Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 1434 : Mắc câu rồi
Ngày đăng: 21:45 12/02/21
Đỗ Long cười nói:
- Sẽ không đâu, người kia cẩn thận như vậy, y chắc sẽ không mạo hiểm chạy tới hỏi y tá đâu. Thật ra trong tin tức tôi đã cung cấp đủ thông tin, nếu tên kia đã tới, chỉ cần ngồi ở trước cửa khoa bỏng là được. Cái nghi phạm của chúng ta có, khi là thời gian, cũng có khi là kiên nhẫn. Chỉ cần trong lòng của y còn tồn tại một tia ý nghĩ xằng bậy, y nhất định sẽ mắc mưu!
Sự việc thật sự diễn ra giống dự đoán của Đỗ Long sao? Ngay cả bản thân trong lòng Đỗ Long đều không biết chắc, ở bề ngoài điềm tĩnh đều là hắn đang giả vờ...
Cục Công an Thành phố Ngọc Minh rất phối hợp với công tác của tổ phản ứng nhanh, bọn họ nhanh chóng triệu tập các sở trưởng của các đồn công an trong thành phố. Thẩm Băng Thanh và Từ Vũ Hào thông báo cho bọn họ một số tình tiết vụ án, lấy ra một bức họa nghi phạm không có mặt mũi phân phát cho cho mọi người, bảo mọi người chú ý một chút trong khu trực thuộc có nhân vật khả nghi hay không.
... Nghi phạm hẳn là tương đối có tiền, ở thành phố Ngọc Minh không chỉ một chỗ bất động sản, y cũng không chỉ có một chiếc xe hơi, khả năng không cần đi làm cũng có thể có thu nhập xa xỉ. Bởi vậy y có nhiều thời gian rảnh rỗi đi khắp nơi tìm kiếm mục tiêu... Nghi phạm trước mắt hẳn là sống độc thân, có khả năng rất ít khi về nhà, tính cách quái gở, cũng không giao lưu với người lạ. Nhưng y ra tay xa xỉ, có thể mỗi lần đều dẫn theo những người phụ nữ khác nhau về nhà...
Các sở trưởng của các Đồn công an mang theo tư liệu trở về khu trực thuộc của mình, sau đó bắt đầu tiến hành kiểm tra một trận lớn...
Khi vẫn chưa thu về được tin tức gì tốt, khi chương trình tin tức của Truyền hình vệ tinh Thiên Nam lúc 6h10 bắt đầu, sau khi truyền phát tin tức của lãnh đạo liền bắt đầu truyền phát tin tức giả mà Đỗ Long đặt ra. Trong một ngóc ngách nào đó không biết được, nghi phạm mà Đỗ Long trăm phương nghìn kế muốn bắt giữ kia đang xem tin tức. Trước kia y không bao giờ quan tâm tới tin tức, tuy nhiên từ lúc vụ án của y bị các giới truyền thông lớn nhỏ xào xáo sôi sục, y bắt đầu chú ý tới báo chí và tin tức trong ti vi. Mục đích là muốn có được tin tức trực tiếp liên quan tới tiến triển của vụ án.
Nhìn chiếc xe hơi bị thiêu cháy kia, Ngô Kim Đình thờ ơ. Nhưng khi trên TV đột nhiên xuất hiện bóng dáng Hồ Tuyết Mai tư thế hiên ngang, Ngô Kim Đình đột nhiên từ trên ghế salon nhảy dựng lên. Từ Di Thiến đang ghé trên đùi y không kịp đề phòng, lập tức ngã nhào xuống đất, xích sắt trên tay chân phát ra một trận vang xôn xao.
Ngô Kim Đình hoàn toàn không liếc mắt nhìn Từ Di Thiến một cái, ánh mắt của y nhìn chằm chằm bóng dáng Hồ Tuyết Mai. Hơn nữa gương mặt đó, khơi gợi lên hồi ức sâu sắc của Ngô Kim Đình. Ngô Kim Đình trong phút chốc liền vô cùng chắc chắn, nữ trung tá xinh đẹp trước mắt này chính là nữ bộ đội đặc chủng xinh đẹp gợi cảm đêm hôm đó y suýt nữa bắt cóc về thành công.
Ngô Kim Đình tim đập thình thịch, đều không nghe được trong TV đang nói gì. Thời điểm Hồ Tuyết Mai xoay người rời đi, Ngô Kim Đình mới tỉnh lại. Chỉ thấy trên màn hình cuối cùng hiện ra một hàng chữ:
- Tôi ngày mai sẽ lại tới thăm bạn...
