Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 1433 : Tạo tin tức giả
Ngày đăng: 21:45 12/02/21
Bởi vì Đỗ Long không có cách nào khiến nghi phạm xuất hiện, nên trong tổ phản ứng nhanh đã hơi thất vọng về hắn, nhưng Đỗ Long vẫn tin tưởng vững chắc mình nhất định có thể đem nghi phạm ra trước công lý, trò hay giờ mới bắt đầu.
Đỗ Long nói: - Kế hoạch thứ hai của tôi sẽ tiến hành cùng lúc với kế hoạch thứ nhất. Đã thương lượng với trung tá Hồ Tuyết Mai, trung tá Hồ Tuyết Mai đã đồng ý hỗ trợ. Kế hoạch của chúng ta là để trung tá Hồ Tuyết Mai dụ cho nghi phạm để lộ sơ hở. Hành vi liên tiếp bắt cóc nữ binh có thể xem là một khuyết điểm của nghi phạm. Mọi người có thể tưởng tượng một chút, nếu nghi phạm đột nhiên thấy trung tá Hồ Tuyết Mai xuất hiện trên ti vi, gã sẽ làm thế nào?
Mọi người đều hướng ánh mắt chuyển qua mặt Hồ Tuyết Mai, Hồ Tuyết Mai lại không hứng thú tranh cãi mà chỉ có chút lo lắng. Thật là, tại sao đứng cạnh hắn lại lo lắng như vậy? Chẳng lẽ lo lắng quan hệ với hắn bị mọi người nhận ra hay sao?
Mọi người hơi hoài nghi nhìn Hồ Tuyết Mai, tuy Hồ Tuyết Mai nhìn qua thì bừng bừng khí thế nhưng cô thật có thể đối phó được với tên hung thủ nham hiểm liên hoàn này không? Cũng có thể, nhưng đừng biến thành mỡ để miệng mèo. Nữ trung tá xinh đẹp như vậy nếu rơi vào tay biến thái đó thì thật là đáng tiếc. Nghĩ đến Cố Quốc Trân từng gặp sự việc như vậy, mọi người có chút ngần ngại run rẩy.
Đỗ Long cười tủm tỉm nói: - Tôi biết mọi người đang lo lắng điều gì, tuy nhiên mọi người cũng đừng quên, trung tá Hồ Tuyết Mai là một nữ bộ đội đặc chủng. Nghi phạm vào tay cô ấy là đau khổ rồi. Hơn nữa chúng ta cũng không để trung tá Hồ Tuyết Mai một mình đi dụ dỗ nghi phạm hành động. Toàn bộ hành trình đều có người của chúng ta bảo vệ. Toàn bộ hành động dẫn rắn ra khỏi hang đều đã có phương án bảo vệ. Trung tá Hồ Tuyết Mai, cô nói đúng không?
Hồ Tuyết Mai hé miệng cười với mọi người nói: - Mọi người hãy tin tưởng tôi, tôi thật sự là bộ đội đặc chủng đó.
Hồ Tuyết Mai cố gắng tránh ánh mắt của Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình, nhưng trong lúc đó khóe mắt của cô dường như nhìn thấy tay Phó Hồng Tuyết đang làm gì đó. Tim Hồ Tuyết Mai đập mạnh, ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía Phó Hồng Tuyết, chỉ thấy Phó Hồng Tuyết giơ tay lên nói: - Tôi và Đình Đình có thể bảo vệ trung tá Hồ Tuyết Mai ở cự li gần.
Hồ Tuyết Mai bị ánh mắt giảo hoạt của Phó Hồng Tuyết nhìn nóng cả mặt lên, dường như nhớ lại cảnh bị các cô ức hiếp, cô còn chưa có lúc nào trả thù, cô bé kia muốn làm gì nhỉ?
Đỗ Long nói: - Bởi vì thân phận của chúng ta đã bị tiết lộ, nghi phạm có thể sẽ nhận ra chúng ta, cho nên chỉ có thể ở xa bảo vệ, không thể đến quá gần. Cho nên ai đi cũng được, mọi người thay phiên nhau đến đi
Ngừng một chút, Đỗ Long nói: - Được rồi, kế hoạch này đại khái là như vậy. Thẩm Băng Thanh, Từ Vũ Hào các cậu phụ trách liên hệ với người phụ trách đồn công an, và chỉ đạo bọn họ triển khai hành động như thế nào. Tôi và chính trị viên Bạch phụ trách bố trí để trung tá Hồ Tuyết Mai vô tình xuất hiện trên ti vi. Nhiệm vụ chính hai ngày hôm nay là như vậy. Được rồi, mọi người không còn thắc mắc gì nữa thì đi làm việc đi.
