Đỗ Long cười nói:



- Cũng không có đáng sợ như em nghĩ. Ỷ Huyên, nhìn thoáng ra, em đã làm rất tốt rồi, sự việc nhất định sẽ có ngày ra ánh sáng. Lưới trời lồng lộng tuy thưa mà khó lọt, người làm việc xấu sớm muộn phải bị trừng phạt.



Hàn Ỷ Huyên cười khổ nói:



- Em không phải đứa trẻ… Sau trận động đất Vấn Xuyên có người vì những công trình bã đậu đó rớt đài rồi chứ? Xe lửa tông vào đuôi rớt xuống sông, chân tướng thật sự bại lộ rồi sao? Không được mấy ngày chuyện này sẽ bị người ta quên lãng, không có người nhớ đến nữa…



Đỗ Long nói:
- Đừng khoa trương như vậy, em là cảnh sát, chính là làm chuyện này. Hơn nữa, chuyện của anh Vương chính là chuyện của em mà.



Vương Đạt Đào vỗ vỗ vai Đỗ Long, cười nói:



- Anh em tốt sảng khoái, vốn ông anh chuẩn bị một bữa tiệc lớn cho cậu, nếu cậu vội trở về, vậy đợi lần sau nhé, anh còn có chuyện phải làm, không tiễn người anh em cậu, cậu đừng trách nhé.



Đỗ Long cười nói:



- Làm gì có, anh Vương anh đi nhé, em đặt vé máy bay rồi, một lát nữa ngồi máy bay thì tới Lỗ Tây rồi.



Sau khi Đỗ Long từ biệt Vương Đạt Đào cũng không có đi đặt vé máy bay như lời hắn nói, mà là đi bệnh viện Nhân Dân Đệ Tam. Vì sự việc đã hẹn trước rồi, do đó lúc Đỗ Long đi tới phòng bệnh điều trị tích cực, Cổ Dật Phi và Cổ Nguyệt Hồ đều có ở đây.



- Ông Cổ, tiểu hồ ly, tiểu Tam Tử. 



Đỗ Long chào hỏi ba người, sau đó cười với Tiểu Tam Tử:



- Khí sắc tốt nhiều nhỉ, cảm giác thế nào?



Tiểu Tam Tử vẫn rất yếu, nhưng so với tối qua là tốt hơn nhiều, y cảm kích nhìn Đỗ Long, nói:



- Tốt nhiều rồi, cảm ơn anh, cảnh sát Đỗ, anh cứu tôi ba lần, kiếp sau tôi nhất định kết cỏ ngậm vành báo đáp anh…



Đỗ Long cười nói:



- Đến lúc nào rồi, còn nói loại lời này gạt người, tôi cần một con ngựa một con bò làm gì? Nếu thật sự cảm kích tôi thì dùng hành động bày tỏ được rồi… Tiểu hồ ly, tối qua sau khi anh đi có xảy ra chuyện gì không?



Trên mặt Cổ Dật Phi dâng lên một luồng sát khí, y hừ một tiếng, nói:



- Những tên khốn không không có mắt đó đúng là giống như anh dự đoán, biết rõ em trở về, nhưng vẫn muốn giết người diệt khẩu Tiểu Tam Tử, đã bị em bắt lại hết rồi.



Đỗ Long gật đầu, hỏi:



- Bắt được thì tốt, hỏi ra chút tình hình không? Tiểu Tam Tử rốt cuộc nhìn thấy gì, tại sao bọn họ muốn giết cậu ấy diệt khẩu?