- Ngày mai! Ngày mai!
Ngô Kim muốncho mình một bạt tai. Đây là bệnh viện gì? Phòng bệnh nào? Y một mực đều không nghe rõ, mắt thấy sẽ không bỏ lỡ cơ hội có được thiên nga xinh đẹp mà mình ngày đêm nhớ mong. Ngô Kim Đình đột nhiên tỉnh táo lại, bởi vì nữ phát thanh viên kia khi chấm dứt đưa tin, nói:
- Phóng viên thực tập Lục Thân Hoan đài truyền hình Thiên Nam đưa tin tại phòng bệnh số 8, khoa bỏng, bệnh viện Nhân dân...
“Phòng tám, khoa bỏng, bệnh viện Nhân dân!” Ngô Kim Đình vội vàng nhớ lấy. Tin tức sau đó báo cáo về tình hình các đồn công an toàn thành phố triển khai đợt kiểm tra lớn, còn hiện lên bức họa nghi phạm không mặt mũi. Ngô Kim Đình nhìn bức họa cười lạnh một tiếng, dường như hoàn toàn không thèm để ý phía cảnh sát kiểm tra. Y BA~ một tiếng, tắt TV đi. Từ Di Thiến bò tới, Ngô Kim Đình đá một cước vào mông cô, quát:
- Cút xuống tầng hầm cho tao, coi chừng những người khác cho tốt. Nếu như xảy ra chuyện gì phiền phức, trở về sẽ lột da của cô!
Từ Di Thiến sợ hãi trả lời một tiếng, tứ chi bò đến góc xó, mân mê dấu vết nhìn thấy ghê người trên mông... Cô xốc lên một tấm bản, chui vào, Ngô Kim Đình đi theo xuống. Đi qua một cầu thang xoắn ốc đi xuống phía dưới, tới một phòng ngầm mờ tối. Chỉ thấy vài người phụ nữ thân thể trần truồng đang bị giam cấm với đủ các kiểu tư thế, và đều bị bịt miệng.
Nhìn thấy Ngô Kim Đình xuống dưới, mấy người nữ này trong mắt lộ ra thần sắc sợ hãi, có người lại phẫn nộ nhìn về phía Ngô Kim Đình. Đổi lại là ngày thường Ngô Kim Đình khẳng định sẽ lôi những Lý Hiểu Vi còn tồn tại ý chí phản kháng ra hung hăng dạy dỗ một chút, nhưng là hôm nay Ngô Kim Đình lại không có tâm trạng này. Y chỉ là tự mình kiểm tra một chút các loại thiết bị giam cầm, cùng thiết bị hít thở oxi. Dưới tình hình tất cả đều bình thường, y mới khóa cửa sắt tầng hầm lại, xoay người rời khỏi...
Bàn cờ đã thiết lập, Đỗ Long chỉ có thể ngồi chờ nghi phạm mắc câu. Truyền hình vệ tinh Thiên Nam và thành phố Ngọc Minh lặp lại truyền phát tin ‘ nữ thượng tá anh dũng cứu người’. Điều này cũng không có gì đáng băn khoăn, bởi vì chương trình tin tức trong nước thường xuyên sẽ lặp lại truyền phát một số tin tức, mặc cho tất cả mọi người đều xem chán rồi. Cho nên Đỗ Long cũng không lo lắng như vậy sẽ khiến cho nghi phạm cảnh giác.
Một ngày huyên náo và bận rộn cuối cùng cũng qua, thành phố Ngọc Minh lại khôi phục sự yên tĩnh. Đỗ Long không biết nghi phạm có đi lại trên đường hay không, muốn bảo đảm tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn, hắn chỉ có một biện pháp...
Bạch Nhạc Tiên không rõ Đỗ Long vì sao mấy ngày nay đặc biệt hăng hái, nhưng trong nội tâm cô thầm mừng. Chẳng lẽ đây là bởi vì hơn nửa năm không ở cùng với Đỗ Long ư? Bất kể như thế nào, chồng yêu không có quên mình, đây mới là điều quan trọng nhất!
Lúc Đỗ Long hôn vành tai Bạch Nhạc Tiên, hạ giọng nói:
- Tiên nhi, anh thật sự rất lo lắng. Anh sợ nghi phạm không mắc câu của anh... Y chỉ án binh bất động là có thể đánh bại chúng ta rồi...
Bạch Nhạc Tiên cũng cảm giác được áp lực của Đỗ Long, cô an ủi:
- Sẽ không đâu, nghi phạm nhất định sẽ mắc câu đấy...