Mọi người lục tục rời đi, chỉ còn lại người của bọn tổ Đỗ Long, Bạch Nhạc Tiên biết kế hoạch đấy, cô ấy nói:
- Tôi phụ trách liên hệ cảnh sát giao thông cùng với họ bố trí vụ tai nạn giao thông giả, ai đi liên hệ với đài truyền hình?
Đỗ Long nói: - Xem ra chỉ có tôi, tuy nhiên bây giờ không thể lại để Hàn Ỷ Huyên ra mặt. Để Đài truyền hình phái phóng viên nữ đến là được, tốt nhất là xấu một chút. Như vậy càng có thể khiến trung tá Hồ Tuyết Mai thành hoàn mỹ.
Hắn nói khiến cho khuôn mặt xinh đẹp của Hồ Tuyết Mai nóng lên, ánh mắt như thù như oán không khỏi u uất liếc nhìn về phía hắn. Đỗ Long nhìn cô cười, ngẩng đầu nói với camera: - Băng Phong, gặp em trên mạng nhé.
Nhạc Băng Phong thản nhiên nói:
- Không thành vấn đề
Nếu không có vấn đề gì, vậy mọi người bắt đầu hành động. Bạch Nhạc Tiên đã liên hệ với Phó cục trưởng cục công an giao thông rồi. Họ đồng ý, bố trí cảnh sát giao thông phong tỏa một con đường, đã nói là xảy ra tai nạn, tạm thời cấm đi lại.
Đỗ Long cũng đã liên hệ với Lưu Đức Phức rồi. Lưu Đức Phức vội vội vàng mang theo một phóng viên đến đó. Nhược điểm của y bị Đỗ Long nắm trong tay, không cố gắng không được.
Đỗ Long nhìn quang cảnh xung quanh, cũng không tệ lắm, ven đường có một khu chung cư đang khai thác. Tòa nhà chưa được tốt, chưa có người ở, tạo tin tức giả ở đây hẳn là không ai phát hiện ra.
Sau khi mọi người đến đủ, đầu tiên Đỗ Long dặn dò mọi người tham gia chuyện này nhất định phải giữ bí mật. Nếu không như là xảy ra chuyện là phải chịu trách nhiệm. Sau đó lại bắt đầu kế hoạch, hai chiếc xe báo hỏng bị bắt đi qua. Mọi người đồng tâm hiệp lực đem chiếc xe con nhét vào sau lưng xe tải. Tạo ra dấu hiệu tông vào đuôi xe, ngay sau đó cảnh sát giao thông phun một ít xăng lên. Đốt lửa.
Chiếc ô tô nhỏ cháy hừng hực một lúc, Lưu Đức Phức khởi động máy quay chụp hình ảnh thiêu đốt. Sau đó màn ảnh chuyển hướng về phía phóng viên, Lưu Đức Phức đưa tới một phóng viên cũng không xấu. Nhưng đây cũng chỉ là tương đối, so với Hồ Tuyết Mai mà nói thì cũng quá khác biệt rồi.
Phòng viên kia nhìn về phái màn ảnh chậm rãi nói. Nói chỗ nào đã xảy ra sự kiện xe con tông vào đuôi xe tải xảy ra hỏa hoạn, vừa lúc một nữ sĩ quan quân đội đi ngang qua, mạo hiểm vào trong xe cứu một người bị trương ra, và khẩn trương đưa đến bệnh viện cấp cứu vân vân.
Chụp xong Lưu Đức Phúc còn đưa cho Đỗ Long xem video. Sau khi bên đó quay chụp xong Đỗ Long gật đầu. Sau đó chuyển xe bị hỏng đi, giao thông trở lại bình thường. Bọn Đỗ Long đi theo bọn Lưu Đức Phúc đến bệnh viện.
Trung tá Hồ Tuyết Mai mình mặc quân phục đối diện với màn ảnh bừng bừng khí thế nhưng lại có vẻ ngại ngùng, cô nói: - Là một người lính, nhìn thấy nhân dân trong lúc nguy nan, tôi đương nhiên phải giúp đỡ, cho nên, chuyện hôm nay kỳ thật không có gì, đây là chuyện tôi phải làm.
Hồ Tuyết Mai nhìn đồng hồ một chút, nói: - Tôi còn có chút việc gấp, hôm nay như vậy đi, Chị Hoa, ngày mai tôi sẽ tới gặp chị, chú ý giữ gìn sức khỏe, tạm biệt.
