Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1443 : Thần binh từ trên trời rơi xuống

Ngày đăng: 21:45 12/02/21

Hàn Ỷ Huyên đáng thương nhìn Hồ Tuyết Mai, con dao dính chặt trên cổ làm cho cô nàng không dám nhúc nhích, đến nói cầu xin tha thứ cũng không dám, chỉ sợ chọc giận bọn bắt cóc còn chưa biết danh tính dung mạo phía sau tên này. Giờ cô chỉ có thể hy vọng Đỗ Long có thể kịp thời xuất hiện chế ngự bọn cướp.
Hồ Tuyết Mai khẽ cau mày, nói:
- Anh luôn nói muốn cùng đi vào chỗ chết, dựa vào cái gì? Một tay tôi là có thể diệt anh.
Ngô Kim Huy cười nhạt, nói:
- Đáng tiếc cô chẳng có tay thứ ba, hai tay cô sẽ bị khóa chặt sau lưng, và chân của cô bị trói với nhau, cô sẽ giống như một con sâu nằm trên mặt đất mặc tôi chơi đùa… Tôi đã sớm đề phòng sẽ bị người khác phát hiện, cho nên tôi còn bí mật chôn không ít thuốc nổ trong sân, chỉ cần tôi ấn điều khiển từ xa trong tay, toàn bộ sân đều nổ tung hết. Cô không muốn chết hoặc không muốn hại mọi người… thì ngoan ngoãn để Thiến nô trói cô lại. Thiến nô, mày bị ngớ ngẩn sao? Còn không mau bước ra đây!
Từ Di Thiến sợ tới mức cả người khẽ run rẩy. Lúc đang do dự có nên đi ra hay không, một bóng đen sì đột nhiên rơi xuống trước mặt Ngô Kim Huy, một âm thanh bộp rơi xuống chia năm xẻ bảy. Ngô Kim Huy sửng sốt, y cúi đầu nhìn, phát hiện vật ném kia là một thiết bị điện tử. Hồ Tuyết Mai không biết vật kia dùng để làm gì, Ngô Kim Huy thì có thể biết rất rõ, là thiết bị điều khiển kíp nổ thì phải! Thứ này sao từ trên trời rơi xuống?
Ngô Kim Huy hoảng sợ ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy phía trên đỉnh tầng hầm không có gì, sau đó cánh tay y tê rần, con dao găm trong tay không ngờ rời khỏi tay rơi xuống đất, tiếp đó bàn tay bóp cổ Hàn Ỷ Huyên kia bị người khác kéo ra.
Đỗ Long cứu người dễ như trở bàn tay, sau đó đá lên mông Ngô Kim Huy một đá. Ngô Kim Huy không tự chủ được, nghiêng lảo đảo về phía đám Hồ Tuyết Mai. Hồ Tuyết Mai không chút do dự xoay người đá chân, một đá quét ngang, gót giày da bò quân dụng hung hăng đá lên cằm Ngô Kim Huy. Ngô Kim Huy xoay người ngã quỵ xuống đất không hề kháng cự, lăn long lốc đến bên cạnh một lồng sắt mới dừng lại.
Đỗ Long nói với Hồ Tuyết Mai:
- Người này giao cho các cô xử lý, để lại giọng nói cho tôi là được rồi.
Nói xong Đỗ Long liền mở cửa sắt ra, sau đó rời khỏi tầng hầm. Sau lưng Hồ Tuyết Mai vang lên âm thanh:
- Các cô còn chờ gì? Đánh nhừ tử tên khốn khiếp này đi!
Đầu tiên Lý Hiểu Vi xông đến, sau đó các cô gái kia cũng hô hào khóc lóc đồng loạt xông tới, tiếng đánh vào da thịt vang lên, còn Ngô Kim Huy thì kêu thảm thiết căm hận… Đỗ Long nhún vai, vừa tưởng tượng cảnh Ngô Kim Huy bị các cô gái trần truồng đánh cho đau đớn nằm bẹp dí, vừa quay trở lại mặt đất. Nghi phạm đã bắt được, nạn nhân bị bắt cóc cũng được cứu thoát rồi. Giờ còn lại nhiệm vụ chính là thu thập chứng cứ để đưa ra pháp luật kết thúc vụ án.
Nơi này là hang bí mật của Ngô Kim Huy, không có gì để che giấu. Đỗ Long nhanh chóng đã tìm được nhiều chứng cứ, bao gồm thuốc tê Ngô Kim Huy dùng để bắt cóc cùng với máy tăng áp lực tốc độ cao, băng dán, dây thừng, còn có đồ hóa trang như tóc giả, râu giả, áo jacket hai mặt vân vân…
Đỗ Long xem xét phòng kế bên phòng làm việc của Ngô Kim Huy đã phát hiện ra một cái máy tính, cùng với ảnh chụp dán đầy tường. Ngô Kim Huy theo dõi không ít người, những hình này chính là một trong những chiến tích của y.
Ảnh chụp Hồ Tuyết Mai rõ ràng bị một cây đinh cắm vào vị trí một bên mắt. Đỗ Long mở máy tính của Ngô Kim Huy, phát hiện cần mật mã mới có thể vào được. Nhưng thật ra máy tính bảng trong ngăn kéo, khi mở nguồn vào, phông nền cũng là ảnh chụp Hồ Tuyết Mai. Nếu nói Hồ Tuyết Mai là đại minh tinh, có thể nói Ngô Kim Huy là người hâm mộ của cô.