Lời tuy nói như vậy, nhưng Bạch Nhạc Tiên vẫn đang suy nghĩ một chút. Nếu như nghi phạm vẫn không xuất hiện, hoặc là lại đang tiếp tục vứt xác hoặc là bắt cóc người ở nơi khác, vậy thì thật sự rất phiền toái.
Suy nghĩ của Bạch Nhạc Tiên khiến Đỗ Long dò được hướng đi của tương lai. Chỉ trong nháy mắt Đỗ Long cũng hồi phục sự tin tưởng, bởi vì hắn cuối cùng cũng phát hiện tung tích của nghi phạm. Nghi phạm dù giảo hoạt thế nào, lúc này đây cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn rồi!
Đỗ Long đột nhiên cười ha hả, nói với Bạch Nhạc Tiên:
- Tiên nhi, cảm ơn sự ủng hộ và động viên của em, anh nhất định sẽ bắt được nghi phạm. Phát súng đầu tiên của tổ phản ứng nhanh làm sao có thể tịt ngòi trong tay của tên biến thái bỉ ổi kia chứ?
Bạch Nhạc Tiên yêu nhất bộ dạng khôi phục tự tin của hắn, cô nói:
- Đúng rồi, y giảo hoạt đến mấy cũng chỉ là một người. Chúng ta đồng tâm hiệp lực nhất định có thể lôi y ra công lý!
Đỗ Long vui vẻ gật đầu, tảng đá lớn mấy ngày nay không ngừng đè trong lòng đột nhiên bị dứt bỏ rồi, Đỗ Long vô cùng hào hứng. Hắn ôm lấy chân phải của Bạch Nhạc Tiên, hôn dọc đi xuống. Bạch Nhạc Tiên ngứa tới mức không ngừng cười khanh khách. Nhưng cũng bị hành vi vô cùng thân thiết của Đỗ Long khơi dậy cảm xúc trong lòng, rất nhanh cô cảm thấy không thể nằm yên được nữa. Cô đẩy ngã Đỗ Long, cởi chiếc quần con bê của hắn ra, để lộ ra thứ đồ chơi cô yêu thích nhất, sau đó hai tay nhanh chóng cầm nó đưa vào trong cái miệng nhỏ của cô...
- Sẽ không đâu, người kia cẩn thận như vậy, y chắc sẽ không mạo hiểm chạy tới hỏi y tá đâu. Thật ra trong tin tức tôi đã cung cấp đủ thông tin, nếu tên kia đã tới, chỉ cần ngồi ở trước cửa khoa bỏng là được. Cái nghi phạm của chúng ta có, khi là thời gian, cũng có khi là kiên nhẫn. Chỉ cần trong lòng của y còn tồn tại một tia ý nghĩ xằng bậy, y nhất định sẽ mắc mưu!
Sự việc thật sự diễn ra giống dự đoán của Đỗ Long sao? Ngay cả bản thân trong lòng Đỗ Long đều không biết chắc, ở bề ngoài điềm tĩnh đều là hắn đang giả vờ...
Cục Công an Thành phố Ngọc Minh rất phối hợp với công tác của tổ phản ứng nhanh, bọn họ nhanh chóng triệu tập các sở trưởng của các đồn công an trong thành phố. Thẩm Băng Thanh và Từ Vũ Hào thông báo cho bọn họ một số tình tiết vụ án, lấy ra một bức họa nghi phạm không có mặt mũi phân phát cho cho mọi người, bảo mọi người chú ý một chút trong khu trực thuộc có nhân vật khả nghi hay không.
... Nghi phạm hẳn là tương đối có tiền, ở thành phố Ngọc Minh không chỉ một chỗ bất động sản, y cũng không chỉ có một chiếc xe hơi, khả năng không cần đi làm cũng có thể có thu nhập xa xỉ. Bởi vậy y có nhiều thời gian rảnh rỗi đi khắp nơi tìm kiếm mục tiêu... Nghi phạm trước mắt hẳn là sống độc thân, có khả năng rất ít khi về nhà, tính cách quái gở, cũng không giao lưu với người lạ. Nhưng y ra tay xa xỉ, có thể mỗi lần đều dẫn theo những người phụ nữ khác nhau về nhà...
Các sở trưởng của các Đồn công an mang theo tư liệu trở về khu trực thuộc của mình, sau đó bắt đầu tiến hành kiểm tra một trận lớn...