Hồ Tuyết Mai nhìn vào một cô gái đang nằm truyền dịch trên giường bệnh từ biệt. Sau đó đội mũ lên, nhanh chóng rời khỏi bệnh viện
Sau khi chụp xong Lưu Đức Phức đưa cho Đỗ Long xem bức đẹp nhất. Hai mắt Lưu Đức Phức sáng lên chậc chậc thở dài: - Cục trưởng Đỗ, cậu thật có con mắt tốt, nữ trung tá này là thật sao? Thật là có khí chất rồi, tôi chụp rất nhiều minh tinh rồi, chưa bức nào đẹp được như cô ấy. Cục trưởng Đỗ, giới thiệu cho tôi làm quen được không?
Đỗ Long vỗ trên vai y một cái. Bả vai Lưu Đức Phức thiếu chút nữa trật khớp, y đau đến mức nhe răng nhếch miệng kêu lên cầu xin: - Cục trưởng Đỗ, tôi cũng không dám nữa, a da
Đỗ Long mỉm cười day day vai y nói:
- Phụ nữ của tôi ông cũng dám để ý xằng bậy à? Ông không muốn sống nữa rồi, lần này chỉ là cảnh cáo, lần sau tôi sẽ cho ông vĩnh viễn không may, hiểu ý của tôi chưa?
Mồ hôi Lưu Đức Phức chảy xuống rồi, y liên tục gật đầu nói: - Hiểu, hiểu
Đỗ Long nói: - Lần này nhờ có ông, nếu phá án thuận lợi, tôi mời ông ăn cơm, nhớ chuẩn bị mọi thứ cho tốt trước khi phát sóng cho tôi xem một chút. Không có vấn đề gì thì buổi chiều cho phát tin tức, nhất định phải để ở phần chuyên án tin tức, nhớ kỹ nhé.
Lưu Đức Phức trả lời liên tục. Lúc này Đỗ Long mời hài lòng đi về phía bệnh nhân vừa mới từ trên giường đi xuống. Bệnh nhân đó cũng là giả. Sau khi Đỗ Long cảm ơn cô mọi người cùng nhau rời đi.
Trên đường trở về, Bạch Nhạc Tiên hỏi: - Nếu tên biến thái kia xem tin tức, gã có đến bệnh viện thám thính tin tức không? Nếu y tá trả lời là căn bản không có chuyện này thì phải làm sao bây giờ?
Đỗ Long nói: - Kế hoạch thứ hai của tôi sẽ tiến hành cùng lúc với kế hoạch thứ nhất. Đã thương lượng với trung tá Hồ Tuyết Mai, trung tá Hồ Tuyết Mai đã đồng ý hỗ trợ. Kế hoạch của chúng ta là để trung tá Hồ Tuyết Mai dụ cho nghi phạm để lộ sơ hở. Hành vi liên tiếp bắt cóc nữ binh có thể xem là một khuyết điểm của nghi phạm. Mọi người có thể tưởng tượng một chút, nếu nghi phạm đột nhiên thấy trung tá Hồ Tuyết Mai xuất hiện trên ti vi, gã sẽ làm thế nào?
Mọi người đều hướng ánh mắt chuyển qua mặt Hồ Tuyết Mai, Hồ Tuyết Mai lại không hứng thú tranh cãi mà chỉ có chút lo lắng. Thật là, tại sao đứng cạnh hắn lại lo lắng như vậy? Chẳng lẽ lo lắng quan hệ với hắn bị mọi người nhận ra hay sao?
Mọi người hơi hoài nghi nhìn Hồ Tuyết Mai, tuy Hồ Tuyết Mai nhìn qua thì bừng bừng khí thế nhưng cô thật có thể đối phó được với tên hung thủ nham hiểm liên hoàn này không? Cũng có thể, nhưng đừng biến thành mỡ để miệng mèo. Nữ trung tá xinh đẹp như vậy nếu rơi vào tay biến thái đó thì thật là đáng tiếc. Nghĩ đến Cố Quốc Trân từng gặp sự việc như vậy, mọi người có chút ngần ngại run rẩy.
Đỗ Long cười tủm tỉm nói: - Tôi biết mọi người đang lo lắng điều gì, tuy nhiên mọi người cũng đừng quên, trung tá Hồ Tuyết Mai là một nữ bộ đội đặc chủng. Nghi phạm vào tay cô ấy là đau khổ rồi. Hơn nữa chúng ta cũng không để trung tá Hồ Tuyết Mai một mình đi dụ dỗ nghi phạm hành động. Toàn bộ hành trình đều có người của chúng ta bảo vệ. Toàn bộ hành động dẫn rắn ra khỏi hang đều đã có phương án bảo vệ. Trung tá Hồ Tuyết Mai, cô nói đúng không?
