Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1429 : Một đao sau lưng

Ngày đăng: 21:44 12/02/21

Nghe thấy tiếng Hàn Ỷ Huyên tâm trạng Đỗ Long không khỏi vui sướng, đồng thời hắn nghĩ tới một chủ ý. Nếu như hung thủ đã dấu quá kỹ không lộ chút sơ hở, vậy thì nghĩ cách để dụ y ra. Dù sao thì chiêu rút dây động rừng này cũng không phải lần đầu tiên hắn dùng.
Nếu như muốn rút dây động rừng… Tất phải mượn sức ảnh hưởng của Hàn Ỷ Huyên và truyền hình vệ tinh. Đỗ Long nhanh chóng quyết định, hắn nhìn Bạch Nhạc Tiên một cái nói:
- Hiện giờ vụ án này vẫn đang trong gia đoạn bảo mật, không tiện tiết lộ quá nhiều tình tiết với bên truyền thông.
Hàn Ỷ Huyên nói:
- Ồ, còn bảo mật với cả em sao, xem ra có một chuyện quan trọng em cũng không nên nói cho anh biết nữa.
Đỗ Long hỏi:
- Mạng người quan trọng, vấn đề nguyên tắc anh cũng không có cách nào khác. Có chuyện gì quan trọng? Chẳng nhé em có chuyện liên quan đến manh mối vụ án sao?
Hàn Ỷ Huyên nói:
- Thôi bỏ đi, em biết anh là loại người đó mà… Nói thật với anh, nghe phong thanh rất nhiều người đều đang rình mò tổ phản ứng mới thành lập này. Có người muốn thay thế nó, nhất cử nhất động của các anh đều bị rất nhiều người theo dõi. Anh tưởng vụ án mà các anh làm còn có thể giấu sao? Tốt nhất là anh mua một tờ báo “Điền trì dạ thoại” đi, đều có báo cáo chi tiết về thành viên và vụ án trong tay tổ phản ứng nhanh của các anh đấy. Em gọi cuộc điện thoại này là để tốt cho anh, nếu anh có lương tâm thì phải đền bù cho em đấy.
Đỗ Long căng thẳng cười ha hả nói:
- Ỷ Huyên, cảm ơn em đã nhắc nhở, những gì em nói anh nhất định sẽ không bạc đãi anh đâu, tối nay em tìm một nơi chúng ta nói chuyện nhé?
Hàn Ỷ Huyên cười nói:
- Coi như anh vẫn còn chút lương tâm, thế thì quyết vậy nhé, tối nay lúc ăn cơm em sẽ phỏng vấn anh luôn. Những câu hỏi định hỏi lát nữa em sẽ gửi vào hòm thư cho anh, phải chuẩn bị cho tốt đấy.
Đỗ Long cười nói:
- Vậy đi, đến lúc đó liên lạc, anh cúp máy đây.
Đỗ Long cúp điện thoại nói với Bạch Nhạc Tiên:
- Chỉ đạo viên, tối nay có người mời cơm đi cùng luôn nhé.
Bạch Nhạc Tiên nói:
- Ai mời? Đang bận điều tra án mà anh còn có thời gian ra ngoài tiếp khách sao.
Đỗ Long cười nói:
- Sao việc tốt đến mồm em lại thành xấu vậy, là Hàn Ỷ Huyên. Cô ấy muốn phỏng vấn anh, anh thấy đi cùng em hợp lý hơn, để tránh bị biên tập viên xinh đẹp quấy rầy.
Bạch Nhạc Tiên nói:
- Anh xấu xí ai mà muốn quấy nhiễu chứ, đi thì đi. Anh lại muốn lợi dụng cô ấy để công bố tin giả với nhân dân sao.
Đỗ Long bị Bạch Nhạc Tiên nói trúng nói:
- Chỉ có chỉ đạo viên là hiểu anh thôi, nhưng đây đâu phải lợi dụng, đây là chuyện đôi bên có lợi. Nghe nói bây giờ tin lá cải đang tràn ngập, chúng ta phải bình định lại cho mọi người… Băng Phong, có phải trên mạng có rất nhiều tin tức bất lợi cho chúng ta không?
Nhạc Băng Phong trầm xuống một chút nói:
- Ừ, đúng là có rất nhiều tin bất lợi cho chúng ta, tư liệu và vụ án của chúng ta… Đến tin mấy cô gái bị bắt cóc cũng bị lọt ra ngoài rồi, xem ra chuyện này không hề đơn giản, có người đang chơi chúng ta.
Đỗ Long nói:
- Chúng ta một lòng dõi theo nghi phạm phá án mà lại có người đâm từ phía sau. Chuyện này ngoài việc chúng ta phải liên hệ với truyền thông chính thống phản kích một lần còn phải báo lên cấp trên, đả kích mạnh dáng vẻ kiêu căng của mấy tên khốn đó.
Bạch Nhạc Tiên lập tức nói:
- Việc phản ánh lên cấp trên để em lo!
Đỗ Long nói:
- Ừ, áp lực càng lớn thì chúng ta lại càng phải đổng tâm hiệp lực làm tốt vụ án. Mọi người tiếp tục cố găng nhé, chỉ đạo viên đến phòng làm việc của tôi một chút, tôi có chút chuyện muốn bàn với cô.