Khi vẫn chưa thu về được tin tức gì tốt, khi chương trình tin tức của Truyền hình vệ tinh Thiên Nam lúc 6h10 bắt đầu, sau khi truyền phát tin tức của lãnh đạo liền bắt đầu truyền phát tin tức giả mà Đỗ Long đặt ra. Trong một ngóc ngách nào đó không biết được, nghi phạm mà Đỗ Long trăm phương nghìn kế muốn bắt giữ kia đang xem tin tức. Trước kia y không bao giờ quan tâm tới tin tức, tuy nhiên từ lúc vụ án của y bị các giới truyền thông lớn nhỏ xào xáo sôi sục, y bắt đầu chú ý tới báo chí và tin tức trong ti vi. Mục đích là muốn có được tin tức trực tiếp liên quan tới tiến triển của vụ án.
Nhìn chiếc xe hơi bị thiêu cháy kia, Ngô Kim Đình thờ ơ. Nhưng khi trên TV đột nhiên xuất hiện bóng dáng Hồ Tuyết Mai tư thế hiên ngang, Ngô Kim Đình đột nhiên từ trên ghế salon nhảy dựng lên. Từ Di Thiến đang ghé trên đùi y không kịp đề phòng, lập tức ngã nhào xuống đất, xích sắt trên tay chân phát ra một trận vang xôn xao.
Ngô Kim Đình hoàn toàn không liếc mắt nhìn Từ Di Thiến một cái, ánh mắt của y nhìn chằm chằm bóng dáng Hồ Tuyết Mai. Hơn nữa gương mặt đó, khơi gợi lên hồi ức sâu sắc của Ngô Kim Đình. Ngô Kim Đình trong phút chốc liền vô cùng chắc chắn, nữ trung tá xinh đẹp trước mắt này chính là nữ bộ đội đặc chủng xinh đẹp gợi cảm đêm hôm đó y suýt nữa bắt cóc về thành công.
Ngô Kim Đình tim đập thình thịch, đều không nghe được trong TV đang nói gì. Thời điểm Hồ Tuyết Mai xoay người rời đi, Ngô Kim Đình mới tỉnh lại. Chỉ thấy trên màn hình cuối cùng hiện ra một hàng chữ:
- Tôi ngày mai sẽ lại tới thăm bạn...
- Ngày mai! Ngày mai!
Ngô Kim muốncho mình một bạt tai. Đây là bệnh viện gì? Phòng bệnh nào? Y một mực đều không nghe rõ, mắt thấy sẽ không bỏ lỡ cơ hội có được thiên nga xinh đẹp mà mình ngày đêm nhớ mong. Ngô Kim Đình đột nhiên tỉnh táo lại, bởi vì nữ phát thanh viên kia khi chấm dứt đưa tin, nói:
- Phóng viên thực tập Lục Thân Hoan đài truyền hình Thiên Nam đưa tin tại phòng bệnh số 8, khoa bỏng, bệnh viện Nhân dân...
“Phòng tám, khoa bỏng, bệnh viện Nhân dân!” Ngô Kim Đình vội vàng nhớ lấy. Tin tức sau đó báo cáo về tình hình các đồn công an toàn thành phố triển khai đợt kiểm tra lớn, còn hiện lên bức họa nghi phạm không mặt mũi. Ngô Kim Đình nhìn bức họa cười lạnh một tiếng, dường như hoàn toàn không thèm để ý phía cảnh sát kiểm tra. Y BA~ một tiếng, tắt TV đi. Từ Di Thiến bò tới, Ngô Kim Đình đá một cước vào mông cô, quát:
- Cút xuống tầng hầm cho tao, coi chừng những người khác cho tốt. Nếu như xảy ra chuyện gì phiền phức, trở về sẽ lột da của cô!
Từ Di Thiến sợ hãi trả lời một tiếng, tứ chi bò đến góc xó, mân mê dấu vết nhìn thấy ghê người trên mông... Cô xốc lên một tấm bản, chui vào, Ngô Kim Đình đi theo xuống. Đi qua một cầu thang xoắn ốc đi xuống phía dưới, tới một phòng ngầm mờ tối. Chỉ thấy vài người phụ nữ thân thể trần truồng đang bị giam cấm với đủ các kiểu tư thế, và đều bị bịt miệng.