Hồ Tuyết Mai hé miệng cười với mọi người nói: - Mọi người hãy tin tưởng tôi, tôi thật sự là bộ đội đặc chủng đó.
Hồ Tuyết Mai cố gắng tránh ánh mắt của Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình, nhưng trong lúc đó khóe mắt của cô dường như nhìn thấy tay Phó Hồng Tuyết đang làm gì đó. Tim Hồ Tuyết Mai đập mạnh, ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía Phó Hồng Tuyết, chỉ thấy Phó Hồng Tuyết giơ tay lên nói: - Tôi và Đình Đình có thể bảo vệ trung tá Hồ Tuyết Mai ở cự li gần.
Hồ Tuyết Mai bị ánh mắt giảo hoạt của Phó Hồng Tuyết nhìn nóng cả mặt lên, dường như nhớ lại cảnh bị các cô ức hiếp, cô còn chưa có lúc nào trả thù, cô bé kia muốn làm gì nhỉ?
Đỗ Long nói: - Bởi vì thân phận của chúng ta đã bị tiết lộ, nghi phạm có thể sẽ nhận ra chúng ta, cho nên chỉ có thể ở xa bảo vệ, không thể đến quá gần. Cho nên ai đi cũng được, mọi người thay phiên nhau đến đi
Ngừng một chút, Đỗ Long nói: - Được rồi, kế hoạch này đại khái là như vậy. Thẩm Băng Thanh, Từ Vũ Hào các cậu phụ trách liên hệ với người phụ trách đồn công an, và chỉ đạo bọn họ triển khai hành động như thế nào. Tôi và chính trị viên Bạch phụ trách bố trí để trung tá Hồ Tuyết Mai vô tình xuất hiện trên ti vi. Nhiệm vụ chính hai ngày hôm nay là như vậy. Được rồi, mọi người không còn thắc mắc gì nữa thì đi làm việc đi.
Mọi người lục tục rời đi, chỉ còn lại người của bọn tổ Đỗ Long, Bạch Nhạc Tiên biết kế hoạch đấy, cô ấy nói:
- Tôi phụ trách liên hệ cảnh sát giao thông cùng với họ bố trí vụ tai nạn giao thông giả, ai đi liên hệ với đài truyền hình?
Đỗ Long nói: - Xem ra chỉ có tôi, tuy nhiên bây giờ không thể lại để Hàn Ỷ Huyên ra mặt. Để Đài truyền hình phái phóng viên nữ đến là được, tốt nhất là xấu một chút. Như vậy càng có thể khiến trung tá Hồ Tuyết Mai thành hoàn mỹ.
Hắn nói khiến cho khuôn mặt xinh đẹp của Hồ Tuyết Mai nóng lên, ánh mắt như thù như oán không khỏi u uất liếc nhìn về phía hắn. Đỗ Long nhìn cô cười, ngẩng đầu nói với camera: - Băng Phong, gặp em trên mạng nhé.
Nhạc Băng Phong thản nhiên nói:
- Không thành vấn đề
Nếu không có vấn đề gì, vậy mọi người bắt đầu hành động. Bạch Nhạc Tiên đã liên hệ với Phó cục trưởng cục công an giao thông rồi. Họ đồng ý, bố trí cảnh sát giao thông phong tỏa một con đường, đã nói là xảy ra tai nạn, tạm thời cấm đi lại.
Đỗ Long cũng đã liên hệ với Lưu Đức Phức rồi. Lưu Đức Phức vội vội vàng mang theo một phóng viên đến đó. Nhược điểm của y bị Đỗ Long nắm trong tay, không cố gắng không được.
Đỗ Long nhìn quang cảnh xung quanh, cũng không tệ lắm, ven đường có một khu chung cư đang khai thác. Tòa nhà chưa được tốt, chưa có người ở, tạo tin tức giả ở đây hẳn là không ai phát hiện ra.
Sau khi mọi người đến đủ, đầu tiên Đỗ Long dặn dò mọi người tham gia chuyện này nhất định phải giữ bí mật. Nếu không như là xảy ra chuyện là phải chịu trách nhiệm. Sau đó lại bắt đầu kế hoạch, hai chiếc xe báo hỏng bị bắt đi qua. Mọi người đồng tâm hiệp lực đem chiếc xe con nhét vào sau lưng xe tải. Tạo ra dấu hiệu tông vào đuôi xe, ngay sau đó cảnh sát giao thông phun một ít xăng lên. Đốt lửa.