Đỗ Long quay lại phòng làm việc, Bạch Nhạc Tiên do dự một chút rồi cùng theo vào. Đỗ Long đóng cửa, buông rèm, tim Bạch Nhạc Tiên bắt đầu đập thình thịch cô ngượng ngùng nói:
- Anh định làm gì vậy? Đừng có làm bậy nha, ngoài kia mọi người đều đang nhìn đấy.
Đỗ Long cười nói:
- Anh đâu có định làm gì, là em tự suy nghĩ lung tung đấy chứ? Ha ha… Sợ gì? Nếu thật sự anh có làm gì thì bọn họ cũng không ý kiến đâu…
Bên ngoài chính là Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình thật sự cũng không để ý.Bạch Nhạc Tiên thấy Đỗ Long ép sát, cô không đường lui ngượng ngùng nói:
- Vậy anh gọi em vào làm gì? Chăng phải để né tránh bọn họ sao, chẳng nhẽ là để né tránh Băng Phong?
Đỗ Long phá lên cười nói:
- Em đúng là thích suy nghĩ lung tung, anh làm gì với em còn cần tránh Băng Phong sao? Qua đây, ngồi vào lòng anh, gọi một cuộc điện thoại cho bố em trước rồi chúng ta bàn chuyện chính sự sau!
Bạch Nhạc Tiên tức giận nói:
- Em có cảm giác tự chui đầu vào rọ… Sao em lại quay về chứ, tên xấu xa nhà anh toàn ăn hiếp em.
Đỗ Long ngồi trên ghế vỗ đùi đĩnh đạc nói:
- Em không thích sao? Đừng nói nữa, mau qua đây!
Bạch Nhạc Tiên nhìn hắn oán trách, nhưng trước mặt hắn cô hoàn toàn hết cách chỉ đành giữ oán hận mà bước tới ngồi lên trên đùi động thời véo một cái vào eo hắn.
- Ai yo!
Đỗ Long hét to đến nỗi Bạch Nhạc Tiên phải lập tức bịt mồn hắn lại:
-Anh làm gì vậy em còn chưa dùng sức!
Đỗ Long ô ô nói:
- Nếu không như vậy em có dừng tay không? Được rồi đừng ồn nữa, mau gọi điện báo cho bố em một tiếng để tránh đêm dài lắm mộng.
- Anh mới có đấy.
Bạch Nhạc Tiên nói không dấu diếm, cô rút điện thoại ra bấm số, điện thoại thông rất nhanh, Bạch Tùng Tiết cười nói:
- Tiên Nhi, vụ án sao rồi? Đỗ Long có nghe lời con không?
Bạch Nhạc Tiên uất ức trừng mắt với Đỗ Long một cái nói:
- Vụ án vẫn chưa có manh mối gì, còn tên hư hỏng Đỗ Long đó … Chỉ có anh ăn hiếp con thôi, con đâu ăn hiếp nổi anh ấy chứ… Bố, bọn con nghe tin có người tiết lộ thông tin tổ chuyện án và tình tiết vụ án làm bọn con rất bị động, Bố, con thấy chuyện này không đơn giản đâu.
Bạch Tùng Tiết nói:
- Thật sao? Bố không biết là chuyện gì, để bố điều tra xem.
Bạch Nhạc Tiên làm nũng:
- Bố, nhất định là có người muốn cười nhạo chúng con hoặc có toan tính ác độc, tra ra là ai giở trò bố không được tha cho hắn dễ dàng đâu đấy!
Bạch Tùng Tiết nói:
- Được rồi, bố biết rồi, lúc nữa báo cáo rõ ràng với con. Đỗ Long có ở bên cạnh không?
Đỗ Long đón lấy diện thoại cười nói:
- Bác Bạch, bác gọi cháu ạ?
Bạch Tùng Tiết nói:
- Ta biết ngay là cháu ở bên mà, vụ án sao rồi? Đây là vụ án đầu tiên của tổ phản ứng nhanh, cháu phải chuyên tâm một chút, nhất định phải có một khởi đầu tốt đẹp đấy biết chưa?
Đỗ Long nghiêm nghị nói:
- Bác Bạch yên tâm, bất kể gặp phải vụ án gì cháu đều toàn lực ứng phó! Vụ án này sẽ không ngoại lệ đâu.
Bạch Tùng Tiết nói:
- Vậy thì tốt rồi, ta sẽ tận lực giúp cháu loại bỏ chướng ngại, còn những chuyện khác thì trông chờ vào cháu đấy.
Sau khi cúp điện thoại Đỗ Long nói với Bạch Nhạc Tiên:
- Tiên Nhi, vụ án này đến nay không có chút manh mối, nếu như nghi phạm nghe được lời đồn mà trốn đi thì chúng ta sẽ rất bị động. Cách duy nhất bây giờ là dụ rắn ra khỏi hang, anh cần em giúp, có thể sẽ nguy hiểm một chút em có đồng ý không?
Bạch Nhạc Tiên nghĩ một chút liền hiểu ra nói:
- Anh muốn lấy em ra làm mồi nhử? Như … Lần đầu tiên chúng ta hợp tác? Được, không thành vấn đề. Em là chỉ đạo viên tiểu Trư, trong những lúc cần thiết thì mạo hiểm một chút có sao? Anh định làm thế nào?