Nhìn thấy Ngô Kim Đình xuống dưới, mấy người nữ này trong mắt lộ ra thần sắc sợ hãi, có người lại phẫn nộ nhìn về phía Ngô Kim Đình. Đổi lại là ngày thường Ngô Kim Đình khẳng định sẽ lôi những Lý Hiểu Vi còn tồn tại ý chí phản kháng ra hung hăng dạy dỗ một chút, nhưng là hôm nay Ngô Kim Đình lại không có tâm trạng này. Y chỉ là tự mình kiểm tra một chút các loại thiết bị giam cầm, cùng thiết bị hít thở oxi. Dưới tình hình tất cả đều bình thường, y mới khóa cửa sắt tầng hầm lại, xoay người rời khỏi...
Bàn cờ đã thiết lập, Đỗ Long chỉ có thể ngồi chờ nghi phạm mắc câu. Truyền hình vệ tinh Thiên Nam và thành phố Ngọc Minh lặp lại truyền phát tin ‘ nữ thượng tá anh dũng cứu người’. Điều này cũng không có gì đáng băn khoăn, bởi vì chương trình tin tức trong nước thường xuyên sẽ lặp lại truyền phát một số tin tức, mặc cho tất cả mọi người đều xem chán rồi. Cho nên Đỗ Long cũng không lo lắng như vậy sẽ khiến cho nghi phạm cảnh giác.
Một ngày huyên náo và bận rộn cuối cùng cũng qua, thành phố Ngọc Minh lại khôi phục sự yên tĩnh. Đỗ Long không biết nghi phạm có đi lại trên đường hay không, muốn bảo đảm tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn, hắn chỉ có một biện pháp...
Bạch Nhạc Tiên không rõ Đỗ Long vì sao mấy ngày nay đặc biệt hăng hái, nhưng trong nội tâm cô thầm mừng. Chẳng lẽ đây là bởi vì hơn nửa năm không ở cùng với Đỗ Long ư? Bất kể như thế nào, chồng yêu không có quên mình, đây mới là điều quan trọng nhất!
Lúc Đỗ Long hôn vành tai Bạch Nhạc Tiên, hạ giọng nói:
- Tiên nhi, anh thật sự rất lo lắng. Anh sợ nghi phạm không mắc câu của anh... Y chỉ án binh bất động là có thể đánh bại chúng ta rồi...
Bạch Nhạc Tiên cũng cảm giác được áp lực của Đỗ Long, cô an ủi:
- Sẽ không đâu, nghi phạm nhất định sẽ mắc câu đấy...
Lời tuy nói như vậy, nhưng Bạch Nhạc Tiên vẫn đang suy nghĩ một chút. Nếu như nghi phạm vẫn không xuất hiện, hoặc là lại đang tiếp tục vứt xác hoặc là bắt cóc người ở nơi khác, vậy thì thật sự rất phiền toái.
Suy nghĩ của Bạch Nhạc Tiên khiến Đỗ Long dò được hướng đi của tương lai. Chỉ trong nháy mắt Đỗ Long cũng hồi phục sự tin tưởng, bởi vì hắn cuối cùng cũng phát hiện tung tích của nghi phạm. Nghi phạm dù giảo hoạt thế nào, lúc này đây cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn rồi!
Đỗ Long đột nhiên cười ha hả, nói với Bạch Nhạc Tiên:
- Tiên nhi, cảm ơn sự ủng hộ và động viên của em, anh nhất định sẽ bắt được nghi phạm. Phát súng đầu tiên của tổ phản ứng nhanh làm sao có thể tịt ngòi trong tay của tên biến thái bỉ ổi kia chứ?
Bạch Nhạc Tiên yêu nhất bộ dạng khôi phục tự tin của hắn, cô nói:
- Đúng rồi, y giảo hoạt đến mấy cũng chỉ là một người. Chúng ta đồng tâm hiệp lực nhất định có thể lôi y ra công lý!
Đỗ Long vui vẻ gật đầu, tảng đá lớn mấy ngày nay không ngừng đè trong lòng đột nhiên bị dứt bỏ rồi, Đỗ Long vô cùng hào hứng. Hắn ôm lấy chân phải của Bạch Nhạc Tiên, hôn dọc đi xuống. Bạch Nhạc Tiên ngứa tới mức không ngừng cười khanh khách. Nhưng cũng bị hành vi vô cùng thân thiết của Đỗ Long khơi dậy cảm xúc trong lòng, rất nhanh cô cảm thấy không thể nằm yên được nữa. Cô đẩy ngã Đỗ Long, cởi chiếc quần con bê của hắn ra, để lộ ra thứ đồ chơi cô yêu thích nhất, sau đó hai tay nhanh chóng cầm nó đưa vào trong cái miệng nhỏ của cô...