Chiếc ô tô nhỏ cháy hừng hực một lúc, Lưu Đức Phức khởi động máy quay chụp hình ảnh thiêu đốt. Sau đó màn ảnh chuyển hướng về phía phóng viên, Lưu Đức Phức đưa tới một phóng viên cũng không xấu. Nhưng đây cũng chỉ là tương đối, so với Hồ Tuyết Mai mà nói thì cũng quá khác biệt rồi.
Phòng viên kia nhìn về phái màn ảnh chậm rãi nói. Nói chỗ nào đã xảy ra sự kiện xe con tông vào đuôi xe tải xảy ra hỏa hoạn, vừa lúc một nữ sĩ quan quân đội đi ngang qua, mạo hiểm vào trong xe cứu một người bị trương ra, và khẩn trương đưa đến bệnh viện cấp cứu vân vân.
Chụp xong Lưu Đức Phúc còn đưa cho Đỗ Long xem video. Sau khi bên đó quay chụp xong Đỗ Long gật đầu. Sau đó chuyển xe bị hỏng đi, giao thông trở lại bình thường. Bọn Đỗ Long đi theo bọn Lưu Đức Phúc đến bệnh viện.
Trung tá Hồ Tuyết Mai mình mặc quân phục đối diện với màn ảnh bừng bừng khí thế nhưng lại có vẻ ngại ngùng, cô nói: - Là một người lính, nhìn thấy nhân dân trong lúc nguy nan, tôi đương nhiên phải giúp đỡ, cho nên, chuyện hôm nay kỳ thật không có gì, đây là chuyện tôi phải làm.
Hồ Tuyết Mai nhìn đồng hồ một chút, nói: - Tôi còn có chút việc gấp, hôm nay như vậy đi, Chị Hoa, ngày mai tôi sẽ tới gặp chị, chú ý giữ gìn sức khỏe, tạm biệt.
Hồ Tuyết Mai nhìn vào một cô gái đang nằm truyền dịch trên giường bệnh từ biệt. Sau đó đội mũ lên, nhanh chóng rời khỏi bệnh viện
Sau khi chụp xong Lưu Đức Phức đưa cho Đỗ Long xem bức đẹp nhất. Hai mắt Lưu Đức Phức sáng lên chậc chậc thở dài: - Cục trưởng Đỗ, cậu thật có con mắt tốt, nữ trung tá này là thật sao? Thật là có khí chất rồi, tôi chụp rất nhiều minh tinh rồi, chưa bức nào đẹp được như cô ấy. Cục trưởng Đỗ, giới thiệu cho tôi làm quen được không?
Đỗ Long vỗ trên vai y một cái. Bả vai Lưu Đức Phức thiếu chút nữa trật khớp, y đau đến mức nhe răng nhếch miệng kêu lên cầu xin: - Cục trưởng Đỗ, tôi cũng không dám nữa, a da
Đỗ Long mỉm cười day day vai y nói:
- Phụ nữ của tôi ông cũng dám để ý xằng bậy à? Ông không muốn sống nữa rồi, lần này chỉ là cảnh cáo, lần sau tôi sẽ cho ông vĩnh viễn không may, hiểu ý của tôi chưa?
Mồ hôi Lưu Đức Phức chảy xuống rồi, y liên tục gật đầu nói: - Hiểu, hiểu
Đỗ Long nói: - Lần này nhờ có ông, nếu phá án thuận lợi, tôi mời ông ăn cơm, nhớ chuẩn bị mọi thứ cho tốt trước khi phát sóng cho tôi xem một chút. Không có vấn đề gì thì buổi chiều cho phát tin tức, nhất định phải để ở phần chuyên án tin tức, nhớ kỹ nhé.
Lưu Đức Phức trả lời liên tục. Lúc này Đỗ Long mời hài lòng đi về phía bệnh nhân vừa mới từ trên giường đi xuống. Bệnh nhân đó cũng là giả. Sau khi Đỗ Long cảm ơn cô mọi người cùng nhau rời đi.
Trên đường trở về, Bạch Nhạc Tiên hỏi: - Nếu tên biến thái kia xem tin tức, gã có đến bệnh viện thám thính tin tức không? Nếu y tá trả lời là căn bản không có chuyện này thì phải làm sao bây giờ?