Đỗ Long gọi điện thoại cho Nhạc Băng Phong, để cô bố trí người qua đây, đồng thời Đỗ Long lấy điện thoại của mình kết nối với máy tính kia, để Nhạc Băng Phong bắt đầu giải mã mật mã của máy tính thông qua điều khiển từ xa.
- Sao anh đã chạy đến đường lưu thông trong núi? Anh làm sao phát hiện được tung tích nghi phạm?
Nhạc Băng Phong không ngừng hỏi han.
Đỗ Long cười hì hì, nói:
- Chuyện này là do giác quan thứ sáu cho anh biết đấy… Được rồi, trở về sẽ từ từ giải thích cho em biết. Tóm lại vụ án đã được phá, nghi phạm đã bắt được, em khẩn trương kêu mọi người tới thu thập chứng cứ ở hiện trường, anh mệt chết đi được.
Nhạc Băng Phong nói:
- Được rồi… Các cô gái bị bắt cóc thế nào? Họ vẫn khỏe chứ?
Đỗ Long nói:
- Cũng khỏe, không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng thể xác và tinh thần bị tổn thương, có lẽ phải lâu mới bình phục.
Nhạc Băng Phong nói:
- Còn sống là tốt rồi… Tốt rồi. Phá giải mật mã, sao anh không mang máy tính về để từ từ nghiên cứu? Nếu anh làm sai gì, toàn bộ trong ổ cứng bị hủy thì phải làm sao?
Đỗ Long cười nói:
- Anh không như vậy đâu, nghi phạm cũng đâu cao minh như vậy. Được rồi, Băng Phong, cứ vậy trước đã, tối nay anh không thể nào ngủ được rồi.
Nhạc Băng Phong:
- Mấy ngày nay em cũng ngủ không ngon. Vụ án được phá rồi, cuối cùng có thể ngủ một giấc ngon lành rồi. Đỗ Long, vụ án phá rồi, anh lập tức trở về thành phố Song Môn hay còn ở thành phố Ngọc Minh vài ngày?
Đỗ Long cười nói:
- Anh cũng chưa rõ lắm. Nếu có người muốn giữ anh ở lại vài ngày, vậy anh sẽ ở lại vài ngày. Nếu không mời, vậy anh sẽ trở về thành phố Song Môn làm việc một cách thành thật.
Nhạc Băng Phong khẽ hừ một tiếng, nói:
- Một cách thành thật? Không có em cùng Tiên Nhi ở bên theo sát anh, anh không đêm về trái ôm phải ấp mới là lạ.
Đỗ Long thở dài, nói:
- Băng Phong, em còn giận anh à?
Nhạc Băng Phong nói:
- Em hy vọng có thể giận anh. Đáng tiếc, giờ em dường như đã thành thói quen, thấy anh cùng cô gái xinh đẹp ở cùng một chỗ, em không hề khó chịu một chút nào. Anh nói xem đây là chuyện gì nào?
Đỗ Long cười khổ, nói:
- Băng Phong, em đừng làm anh sợ. Nói cho em biết, giờ anh đang ở cùng Hàn Ỷ Huyên, tốt nhất em nên khẩn trương đến đây giám sát anh, nếu không anh không biết mình sẽ làm sai chuyện gì đâu.
- Anh dám!
Nhạc Băng Phong để lại một câu uy hiếp, sau đó liền cúp điện thoại. Khuôn mặt Đỗ Long lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, chỉ là hắn thử một chút, kiểm tra thực tâm của Nhạc Băng Phong. Đương nhiên, Nhạc Băng Phong có lẽ cũng cố ý.
Đỗ Long mở máy tính của Ngô Kim Huy, nhanh chóng tìm được trong ổ cứng nhiều video đồi trụy, tiểu thuyết cùng với trò chơi, ảnh chụp vân vân… Trong máy tính của Ngô Kim Huy để bốn ổ cứng lớn, mỗi ổ đều có 5Tb, gần như đều bị chất đầy.
Đỗ Long sửa lại vài thứ kia một chút, tìm được thứ mình cần, phục chế chúng vào phần tương đối trống bên trong ở cứng. Đến khi hắn lấy ổ cứng ra, bên ngoài tiếng còi xe cảnh sát từ xa đã truyền đến.
Lúc phục chế tài liệu trong máy tính, Đỗ Long tìm được một ít quần mang đến cho các cô gái bị bắt cóc. Mặc dù là những bộ quần áo không phù hợp, thậm chí còn mang mùi hung ác mà các cô chán ghét nhất, nhưng chung quy còn hơn so với khỏa thân.
Các cô gái được cứu rất cảm kích Đỗ Long, nhưng cũng không nói với Đỗ Long quá nhiều. Các cô đều rất yên lặng, rõ ràng bị triệu chứng u buồn sau khi bị thương. Chuyện này cũng khó trách, ai trải qua chuyện như vậy, nhất định đều cân thời gian để thích ứng.
Hồ Tuyết Mai kéo Đỗ Long sang một bên, khẽ nói với hắn:
- Giờ các cô ấy lo lắng tên khốn kia từng chụp rất nhiều ảnh cho các cô. Nếu ảnh chụp này bị người khác thấy được, các cô ấy sẽ chết mắt. Anh xem có thể suy nghĩ giúp cách giúp các cô ấy không, xóa bỏ những thứ kia đi?